Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 261 : Quan hệ họ hàng sâu xa

Ngày đăng: 16:48 18/04/20


Edit: Lê Thanh



Beta: Ly Ly



Một câu nói kia của Trầm Lục khiến

cho Liên Thủ Tín và Trương thị đều vô cùng vui mừng, Liên Mạn Nhi cũng

cao hứng đến mức hai con mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm.



Ủ rượu nho chiếm một phần lớn trong kế

hoạch kiếm tiền năm nay của Liên Mạn Nhi. Năm trước, rượu nho các nàng

bán cho Trầm gia đã nhận được phản hồi rất tốt. Năm nay các nàng lại ủ

rượu nho, đương nhiên không lo nguồn tiêu thụ. Mà mấy ngày trước việc

rượu nhà của Hà lão lục ủ bị khách hàng tìm tới tận cửa bắt đền, đã vô

tình nâng cao giá trị rượu nho nhà nàng.



Mặc dù cũng có người suy đoán được trình tự ủ rượu nho của nàng, nhưng thông qua chuyện của Hà lão lục, chỉ sợ

những người đó phải từ bỏ ý định kiếm chát một chút trong đầu.



Liên Mạn Nhi khẳng định, rượu nho năm nay các nàng ủ nhất định sẽ bán rất tốt.



Điều duy nhất có chút không xác định là, nàng sợ công trình xây dựng trên núi sẽ ảnh hưởng tới việc thu hoạch

nho dại. Hiện tại đã có được sự hứa hẹn của Trầm Lục, việc đó cũng không cần lo lắng nữa.



Nho dại trên núi sẽ được bảo vệ thật tốt, hơn nữa tất cả đều thuộc về nhà nàng.



Mọi người trong phòng đang nói chuyện, liền có người từ bên ngoài tiến vào bẩm báo với Trầm Lục.



“Cha con của Vương cử nhân thôn Tam Thập Lý cầu kiến, phụ thân Liên Phương, đại ca Liên Thủ Nhân và cháu trai

Liên Kế Tổ của Liên chưởng quầy cầu kiến…”



Liên Thủ Tín nghe người hồi bẩm xong, liền có chút chân tay luống cuống, trên mặt lộ ra thần sắc quẫn bách.



Nhân vật lớn như Trầm Lục đến đây,

Vương cử nhân đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội bái kiến, thế nhưng

Liên lão gia tử cùng Liên Thủ Nhân cũng tới, cái này hơi có chút vượt

khỏi dự đoán của Liên Mạn Nhi.



Trầm Lục chỉ vào cửa hàng nhà nàng ngồi

một chút, Liên lão gia tử đường đường chính chính đến cầu kiến, điều này tựa hồ có chút…, Liên Mạn Nhi không tìm thấy từ nào phù hợp để hình dung.



Giật mình thì giật mình, Liên Mạn Nhi

nghĩ lại một chút, cảm thấy Liên lão gia tử làm vậy cũng không có gì kỳ

lạ. Liên lão gia tử có việc truy cầu, chỉ vì bất đắc dĩ mà áp chế xuống
Liên Mạn Nhi đem chuyện Trầm Lục cùng Trầm Khiêm tới chơi nói với Ngũ Lang và tiểu Thất.



“Kế Tổ ca sao lại trở về rồi, hắn không đến trường à?” Liên Mạn Nhi hỏi Ngũ Lang cùng tiểu Thất.



“Có đến, lúc đệ cùng ca ở trường tư thục còn trông thấy hắn mà.” Tiểu Thất nói.



“Vậy ai gọi hắn về nhỉ, có tìm hai người không?” Liên Mạn Nhi lại hỏi.



“Không biết, không ai tìm chúng ta.” Ngũ Lang nói.



Một hồi Liên Thủ Tín cũng về rồi, người một nhà kê bàn bắt đầu ăn cơm.



“Mẹ, con thấy ông nội với đại bá hình

như rất cao hứng. Lúc nãy mọi người nói những gì vậy ạ?” Vừa ăn cơm,

Liên Mạn Nhi vừa hỏi Trương thị. Chẳng lẽ Liên lão gia tử cầu xin Trầm

Lục cái gì, sau đó Trầm Lục đã đáp ứng?



“Cũng không nói cái gì, Lục gia chỉ hỏi

thu hoạch thế nào, còn hỏi ông nội con bao nhiêu tuổi, quê quán ở đâu.”

Trương thị nhìn thoáng qua Liên Thủ Tín, rồi mới lên tiếng, “Mẹ cũng lần đầu nghe nói, tổ tiên chúng ta là ở phủ thành phải không?”



“Khi còn bé giống hình như từng có nghe cha nói qua một lần, ta không nhớ rõ lắm.” Liên Thủ Tín bới một ngụm cơm nói.



“Chúng ta thật sự có thân thích với Trầm gia?” Trương thị có chút bán tín bán nghi nói.



“Mẹ, chuyện gì thế? Cái gì thân thích?” Liên Mạn Nhi lắp bắp kinh hãi.



“Mẹ cũng hồ đồ đây.”



Trương thị lại nhìn thoáng qua Liên Thủ

Tín, lúc này mới nói cho Liên Mạn Nhi. Nguyên lai Liên lão gia tử nói ra nguyên quán là người phủ thành. Sau đó Trầm Lục hỏi một lão gia nhân

bên người, có biết người Liên gia nào ở phủ thành không.



Lão gia nhân kia liền nói phủ thành có

một hộ họ Liên, là người quen cũ với Trầm Phủ, về sau hình như là dọn đi rồi, lâu dần cũng không qua lại. Lão gia nhân kia còn hỏi tính danh cha mẹ Liên lão gia tử, năm nào đến thôn Tam Thập Lý vân…vân. Đáng tiếc lúc cha mẹ mất, Liên lão gia tử tuổi còn nhỏ, rất nhiều chuyện cũng không

nhớ rõ lắm. Bất quá ông nhớ rõ, cha của ông là người đọc sách, thường

nói với ông rằng, nhà mình vốn là nhà thanh quý.



Về sau lão gia nhân kia nói, rất có thể cha của Liên lão gia tử chính là hậu nhân của hộ Liên gia đó.



“Không, không thể nào.” Liên Mạn Nhi trợn mắt há hốc mồm.