Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 439 : Lưu khách

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Editor: Lãnh Phong



Liên lão gia tử nhớ tới hôn thư liền sai Chu thị đi tìm.



Chu thị liền mở ngăn tủ ra lục lọi một hồi cầm canh thiếp đi

ra. Liên lão gia tử mở canh thiếp ra nghiêng đầu, đem canh thiếp kia tới phía

có ánh sáng từ đầu tới cuối nhìn cẩn thận một lượt.



Liên lão gia tử hỏi: “Ngày tháng năm sinh trong này hẳn là

không viết sai chứ?”



“Đúng vậy, trên hôn thư viết như vậy.” Liên Thủ Nhân không

ngừng gật đầu nói phải.



Liên lão gia tử nhìn canh thiếp rồi lại quay sang nhìn chằm

chằm vào Liên Thủ Nhân.



Liên Thủ Nhân hối hận đã lỡ miệng nhưng thực sự không thể

nói lại.



“Sinh vào năm Bính, cái sinh nhật này nếu không sai, vậy hắn…

hắn năm nay bảy mươi sáu tuổi?” Liên lão gia tử chầm chậm nói như muốn thăm dò,

hi vọng là ông đã tính sai có người sẽ sửa sai cho ông. Đáng tiếc hi vọng này của

ông cuối cùng lại rơi vào khoảng không, không một tiếng đáp lại.



“Bảy mươi sáu? Thật sao? Trời ơi!” Chu thị lại khóc nức nở

lên. Đại đa số người bình thường gặp phải chuyện xấu đều mang tâm lý hi vọng có

sự may mắn nào đó. Như Chu thị bây giờ dù tận mắt thấy Trịnh Tam lão gia đã

già, bà còn độc miệng mắng Trịnh Tam lão gia là người sắp chết nhưng bà vẫn hi

vọng có chút may mắn, hi vọng Trịnh Tam lão gia không thật sự già như vẻ ngoài.

Bảy mươi sáu tuổi ở niên đại này thậm chí có thể làm cha mẹ Liên lão gia tử

cùng Chu thị rồi.



“Thật đúng là bảy mươi sáu?” Tay Liên lão gia tử bắt đầu run

run “Con trai trưởng nhà hắn hôm đó cũng có đến đón dâu thì phải, nhìn qua cũng

chỉ tối đa hơn bốn mươi thôi mà.”



“Cha, Trịnh Tam lão gia mấy người con sinh đầu đều là nữ

nhi, hiện tại còn có một nữ nhi đã mất. Người đến hôm đón dâu đó là nhi tử lớn

tuổi nhất.” Liên Thủ Nhân đáp lời, nhỏgiọng lầm bầm nói thêm “Những việc này bà

mối đều đã nói qua trước đó…”



Mặc dù đã nói qua nhưng ai lại đi chú ý tới ông bố chồng đã

gần đất xa trời có bao nhiêu con gái đã mất, dù sao tính ra thì cũng đều đến tuổi

cả rồi.


Đều là con dâu Chu thị, Cổ thị tổ khổ với Trương thị tìm kiếm

đồng cảm



“Cả nhà một đàn con dâu, cháu trai cháu gái chẳng lẽ không một

ai là người tốt hay sao mà ngay trước mặt bà có thể mắng chúng ta như vậy? Mọi

người không có ở trước mặt bà nhưng bà cũng không quên mỗi ngày đều mắng chửi mọi

người đâu. Cái này đã thành công việc hàng ngày của lão thái thái ngài rồi. Tứ

thẩm này, may mà các ngươi lưu lại nhà cũ rồi, bà có mắng chửi gì mọi người

cũng đều không nghe thấy, tốt xấu gì cũng được thanh tịnh thời gian qua…”



Đầu tiên là tìm kiếm sự đồng cảm, sau đó là châm ngòi nhưng

mấy mẹ con Trương thị đều không lên tiếng đáp lại. Cái tâm tư nho nhỏ của Cổ thị,

mọi người đều nhìn rõ cả đấy, dù những lời này đều là sự thật các nàng cũng

không muốn nói gì.



Cổ thị, Tưởng thị ở lại bồi mấy mẹ con ăn cơm xong nghe được

Trương thị đáp ứng hôm nay sẽ lưu lại mới chịu đi ra ngoài. Hai nàng vừa đi thì

mẹ đẻ cùng chị dâu Triệu Tú Nga đã chạy tới. Triệu Tú Nga không có tới vì vẫn

đang trong tháng ở cữ, không thể ra khỏi phòng.



Mẹ Triệu Tú Nga nhỏ giọng nói chuyện với Trương thị: “Đại muội

tử, có chuyện này ngươi cũng đừng trách ta nói thẳng. Sự tình nhà các ngươi,

chúng ta cũng biết đại khái. Những năm qua, các ngươi đều chu cấp không ít cho

bọn họ ăn mặc. Nay đại lão gia nhà các ngươi đã ra làm quan, các ngươi cũng

không đi theo hưởng vinh quang … Nhưng hiện tại không giống với lúc trước, nay

cô phu nhân nhà các ngươi đã có mối kết thân này. Chậc .. Chậc…”



“Đại lão gia nhà các ngươi đem cô phu nhân gả cho Trịnh tam

lão gia là vì cái gì? Chắc chắn là đại lão gia muốn dựa thế Trịnh gia để mà

phát tài đấy. Như Trịnh gia vậy mới là đại gia tộc, nhổ một sơi lông tơ thôi,

so với cá eo còn to hơn. Các ngươi nên ở lại đây hai ngày, dù ít dù nhiều cũng

không thể để mình tay không đi về được… Cô phu nhân không phải là ăn sữa của

ngươi mà lớn sao, hiện tại nàng đã có, không thể không báo ơn nuôi dưỡng của

ngươi.” Mẹ Triệu Tú Nga nói chuyện mà hai mắt cũng sáng rực lên rồi.



Ở đây nói “có” cũng không phải là nói Liên Tú Nhi có thai mà

là nói Liên Tú Nhi có tiền rồi, giàu có rồi.



Liên Mạn Nhi nhìn thoáng qua mẹ đẻ, chị dâu Triệu Tú Nga,

nàng cũng đã rõ rồi.



Liên Tú Nhi bây giờ là một miếng thịt béo, không chỉ người

Liên gia muốn ăn mà là người chỉ có quan hệ thông gia không mấy tốt đẹp như Triệu

gia cũng muốn nhào vào cắn một miếng rồi.