Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 389 : Nhanh chân đến trước
Ngày đăng: 16:51 18/04/20
Edit: Ntsubasa04
Beta: Tiểu Tuyền
“Gì thiên lý, giang hải?” Trương thị xoay qua, hỏi Liên Mạn Nhi.
“Chính là ý tứ lấy ít tụ nhiều.” Liên Mạn Nhi nói, “Trong sách viết.”
“Mẹ, đây là bài “ Tuân tử ”khuyên học, ” Tiểu Thất liền chen vào nói
nói, “Nói đạo lý được. Cả bài con đều đã thuộc, mẹ, con ngâm cho mẹ nghe nhé.”
Vừa nói như thế, Tiểu Thất liền chắp hai tay ra sau lưng, rung đùi đắc ý ngâm nga.
“Quân tử viết: Học bất khả dĩ dĩ. Thanh, thủ chi vu lam, nhi thanh vu lam; Băng, thủy vi chi, nhi hàn vu thủy. Mộc…”
Tuy không thâm thuý lại ẩn chứa triết lý văn tự, dùng giọng nói trẻ
con đọc ra. Liên Thủ Tín cùng Trương thị nghe đến mặt đầy nụ cười, thậm
chí là say mê ở trong giọng nói của Tiểu Thất. Mặc dù là cũng không thể
hoàn toàn hiểu rõ đạo lý trong văn vẻ, nhưng mà bọn hắn vẫn thích nghe.
Chờ Tiểu Thất ngâm nga xong rồi, Liên Thủ Tín liên tục nói vài chữ tốt.
” Tiểu Thất nhà của ta có thể ngâm văn vẻ như vậy…” ánh mắt Trương thị, hận không thể đem Tiểu Thất thu vào trong lòng.
Trương thị và Liên Thủ Tín như vậy, Tiểu Thất vừa đắc ý, lại có chút ngượng ngùng.
“Ca và nhị tỷ cũng sẽ ngâm được. Ca còn thuộc nhiều hơn con.” Tiểu Thất dựa vào trong lòng Trương thị, mặt mày vui vẻ nói.
“Sách này là thứ tốt.” Liên Thủ Tín như được uống ngụm nước mát, vui
sướng hài lòng nói, “Ta ban ngày làm việc, vốn rất mệt mỏi, nghe con ta
ngâm một đoạn này, ta cảm giác sao không hề thấy mệt mỏi nữa?”
“Cha, về sau mỗi ngày buổi tối con đều đọc cho cha nghe một đoạn.”
Tiểu Thất liền từ Trương thị trong lòng chui ra, nhảy đến trên lưng Liên Thủ Tín, cười hì hì nói.
“Vậy thì tốt.” Liên Thủ Tín cười nói.
Liên Mạn Nhi, Ngũ Lang cùng Liên Chi Nhi nhìn bộ dáng Tiểu Thất đùa
giỡn, đem Trương thị cùng Liên Thủ Tín dỗ vui vẻ. Cũng không khỏi nhìn
nhau cười.
“… ta thấy, trồng trái tầm bóp vừa nhẹ nhàng, so với trồng hoa mầu
lại kiếm tiền nhiều hơn. Mọi người nói xem, sang năm còn trồng hoa màu
Liên Mạn Nhi vào nhà thêm đồ ăn, liền cười ngăn cản Liên Thủ Tín.
“Cha, uống rượu dùng bữa trước, có gì, ăn xong rồi nói sau.”
“Đúng.” Liên Thủ Tín gật đầu cười nói.
Ăn xong, mang trà lên, Liên Thủ Tín mới lại nhắc lên lời nói mới rồi.
“… Không phải nói, về sau chờ miếu xây xong, còn phải chịu hương khói tứ phương sao? Đến lúc đó, khẳng định là hương khói tràn đầy, người đến người đi nhiều…. Ta tính ngay tại chân núi, xây một tòa nhà vệ sinh,
liền giống nhà ta lúc trước, khẳng định so với cái kia còn tốt hơn, mỗi
ngày mướn người quét tước, cam đoan làm cho sạch sẽ, cung cấp tiện ích
cho mọi người. Mặt khác, coi như là dâng cho miếu của nương nương một
phần tâm ý.”
Sau khi miếu của Trầm hoàng hậu xây xong, cũngtính mở ra cho công
chúng viếng. Đến lúc đó sẽ có nhiều người dâng hương, đại tiểu tiện đã
trở thành một vấn đề. Trong miếu cho dù có nhà vệ sinh, có năng lực xây
bao nhiêu, hơn nữa quét tước, vệ sinh cũng phí công phu.
Nhà Liên Mạn Nhi ra tiền ở chân núi xây một tòa nhà vệ sinh công
cộng, ra tiền mướn người quản lý, quét tước. Có thể vì khách hành hương
cung cấp phương tiện, giảm bớt gánh nặng trong miếu, cũng có lợi cho làm sạch trong miếu.
Đây là đề nghị thực hay.
Những chuyện này, đều là kết quả ngày hôm qua một nhà Liên Mạn Nhi
thương lượng tốt. Làm như vậy, đương nhiên không chỉ là muốn làm chuyện
tốt. Năm nay hoa mầu nhà Liên Mạn Nhi mọc khỏe mạnh so với người khác,
đó là vì, các nàng bón phân nhiều hơn nhà người khác.
Về sau nhà Liên Mạn Nhi khẳng định mua càng nhiều đất, cũng cần càng
nhiều phân chuồng. Đây vốn là chuyện nhất cữ lưỡng tiện, có lợi cho
người cũng như cho mình.
Hiện tại miếu còn chưa xây xong, nhà Liên Mạn Nhi đề suất trước hết, thì đã chiếm trước tiên cơ, nhanh chân đến trước.
Lão Hoàng đồng ý sẽ hết sức hỗ trợ, hắn cũng quả thật là hán tử nói
chuyện giữ lời, không đến vài ngày thời gian, liền trở về nói chuyện đã
thành công…