Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 436 : Ai Lừa Ai

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Ads

“Phi” Chu thị nghe Cổ thị nói vậy lập tức chống hai cánh tay

đứng dậy, thân thể nghiêng về phía trước phun thẳng một bãi nước bọt vào mặt Cổ

thị, độ mạnh yếu và chính xác người thường đều không thể làm được.



Liên Mạn Nhi đứng bên cạnh thấy tình cảnh này liền kéo

Trương thị đứng lui ra xa một chút.



Cổ thị vừa lau mặt vừa nôn ọe hai tiếng, hiển nhiên là buồn

nôn quá sức nhưng nàng ta vẫn quỳ ở đó chỉ là đầu đã cúi gằm xuống không để cho

người ta thấy ánh mắt lạnh như băng, tối tăm phiền muộn của nàng ta.



“Ngươi oan uổng cái rắm” Mặc dù con trai đã làm huyện thừa,

Chu thị trong miệng mọi người được kêu một tiếng lão thái thái nhưng cái tính

nóng nảy thô lỗ, công phu mắng chửi người cay nghiệt này vẫn không thể sửa, chỉ

cần há miệng ra là sẽ nói “Chuyện Tú nhi lần này, không phải mọi việc đều một

tay ngươi lo liệu hay sao. Ngươi là kẻ mất hết lương tâm, lòng dạ ác độc, không

tim không phổi, ngươi đem Tú nhi như vậy gả cho một kẻ đã vùi nửa mình trong đất,

một lão già sắp chết. Ngươi sẽ không được chết tử tế, chết không có người chôn,

là người đem đến sự xui xẻo.”



Chu thị mắng như vậy, đừng nói Cổ thị, Liên Mạn Nhi cùng

trương thị đứng bên cạnh nghe đều tái mặt. Chu thị há miệng mắng như vậy cũng

quá ác độc, quá ác độc rồi. Cũng may trong viện này đều là người Liên gia, nếu

có người ngoài Chu thị chắc chắn vang danh huyện Thái Thương. Mà mặt mũi huyện

thừa phu nhân, Cổ thị cũng bị Chu thị mắng cho đến không còn chút gì nữa rồi.

Hơn nữa Chu thị còn lôi tên Trịnh Tam lão gia vào đây.



Vùi nửa mình trong đất, lão già sắp chết, cái này nếu để người

Trịnh gia nghe thấy, hai nhà lập tức có thể từ thân gia biến thành cừu gia. Cho

dù Trịnh Tam lão gia có xem trọng mặt mũi tiểu kiều thê mới lấy bỏ qua chuyện

này thì với uy thế Trịnh gia ở chỗ này, nhi tử Trịnh Tam lão gia có thể cam tâm

để cha già bị người ta vũ nhục như vậy sao? Còn có đồng tộc Trịnh gia, bọn họ

cũng không có cười trừ mà bỏ qua chuyện này a.



Cho nên Liên Thủ Nhân cùng Cổ thị rõ ràng đã tính tới chuyện

này, đem tiệc rượu chiêu đãi Trịnh gia ra xa như vậy. Bất quá, điều này càng thể

hiện hết thảy Liên Thủ Nhân cùng Cổ thị đều đã sớm biết rõ không có chuyện như

Cổ thị mới nói là nàng ta cũng mới biết, vẫn không thể tin được, …



“Lão thái thái, con cũng không dám nói bậy. Có Lão thái gia ở

đây, cô cả, nhị thẩm, tứ thẩm cũng ở đây đều biết con dâu vừa đến Thái Thương
trong lời nói của nàng rõ ràng có lỗ hổng. Chu thị nghe không hiểu, Liên Tú Nhi

đang khóc nhưng Liên Lan Nhi cùng Liên Lão gia tử chẳng lẽ cũng đều không nghe

ra được gì sao?



Hay là đều hiểu cả thậm chí đã sớm nghĩ đến nhưng lại khó

nói ra hay là không muốn nói ra?



Đúng là Cổ thị cũng giống Chu thị, cửa lớn không ra, cửa nhỏ

không bước, nữ nhân trong các nhà giàu có đều như vậy nhưng các nàng vẫn có cách

thu thập tin tức riêng của mình chứ. Không cần nói tới những nha đầu bà tử chạy

việc, chỉ cần nói tới người có quan hệ thân mật nhất có nhiều tin tức với Chu

thị là Liên Lão gia tử, với Cổ thị là Liên Thủ Nhân. Liên Lão gia tử cũng bị

vây trong sân viện nhỏ này cũng không có nguồn tin tức riêng nhưng Liên Thủ

Nhân mỗi ngày đi ra ngoài làm việc. Còn có một Liên Thủ Nghĩa mỗi ngày theo bên

người Liên Thủ Nhân nữa. Nói mấy người mỗi ngày đều ở trong nhà bị lừa gạt vậy

những người đi ra bên ngoài, không bị che mắt, không bị trói chân, chuyện lớn

như vậy sao có thể cũng bị lừa gạt?



Liên Lão gia tử rốt cục lại lên tiếng: “Đi xem thế nào lão đại

cùng lão nhị còn chưa tới?”



Điều này… Những người có thể đi ra ngoài tìm người đều phái

đi cả rồi.



“Để cháu cùng Tiểu Thất đi xem.” Ngũ Lang lên tiếng đáp ứng

rồi lôi kéo Tiểu Thất đi ra ngoài.



“Bà mối! Đem bà mối tìm đến cho ta.” Chu thị sau khi mắng

người đến nước bọt văng tứ tung rồi cũng nhớ tới đầu sỏ gây nên chuyện. “Ban

nãy ta còn trông thấy, bà ta sáng nay còn có mặt mũi nói chúc mừng ta, còn muốn

xin tiền mừng, uống rượu mừng, đem bà ta tới đây, ta phải hỏi bà ta cho rõ

ràng.”



“Ngươi đi đi.” Chu thị thấy không có ai đứng lên liền chỉ

vào Hà thị phân phó.



Hà thị liền đáp ứng đi ra ngoài.



Liên Thủ Nhân, Liên Thủ Nghĩa chậm chạp bước vào, bà mối Hồ

cũng đã lắc lắc mông cười hì hì sau lưng Hà thị bước tới.