Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 256 : Tiên sinh tại nhà
Ngày đăng: 16:48 18/04/20
Liên Mạn Nhi nghe Trương thị nói chuyện ở bên ngoài, nói Lỗ tiên sinh đến rồi, lập tức liền bỏ sổ sách xuống,
xuống giường mang giày ra đón.
Có một người nam nhân trung niên đang
đứng trước cửa hàng, dáng người trung bình, khuôn mặt trắng thon gầy,
bên dưới là bộ râu ngắn, trên người mặc y phục màu đỏ thẩm làm bằng vải
xa tanh. Trên khủy tay của người đó còn vắt một trường bào màu xanh
ngọc, đang ôm quyền hành lễ với Trương thị.
“Lỗ tiên sinh đến rồi, mời người vào
trong phòng ngồi.” Liên Mạn Nhi vội vàng chào hỏi, thỉnh Lỗ tiên sinh
vào trong phòng, nhận trường bào từ trong tay hắn, tạm thời để sang một
bên, lại lấy trà từ cái khay bên cạnh đợi Trương thị đun nước mang đến,
vội vàng pha trà cho Lỗ tiên sinh.
“Tiên sinh, đây là trà lài tốt nhất ở
trấn trên của chúng ta, hôm qua ca ca của ta vừa mua về. Ngài nếm thử
xem có ngon không?” Liên Mạn Nhi bưng chén trà đặt trên bàn nhỏ trước
mặt Lỗ tiên sinh.
Lá trà ở thời đại này rất quý giá.
Người nhà nông bình thường không có thói quen uống trà. Cho dù có uống
trà, bọn họ cũng sẽ chọn loại trà rẻ, nhặt vỏ nát ra, chỉ cần một ít trà là có thể pha được một ấm lớn. Đương nhiên, nước trà đó thì không dễ
uống.
Nhà của Liên Mạn Nhi cũng không uống trà, trà lài này là mua để dành riêng cho vị Lỗ tiên sinh trước mặt đây.
“Không tồi.” Lỗ tiên sinh uống trà, nhẹ
gật đầu, “Ở chỗ này, có thể uống được loại trà này đã rất tốt. Mạn
Nhi, mọi người cũng đừng vì ta mà quá tốn kém. Ta đã hạ quyết tâm muốn
nhập gia tùy tục.”
Lỗ tiên sinh nói chuyện chính là tiếng phổ thông điển hình.
Nãy giờ Liên Mạn Nhi vẫn chú ý quan sát vẻ mặt của Lỗ tiên sinh, thấy người hài lòng với loại trà này, liền nở nụ cười.
“Tiên sinh thích là tốt rồi. Loại trà này nhà chúng ta còn mua nổi.”
“Ngũ Lang cùng Tiểu Thất còn chưa tan học?” Lỗ tiên sinh chầm chậm uống trà, hỏi.
“Có lẽ sắp về rồi.” Liên Mạn Nhi đáp.”Tiên sinh, người ngồi đây uống trà. Ta đi chuẩn bị chút trái cây cho người.”
Liên Mạn Nhi nói xong, lấy ra một cái
hộp, bên trong là táo, lê, hạch đào, đậu phộng… mấy thứ trái cây cùng
“Hôm nay học đươc những gì ?” Lỗ tiên
sinh thấy hai tiểu huynh đệ cung kính với mình như vậy, rất vừa lòng, để sách trong tay xuống hỏi.
Ngũ Lang cùng Tiểu Thất nhất nhất đáp lời.
“Tiên sinh, ta có vấn đề muốn thỉnh giáo người.” Ngũ Lang lên tiếng.
“Được, ngồi xuống đây rồi nói.” Lỗ tiên sinh ôn hòa nói.
Liên Mạn Nhi liền thu dọn tất cả sổ sách trên bàn, sau đó đem cái bàn đến trước mặt Lỗ tiên sinh, ba huynh muội
ngồi cùng một chỗ nghe Lỗ tiên sinh giảng giải.
Thẳng đến khi Trương thị bắt đầu nhóm
lửa làm cơm tối, Lỗ tiên sinh mới nghỉ một chút. Ngũ Lang rất săn sóc,
đứng dậy thêm trà nóng cho Lỗ tiên sinh, Liên Mạn Nhi ra gian ngoài, nói với Trương thị, tối nay nên nấu thêm vài món ăn.
“Ca, một hồi, muội thử đề cập với Lỗ
tiên sinh vể vấn đề bái sư có được không?” Đợi Ngũ Lang từ trong nhà đi
ra lấy nước, Liên Mạn Nhi liền thương lượng với Ngũ Lang.
“Vậy thì tốt quá, huynh sắp chờ không nổi nữa rồi.” Ngũ Lang vui vẻ nói.
Muốn thỉnh Lỗ tiên sinh làm lão sư, cần phải có gia trưởng trong nhà ra mặt, vậy mới có vẻ trịnh trọng.
Tiểu Thất liền đi tìm Liên Thủ Tín.
“Lỗ tiên sinh, ở trong mắt những người
nông dân như chúng tôi, ngài chính là người trên. Bất quá ta có một yêu
cầu quá đáng.” Liên quan đến tiền đồ của bọn nhỏ, Liên Thủ Tín có chút
khẩn trương. Tuy rằng Liên Mạn Nhi và Ngũ Lang sớm đã dạy hắn phải nói
như thế nào, giống như “yêu cầu quá đáng”, lời này là do Liên Thủ Tín
vừa mới học được.”… Thỉnh ngài dạy bảo cho mấy đứa trẻ, … Đây cũng là
duyên phận, bằng không cho dù chúng ta có thắp nhang cầu nguyện, trả bao nhiêu tiền cũng thỉnh không được ngài… . Tiền học chúng ta khẳng định
sẽ cố gắng hết sức…”
Lỗ tiên sinh không giống với những người bình thường Liên Thủ Tín hay qua lại, Lỗ tiên sinh là tiến sĩ, là nhân
tài kiệt xuất trong số nhiều người đọc sách. Bởi vì khẩn trương, Liên
Thủ Tín nói chuyện có chút lắp ba lắp bắp, cuối cùng đều đã quên hết
những lời Liên Mạn Nhi và Ngũ Lang dạy, nhưng mà những lời vừa mới nói
ra đều là lời thật lòng.
“Tiên sinh, xin người hãy làm lão sư của chúng ta a.” Ngũ Lang, Liên Mạn Nhi cùng Tiểu Thất quỳ xuống bái lạy Lỗ tiên sinh.