Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 431 : Nghỉ Trọ

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Ads

Editor: Lãnh phong



Liên Lan Nhi đem giò thịt bưng lên cho Liên Mạn Nhi cùng tiểu

Thất, Liên Mạn Nhi cũng không chối từ, chỉ là lớn tiếng nói lời cảm tạ ơn.



Chu thị nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại thì nhìn thấy động

tác Liên Lan Nhi đặt bát giò thịt kia xuống. Liên Lan Nhi quay lại cười với Chu

thị. Chu thị trong nội tâm tức giận nhưng bất kể như thế nào vẫn phải giữa mặt

mũi cho con gái, không thể trước mặt mấy người Trương thị khiến mặt mũi con gái

quá khó coi. Bởi vậy Chu thị đành phải nhẫn nhịn, liền dứt khoát nhắm mắt làm

ngơ, quay người đi đưa lưng về phía bàn.



Nếu như là ngày trước, Trương thị chắc chắn là sẽ ăn không

ngon. Từ nhỏ đã tiếp nhận tư tưởng giáo dục lấy chữ Hiếu làm đầu, người bề trên

tức giận, nàng làm vãn bối trong nội tâm liền cảm thấy không yên. Bây giờ vẫn vậy,

thấy Chu thị biểu hiện như thế trong lòng Trương thị vẫn có chút không thoải

mái nhưng nàng nhớ trên đường đi đã nói chuyện rõ ràng với Liên Mạn Nhi rồi.

Nàng bây giờ là khách, hơn nữa là vì mình, vì bọn nhỏ, vì cái nhà này, nàng

không thể lại thuận theo những tật xấu kia của Chu thị.



Bởi vậy, tuy nội tâm Trương thị không yên nhưng biểu hiện ra

bên ngoài vẫn là ung dung, tự tại. Nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.



Thấy Trương thị không chịu thua, Chu thị bên kia tức giận nuốt

không trôi cơm, cứ thế mà để bụng đói trôi qua bữa ăn này.



Ăn xong, trời bắt đầu tối. Liên lão gia tử mang theo Ngũ

Lang trở lại phòng, Cổ thị cùng Tưởng thị cũng đã tới. Giờ tới việc an bài chỗ

nghỉ ngơi buổi tối cho mấy mẹ con Trương thị.



Đây vốn là một viện nhỏ, Liên gia gần 20 người đều ở đây vốn

đã chen chúc. Liên Lan Nhi dự tính là để mấy mẹ con Trương thị tới đây sẽ ở

cùng phòng Chu thị đang ở. Một gian phòng vốn đã có năm người, trong đó còn có

một tân Mẹ đợi gả Liên Tú Nhi, nếu như mẹ con Trương thị vào ở nữa thì cũng quá

là chật chội rồi. Xem sắc mặt Chu thị cũng không nguyện ý cho mẹ con nàng vào ở.

Về phần các phòng ốc khác cũng không khác biệt lắm, không thể an bài mẹ con

Trương thị vào ở được.



“Như thế này đi…” Trương thị mở lời “Ta mang bọn nhỏ đi quán

trọ nghỉ tạm, sáng mai chúng ta lại quay lại.” Đây cũng là mấy mẹ con đã thương

lượng trên đường đi cả rồi. Nếu ở lại đây bất tiện thì họ sẽ dứt khoát ra trọ ở

khách điếm nhà lão Vương.



“Như vậy sao có thể a!” Cổ thị vội vàng ngăn lại, lại quay

sang nói với Chu thị “Mẹ, người xem, vợ lão tứ mang theo mấy hài tử, lặn lội đường
Liên Mạn Nhi chỉ cười không nói gì. Trương thị cũng hỏi:

“Đúng vậy a, Mạn nhi, ngoại trừ lão cô ra thì cô cả chính là người bà nội con

quý nhất. Con lại đi trêu chọc vào cô ấy làm gì khiến cho bà nội con càng tức

giận.”



Liên Mạn Nhi đáp: “Không phải vậy đâu mẹ. Con nhằm vào cô ấy

là vì con biết chắc chắn cô sẽ thuận theo chúng ta, hơn nữa lại để bà nội không

thể phát tác vì chuyện này.”



Trương thị nghe xong có chút không hiểu phải hỏi lại: “Sao lại

có chuyện như vậy?”



“Mẹ, người thấy hôm nay cô cả cư xử với chúng ta như thế

nào?



“Mẹ cũng đang muốn nói tới cái này, mẹ cũng thấy kỳ quái, cô

con với chúng ta vốn dĩ chẳng bằng mặt lại càng không bằng lòng sao tự nhiên

hôm nay lại đối tốt với chúng ta như vậy? Thậm chí dường như mẹ còn thấy có chút

nịnh bợ nữa.”



“Mẹ, cảm giác của mẹ không có nhầm đâu.”



“Vì sao lại vậy? Không phải là nàng ta vẫn chưa từ bỏ ý định,

muốn dỗ dành ta rồi theo ta nói chuyện kia à?”



Ngũ Lang nằm bên Trương thị hừ một tiếng, hiển nhiên cái đề

tài này hắn không thích một chút nào. Ngũ Lang buồn bực nói: “Sau lưng nói xấu,

trước mặt nịnh bợ, nghĩ chúng ta đều ngu ngốc cả sao.”



Mạn nhi nói: “Cũng có thể là như vậy nhưng con thấy có một khả

năng khác còn lớn hơn. Cô nịnh bợ chúng ta như vậy vì lần trước cô cùng cha

chúng ta trở mặt rồi, cô biết rõ trong nhà chúng ta hiện tại do mẹ định đoạt.

Đây là cô muốn giao hảo với chúng ta một lần nữa.”



Nhà nàng hiện có cổng chào ngự tứ, sự nghiệp cũng phát triển

thuận lợi, Ngũ Lang và tiểu Thất đang học tập tốt ở trường. Chỉ cần là người có

chút tính toán đều nhìn ra nhà nàng còn có thể phát triển hơn nữa. Liên Lan Nhi

không phải là người ngu, nhất thời sai lầm mới trở mặt với Liên Thủ Tín, đợi đến

lúc trở về nghĩ thông suốt đương nhiên sẽ hối hận muốn tìm cách vẫn hồi. Có một

cửa thân quen lui tới như Liên Thủ Tín, Liên Lan Nhi có trăm cái lợi mà không

có một cái hại.



Liên Mạn Nhi cười nói: “Cô cũng không phải người phúc hậu

gì, nhà chúng ta cùng cô lại cũng không có tình cảm thân thiết. Cô có cái tâm

tư này, chúng ta thuận tiện lợi dụng một chút không phải càng tốt sao?”