Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 340 : Tiểu nhi nữ nhà ai
Ngày đăng: 16:50 18/04/20
Liên Mạn Nhi nhìn xung quanh một chút, ngồi gần nàng có Liên Diệp
Nhi, Nhị Nha, hai chị em Xuân Ny, Xuân Yến, mấy tiểu cô nương khác hoặc
nói chuyện riêng, hoặc chạy đi hái hoa dại chơi, không chú ý tới các
nàng.
Nhị Nha là thân thích của Liên gia, Xuân Yến và Xuân Ny là láng giềng gần của Liên gia, rất nhiều chuyện của Liên gia, các nàng đều biết.
“Còn chưa quyết định.” Liên Mạn Nhi nhỏ giọng đáp.
Kể từ khi Liên Chi Nhi định hôn, Chu thị càng để tâm tới hôn sự của
Liên Tú Nhi, sốt ruột thả ra tin tức, đón người tới cửa mai mối. Liên
Thủ Nhân quyên giám sinh, không lâu nữa sẽ làm quan, cũng đã có người
tới cửa làm mối cho Liên Tú Nhi.
Việc hôn nhân của em gái người bây giờ là giám sinh, tương lai là
quan lão gia, của hồi môn phong phú, cô nương đang ở tuổi làm mai, mấy
thứ này gộp lại trong mắt người khác là điều kiện không tệ.
“Người ở Lưu gia thôn cũng không được sao?” Nhị Nha hỏi.
Hôm trước, bà mối Vương tới cửa, làm mai cho Liên Tú Nhi. Giới thiệu
một nhà giàu ở Lưu gia thôn, gia đình kia có hai trăm mẫu đất, nhà ở lớn như nhà của Liên gia, có ba con trai, bốn con gái. Làm mối cho Liên Tú
Nhi với con cả nhà đó, mười bảy tuổi, nghe nói tướng mạo, nhân phẩm đều
vô cùng tốt.
“Nhị di nãi của ngươi nói không được.” Liên Mạn Nhi lắc đầu nói.
Nhị di nãi của Nhị Nha chính là Chu thị. Gia đình này ở Lưu gia thôn
cuộc sống tương đối tốt, người trong nhà cũng trung thực. Liên lão gia
tử rất tán thành cửa hôn sự này, Liên Thủ Tín và Chu thị nghe nói cũng
cảm thấy rất tốt nhưng Chu thị lại không thích.
“Mẹ chồng quá trẻ, phía dưới còn có hai em trai, bốn em gái, nếu con
gái gả vào đó, phải làm trâu làm ngựa, hàng năm vất vả…. Của cải dù có
nhiều cũng chỉ là nông dân, dù sao vẫn phải ra đồng làm việc.”
Đây là lời Chu thị lén lút nói với Liên Tú Nhi, không cẩn thận bị Liên Mạn Nhi nghe thấy.
Khuê nữ nhà mình không muốn cho đi hầu hạ mẹ chồng, giúp đỡ em trai,
em gái nhà chồng. Con dâu cưới vào cửa lại muốn bắt chẹt, sai sử, làm
trâu làm ngựa cho nàng. Cũng không nghĩ tới con dâu của mình cũng là
khuê nữ nhà người ta.
sao?”
Mấy tiểu cô nương đều cười thành một đoàn, các nàng không phải cười
Liên Chi Nhi mà là do nói đến chuyện làm mai, lập gia đình, cảm giác vừa xấu hổ vừa tò mò.
“Tỷ của ta ở nhà thêu thùa may vá.” Liên Mạn Nhi liền nói, sau đó chỉ vào một cô nương tuổi hơi lớn mặc áo hoa nói, “Tiểu Mai, ta nghe nói mẹ ngươi định hôn cho ngươi rồi?”
Cô nương tên Tiểu Mai lập tức đỏ mặt, mấy cô nương khác đều vây
quanh, quấn lấy Tiểu Mai hỏi cái này cái kia, cười đùa không ngừng.
……
Về đến nhà, Liên Mạn Nhi kêu cục tác cục tác gọi gà nhà mình tới
trước mặt, ném mấy chuỗi châu chấu vào giữa bầy gà, để chúng nó tự đánh
chén. Sau đó nàng mới vào nhà.
Liên Chi Nhi đang ngồi trên giường gạch khâu giày, thấy nàng tiến vào liền chỉ vào ấm nước.
“Về rồi, khát không? Đã đun nước để nguội cho muội rồi, mau uống đi.” Liên Chi Nhi nói với Liên Mạn Nhi.
“Vâng.” Liên Mạn Nhi rót một chén nước, uống hết rồi lại rót một chén đưa cho Liên Chi Nhi.
“Tỷ, sáng nay trong nhà không có chuyện gì sao?” Liên Mạn Nhi hỏi.
Liên Thủ Nhân quyên giám sinh, Tống gia tặng bạc, Liên Tú Nhi có
người tới cửa cầu hôn, những ngày qua Liên gia mưa thuận gió hòa, ngay
cả tần suất mắng chửi người của Chu thị cũng giảm xuống không ít. Triệu
Tú Nga cũng không động một chút lại khiêu khích Tưởng thị như trước,
Liên gia trôi qua cuộc sống yên bình hiếm thấy.
Trong nhà không có chuyện gì, Liên Mạn Nhi phải đi cửa hàng ăn sáng,
hạch toán rõ ràng tiền thu sáng nay, rồi tới bờ sông, kênh đào đã gần
xong, Liên Thủ Tín đang dẫn người kết thúc công việc.
Ăn cơm trưa ở cửa hàng ăn sáng, Liên Mạn Nhi trở về nhà cũ, vừa vào
đầu thôn thì thấy mây đen kéo đến, tiếng sấm ùng ùng dậy vang.
Trời sắp mưa, Liên Mạn Nhi nhấc chân muốn chạy lại bị người cản đường.
“Liên Mạn Nhi.”