Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 401 : Tin tức nội bộ

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Edit: Nguyệt

“Ah?” Trầm Lục nghe Liên Mạn Nhi nói xong, không khỏi nhìn lại, hai

mắt chăm chú cẩn thận đánh giá vẻ mặt nàng. “Mạn Nhi, lời này của ngươi

là thật? Ngươi không tiếc sao?”



Nàng cho rằng nói như thế thì hắn sẽ không nhận ra ánh mắt sáng lên

khi nhìn thấy vàng lúc nãy của nàng sao? Sao chỉ nhìn một hồi, chạm còn

chưa chạm liền có thể đành lòng đưa lại vàng cho hắn. Trầm Lục nhìn chăm chú Liên Mạn Nhi, tựa hồ không muốn bỏ qua chút biến hóa nào trên mặt

nàng.



“Lục Gia, chuyện lớn như vậy, sao ta có thể tùy tiện nói bừa được

chứ. Đương nhiên là thật rồi.” So với trân châu còn thật hơn. Liên Mạn

Nhi nghiêm mặt lại nói. Một cái cổng chào được ngự ban là vinh quang

cùng sự đảm bảo mà bao nhiêu tiền cũng không thể mua được. Về phần tiền bạc, lấy trụ cột nhà nàng hiện nay, không lo không kiếm được. Một ngàn

lượng bạc, nhiều nhất hai năm nàng sẽ lại kiếm được đến tay.



Hoàng Đế và Trầm Lục đối với nàng ban thưởng hào phóng như vậy nàng cũng sẽ hồi báo lại như thế.



Muốn phổ biến cách trồng trột của cây ngô nhất định sẽ tốn không ít

tiền. Nàng đem trăm lượng hoàng kim tặng lại vừa là chuyện tốt đối với

đất nước và dân chúng, đồng thời Trầm Lục và Hoàng Đế sẽ nợ nhân tình

của nàng.



Trên thế giới này, thứ gì quan trọng nhất? Tuyệt đối không phải là

kim ngân, hay quyền lực, theo nàng ở bất cứ niên đại nào, chỉ cần có con người, thứ quý trọng nhất sẽ là nhân tình.



Trầm Lục thấy Liên Mạn Nhi thật sự muốn đem hoàng kim cho hắn, thì sững sờ một chút nhưn sau đó lại mỉm cười.



Liên Mạn Nhi yêu tiền sao? Đó là điều rất rõ ràng, thậm chí nàng yêu

tiền một cách quang minh chính đại, không hề che dấu điều đó. Vậy mà

nàng lại mấy lần chối từ một số tiền lớn tới tay.



Nàng yêu tiền, nhưng không tham, biết nặng nhẹ hiểu được báo đáp,

phân tấc tính toán vừa đúng. Mà phía sau là một trái tim thất khiếu lung linh, vừa thiện lương lại thông tuệ.



*七窍玲珑心Thất

khiếu linh lung tâm (tim có 7 lỗ): Trích từ truyện Phong Thần, nói về

nhân vật Tỷ Can thừa tướng là hoàng thúc của Trụ Vương nhà Ân, Tỷ Can là người có lòng trung trinh, chính trực, nhiều lần can gián vua Trụ, sau

Đắc Kỷ muốn hại ông, lập kế giả bệnh, bảo cần phải có thất khiếu lung

linh tâm ăn mới khỏi bệnh, Trụ vương lại có thể đồng ý, yêu cầu Tỷ Can

giao trái tim ra. Kết quả Tỷ Can nhờ có pháp thuật Khương Tử Nha bảo hộ, sau khi moi tim ra vẫn không chết. Nhưng trên đường trở về, Tỷ Can gặp

một phụ nhân rao bán cải vô tâm, Tỷ Can ghìm ngựa hỏi nàng một câu:

“Người nếu là Vô Tâm thì thế nào?” phụ nhân kia đáp: “người Vô Tâm sẽ

chết.” kết quả Tỷ Can nhất thời hô một tiếng, máu chảy đầm đìa, rồi

chết. (phụ nhân này có thể do Đắc Kỷ hoặc Thân Công báo hóa thành). Về

sau chỉ người rất thông minh tài ba, nói chung người nhân tài về cả nhân cách lẫn khả năng làm việc.


Toàn Phúc liền để ý bốn phía.



“Tiểu Thất.” Liên Mạn Nhi liền nhanh chóng sai Tiểu Thất ra ngoài cửa trông coi.



“Chuyện này tiểu nhân biết không rõ ràng, chỉ nghe được một hai câu,

quả thật không dám xác nhận. Nhưng cô nương đã hỏi, tiểu nhân cũng không dám dấu. Bất quá cô nương nghe rồi thì thôi, nếu không tiểu nhân gánh

không nổi.”



“Nhất định rồi.” Liên Mạn Nhi gật đầu cười nói.



Toàn Phúc thấy trong nhà giờ chỉ còn Trương thị cùng Liên Mạn Nhi liền hạ thấp giọng, thì thầm một hồi.



………………………………………….



Tiễn đoàn người Trầm Lục đi, nhà Liên Mạn Nhi lại vội vã dọp dẹp một

hồi, chờ tất cả mọi người trở lại trong cửa hàng, Liên Mạn Nhi mới nhớ

lại những lời Toàn Phúc nói.



Địa điểm mở rộng cây ngô liền xác định là ở phủ Liêu Đông, hạt giống

sẽ do quan phủ phát ra rồi chọn ruộng tốt tiến hành trồng trọt. Ruộng

được chọn trúng để trồng ngô sẽ được miễn một năm tiền thuế, ở thời điểm thu hoạch, mỗi một mẫu sẽ nộp cho triều đình sáu trăm cân ngô loại

thượng đẳng, phần còn lại sẽ được quy về cho chủ ruộng.



Mà trước khi cây ngô chưa hoàn toàn thành chín, thì người trồng ngô

không được tự tiện đem ngô ra ăn hay dùng giá cao để bán trao tay.



Phát triển trồng cây ngô này là vì muốn ngô trở thành khẩu phần lương thực được phổ biến rộng rãi trong dân chúng, vì vậy triều đình cũng

định ra giá tiền dựa theo chất lượng hạt ngô, thì từ bốn văn tiền cho

đến lục văn tiền.



Rất nhanh, đạo công văn này liền ban bố khắp phủ Liêu Đông.



Trầm Lục lấy từ nhà Liên Mạn Nhi loại ngô có chất lượng thượng đẳng

là một vạn sáu ngàn ba trăm bốn mươi cân, nếu như đem tất cả chỗ này làm hạt giống, dựa theo một mẫu trồng hai cân hạt ngô mà tính, trong đó trừ đi một chút hao tổn, như vậy những hạt giống này ước chừng có thể cung

cấp cho tám ngàn mẫu ruộng tốt.



Mà tám ngàn mẫu ruộng tốt này, đến vụ mùa thu hoạch sang năm, có thể

thu được đến bốn trăm tám mươi nghìn cân ngô chất lượng thượng đẳng, mà

số lượng ngô còn lại cũng đủ cho chủ ruộng dùng làm lương thực rồi. Quan phủ định giá ngô thế này vừa có thể tránh đầu cơ tích trữ mà lại có lợi cho lưu thông.



Không thể không nói đây là một ý chỉ vô cùng tốt.



“Tỷ, vừa ban nãy nói Tiểu Cửu ca cũng làm quan rồi, là chức gì vậy?”. Tiểu Thất ôm con mèo Đại Hoa tiến đến gần Liên Mạn Nhi hỏi.