Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 259 : Gặp lại Trầm Lục

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


Edit: Coraline

Beta: Ly Ly



“Người của phủ Trầm gia…” Liên Mạn Nhi không khỏi yên lặng nhẩm theo một lần.



“Còn không biết người sẽ đến đây là vị

nào nhưng nghe nói là đương gia chủ sự.” Lão Hoàng nói xong một câu cuối cùng, liền vội vã đi thẳng. Hắn phải đi an bài việc nghênh đón. Đối với bọn họ mà nói, bất cứ người nào của Trầm gia đến đều là việc đại sự,

huống chi người này lại là đương gia chủ sự, chuyện này lại càng nghiêm

trọng hơn.



Trong lòng Liên Mạn Nhi khẽ động, không

biết lần này trong những người Trầm gia sẽ đến đây, có người nàng biết

hay không? Trầm Lục, tên béo Trầm Cửu, còn có Chung quản sự. Trong Trầm

gia, nàng biết cũng chỉ có mấy người. Có điều Trầm gia là gia tộc lớn,

nhân khẩu đông đúc, ai biết lần này người đến đây là ai, hơn nữa người

ta tới là để xem xét tiến độ công trình trên núi, không liên quan gì đến cửa hàng ăn sáng của các nàng.



Liên Mạn Nhi nghĩ như vậy, liền cười thầm một tiếng, tiếp tục làm việc của mình.



Cửa hàng điểm tâm sáng sinh ý vẫn tốt giống như thường ngày, có điều khách nhân hôm nay đều có vẻ vội vàng hơn ngày thường.



“Nhân vật lớn của Trầm gia muốn tới đây, nghe nói nếu nhìn công trình vừa ý thì sẽ có thưởng.” Thạch Oa Tử đem

tin tức vừa mới nghe được từ chỗ khách nhân nói với Liên Mạn Nhi “Mặc dù là các quản sự ra mặt nhưng kiểu gì mọi người cũng sẽ có được chút chỗ

tốt.”



Liên Mạn Nhi nhẹ gật đầu, trách không

được hôm nay mọi người tới ăn điểm tâm đều có chút hưng phấn. Có thể

lấy được tiền thưởng là chuyện tốt, cho dù không có tiền thưởng, nhưng

trong lòng của những người bình thường, họ có thể tận mắt nhìn thấy nhân vật nổi danh, cũng coi như là một thể nghiệm rất mới lạ, nên bọn họ mới hưng phấn như vậy. Ít nhất sau này lúc nói chuyện phiếm với người khác, có thể nói “trước đó, ta đã từng nhìn thấy người đó rồi.”, sau đó nhận

được ánh mắt hâm mộ của mọi người.



Vốn cảm thấy người của Trầm gia có đến

cũng không liên quan gì đến cửa hàng của nàng nhưng không nghĩ tới, khi

lão Hoàng đi từ trên núi xuống, liền tìm việc cho các nàng làm. Vì

nghênh đón nhân vật lớn của Trầm gia, bọn người lão Hoàng dẫn theo cả

đám người xuống, bắt đầu quét dọn con đường từ thị trấn lên núi, cửa

hàng điểm tâm sáng của Liên Mạn Nhi nằm ngay bên cạnh đường chính, Lão

Hoàng cố ý dặn dò các nàng, phải quét dọn vùng đất trống phía sau con

đường cho gọn gàng, mặt tiền của cửa hàng cũng phải vệ sinh cho sạch sẽ.



Trương thị và Liên Thủ Tín đều là người

chịu khó lại thích sạch sẽ, cửa hàng mỗi ngày đều quét dọn, giữ gìn vô

cùng sạch sẽ. Nhưng khi nghe lão Hoàng nói, Liên Thủ Tín vẫn cầm cây

chổi đi ra ngoài. Hắn không chỉ quét dọn trước cửa hàng nhà mình mà còn
tính thì Trương thị cùng Liên Thủ Tín từ bên ngoài đi vào. Vừa rồi hai

vợ chồng cũng đi xem náo nhiệt.



“… Ta nhìn thấy Chung quản sự đi ở phía

sau đội kỵ mã.” Liên Thủ Tín vừa tiến vào, liền nói “Cũng không biết

người ta có rảnh hay không, nếu rảnh, có lẽ chúng ta nên mời người ta ăn bữa cơm.”



Cùng làm ăn với Chung quản sự một lần về rượu nho, ấn tượng của Liên Thủ Tín đối với Chung quản sự vô cùng tốt.



“Chung quản sự cũng tới?” Liên Mạn Nhi ngẩng đầu, ban nãy nàng chỉ chú ý vào những cái khác nên không nhìn thấy Chung quản sự.



“Đúng, Mạn Nhi, con không nhìn thấy à?” Trương thị thuận miệng hỏi.



“Con đang vội tính sổ sách nên chỉ nhìn

thoáng qua liền không nhìn tiếp nữa.” Liên Mạn Nhi nói xong, lập tức hơi sững sờ, rõ ràng lời nói dối này nàng không cần thiết phải nói, nhưng

theo bản năng lại nói ra mất rồi.



“Mạn Nhi, sổ sách này không cần gấp gáp, con cứ từ từ mà tính. Công việc trong nhà con cũng đừng quá bận tâm, đã có cha với mẹ lo rồi.” Trương thị nhất thời đau lòng mà nói. Bà cảm

thấy con gái mình còn nhỏ tuổi như vậy, lẽ ra nên chơi đùa nhốn nháo mới đúng. Cô nương đã lớn không giống với những đứa nhỏ choai choai, đến

thời gian nhất định thì càng nhiều quy củ hơn không thể tự do tự tại như bây giờ.



“Dạ” Liên Mạn Nhi biết tâm tư của Trương thị, liền gật đầu nói.



Mặc dù nói như thế nhưng Liên Mạn Nhi

vẫn đem sổ sách tính toán cho xong. Sau đó nàng, Trương thị và Liên Thủ

Tín cùng nhau đi đến cửa hàng mới. Phía trước cửa hàng mới có xây hai

bồn hoa, trồng hoa hồng cùng thược dược.



Trương thị cùng Liên Thủ Tín vào phòng

dọn dẹp, Liên Mạn Nhi xách một thùng nước, dùng hồ lô tưới hoa. Nàng

chọn trồng hoa hồng và thược dược là vì thời gian nở hoa của hoa hồng

dài còn thời gian nở hoa của thược dược ngắn hơn.



Thược dược là Vương Ấu Hằng đưa đến, đã có vài nụ hoa, Liên Mạn Nhi rất thích.



Liên Mạn Nhi đang tỉ mỉ tưới nước cho

hoa, đột nhiên nghe thấy tiếng vó ngựa từ xa lại gần, là đoàn người của

Trầm Lục đi từ trên núi xuống. Nhanh như vậy, xem ra hắn chỉ đến chân

núi nhìn xong liền quay trở lại, Liên Mạn Nhi nghĩ vậy, lập tức cúi đầu

tiếp tục làm việc của mình.



Đội kỵ mã đi đến phía trước cửa hàng mới, đột nhiên liền ngừng lại.