Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 402 : Xây dựng rầm rộ
Ngày đăng: 16:51 18/04/20
Lần này, nhờ vào chuyện cây ngô, Hoàng Đế mặt rồng cực kỳ vui mừng,
ban ý chỉ khao thưởng rất nhiều người. Trong đó, bao gồm một nhà Liên
Mạn Nhi, các cấp quan lại của Phủ Liêu Đông tất cả cùng được ban thưởng. Dĩ nhiên, được Hoàng Đế thưởng trước tiên, cũng là dầy nhất chính là
Trầm gia.
Phát hiện ra được cây ngô có được sản lượng cao, công đầu thuộc về
Trầm Lục. Trên tấu chương của Trầm Lục, kể về quá trình trồng cây ngô
sau cũng nhắc đến một nhà Liên Mạn Nhi và Trầm tiểu mập. Vì vậy, Trầm
tiểu mập được ban cho chức nhị đẳng bá tước, hàng năm được phát bổng lộc là bốn trăm tám mươi năm lượng bạc trắng. Trầm Lục được ban nhị đẳng
hầu tước, hàng năm nhận được năm trăm tám mươi năm lượng bạc trắng.
Tước vị của hai người này có thể thế tập (cha truyền con nối), chỉ là qua mỗi một đời, sẽ bị giảm đi một cấp bậc, cho đến khi không
còn tước vị để giảm nữa thì tước vị này cũng sẽ theo đó mà bị xóa bỏ.
Trầm gia thoáng cái đã đạt được hai tước vị như vậy, nhìn thấy mà nói thật sự là được sủng ái.
Trầm Lục trên người có thêm tước vị này có thể nói là dệt hoa trên gấm ( ví với việc làm cho sự vật đó càng đẹp hơn). Mà Trầm tiểu mập, tuổi nhỏ như vậy đã được ban cho nhị đẳng bá tước vị, đây đúng là trời giáng chuyện vui, vận khí thật là quá tốt.
Liên Mạn Nhi lúc ấy cũng hỏi Toàn Phúc, tại sao lần này Trầm tiểu mập không theo Trầm Lục đến đây. Bình thường, nếu không có việc gi, Trầm
tiểu mập nhất định liều chết theo sát phía sau Trầm Lục chạy tới nơi
này. Hiện tại có tước vị, uy phong như vậy, theo tính cách của Trầm tiểu mập nhất định phải tới để khoe khoang mới phải.
Kết quả Toàn Phúc nói cho Liên Mạn Nhi biết, Trầm Khiêm muốn theo tới, nhưng Trầm Lục lại không dẫn hắn theo.
Vì không muốn sau này lớn lên trở thành một nhị đẳng bá tước bất học
vô thuật* , Trầm tiểu mập nhất định phải hăng hái đi học. Nghe nói Trầm
Lục giao cho Trầm tiểu mấp rất nhiều bài tập, lại nói qua nếu không làm
xong những bài tập này, chỗ nào Trầm tiểu mập cũng đừng mong đi.
Bất học vô thuật : Không có học vấn, dốt nát. Trong Hán Thư có
đoạn Ban Cố bình luận về đại tướng quân Hoắc Quang, người từng lập công
lớn đối với nhà Hán, trong thời loạn lạc có ý chí kiên cường, bảo vệ
được nhà Hán, nhưng vô học dốt nát (Bất học vong thuật). Ý nói Hoắc
Quang không chịu học tập, thiếu tri thức để xử lý công việc. Người đời
sau viết thành “bất học vô thuật”, để chỉ người dốt nát, không học hành.
Re: http://my.opera.com/nguyenthiem77/blog/m-t-s-thanh-ng-c
Nghĩ đến khuôn mặt bánh bao, bộ dáng bị giam trong phòng để học bài
của Trầm tiểu mập, Liên Mạn Nhi chỉ tưởng tượng thôi đã muốn cười.
Về chuyện cây ngô, Hoàng Đế ban thưởng không chỉ có những thứ này.
không thể đem phiền phức đến cho Trầm gia. Vì vậy, Trầm Lục không chủ
động muốn gặp hắn, hắn cũng không chủ động đến gặp.
Nhưng sau đó hắn cũng hỏi thăm chuyện qua Ngũ Lang, hiển nhiên hắn đối với chuyện của Trầm gia hay triều đình vẫn rất quan tâm.
……………………………..
Đến ngày thứ hai, công tượng để xây dựng cổng chào ngự tứ đã đến, xe
trở vật liệu đá và gỗ cũng lục tục được trở đến. Cổng chào mà Hoàng
Thượng ban thưởng cùng phủ Liêu Đông giám sát xây dựng cho nhà Liên Mạn
Nhi là một cổng vòm* bằng đá nên nguyên liệu chủ yếu là đá cẩm thạch.
Những công tượng liền bắt đầu dựng lều gần công trường để chuẩn bị khởi công xây dựng.
Chi phí để xây dựng cổng chào ngự ban đều do quốc khố xuất tiền, nhân công và đốc công đều chịu sự giám sát của quan lại, nhà Liên Mạn Nhi
không phải tham gia vào bất cứ khâu nào.
Bất quá, các nàng cũng không có ngồi không.
Liên Thủ Tín dọn dẹp mấy gian phòng xây tốt trong viện ở bên chỗ nhà
mới đem cho đốc công cùng đám thợ thủ công sử dụng. Thức ăn của công
tượng theo lệ là do phủ Liêu Đông cấp, nên tự nhiên không thể nói là rất tốt. Nhà Liên Mạn Nhi dứt khoát thương lượng với Tưởng đại nhân, thức
ăn của tất cả mọi người sẽ do cửa hàng Liên Ký chịu trách nhiêm, nhà
nàng thêm tiền, khoản đãi thức ăn hết sức rộng rãi.
Vốn từ đường cái cho đến cổng chào ngự ban có con đường đất, Tưởng
đại nhân hướng lên phía trên bẩm báo, đem chiều rộng của đường mở rộng,
thiết kế lại thành con đường đá xanh, vì là cổng chào ngự ban nên lệ phí tất nhiên phụ thuộc vào quốc khố.
Một lần nữa xây dựng lại bờ đê dọc theo con đường. Ở hai bên đường thì trồng tùng, bách, xen lẫn vào đó là các loại hoa cỏ.
Cổng chào ngự ban xây dựng quá trình không đến lược Liên Mạn Nhi quan tâm, nhà bên kia cũng sắp xây tốt, tâm tư nàng liền đặt hết ở phương
diện thiết kế cho nhà mới.
Cầm bản vẽ của công tượng, Liên Mạn Nhi liền ngồi ở bàn, cau mày,
viết viết vẽ vẽ trên giấy, ngay cả con mèo Đại Hoa bên canh cọ cọ, nàng
cũng không quan tâm.
“Tỷ, tỷ đang băn khoăn gì vậy?” Tiểu Thất thấy vậy liền hỏi.
“Bồn cầu tự hoại, tỷ đang muốn làm bồn cầu tự hoại.”