Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ

Chương 445 : Sương hoa

Ngày đăng: 16:51 18/04/20


Ads

Edit: An

Vào tháng 11, trời lạnh đến đóng băng. Nhà Liên Mạn Nhi dùng cửa sổ

thủy tinh, hơn nữa vì giữ ấm vào mùa đông, còn không tiếc tiền dùng cửa

sổ thủy tinh hoa lớp. Dù vậy, thỉnh thoảng vào một ngày buổi tối đốt ít

củi, sáng ra có thể thấy trên cửa sổ thủy tinh đã kết đầy sương hoa .



Liên Mạn Nhi rất thích ngắm sương hoa bởi vì đó không phải một tầng

băng sương cứng nhắc mà là các loại hoa văn thiên nhiên tạo ra, dĩ nhiên cần một đôi mắt tinh ý mới có thể phát hiện ra.



Những mảng lá cây lớn, hay lông vũ là những thứ xuất hiện thường

xuyên nhất. Sau đó là hoa, có lúc còn thấy nhà tầng tầng lớp lớp. Khi

mặt trời lên cao, nhiệt độ trong nhà cũng tăng lên, sương hoa trên cửa

sổ từ từ tan, lúc này sẽ xuất hiện một cảnh lạ khác.



Bởi vì tốc độ tan khác nhau nên sương hoa chảy xuống tạo thành

khoảng cách xa gần khác nhau. Có lần thần kì nhất, Liên Mạn Nhi nhìn

thấy ở chính giữa cửa sổ có mỹ nhân, xung quanh có cỏ cây hoa lá, xa hơn một chút còn có lầu các, nhìn giống y hệt tranh Đại Ngọc chôn hoa.



Nhưng khoảng thời gian Liên Mạn Nhi có thể thấy sương hoa cũng không nhiều bởi vì độ ấm trong phòng của nàng vô cùng tốt.



Giường gạch gian ngoài tây phòng được làm ấm bởi lò than đá ngoài

phòng. Ban ngày các nàng sẽ đốt lửa trong lò thật lớn để kháng ở gian

ngoài càng ấm áp. Nếu như Liên Mạn Nhi và Liên Chi Nhi ngồi ở gian

ngoài, trên mặt đất còn đặt thêm một chậu than.



Đến tối, Liên Mạn Nhi và Liên Chi Nhi vào phòng ngủ, lửa ở lò ngoài

phòng sẽ bị điều chỉnh nhỏ đi. Độ ấm ban đêm của phòng ngủ cũng không

phụ thuộc vào lò than đá bên ngoài mà là có một bếp riêng. Miệng bếp đặt ở dưới bệ cửa sổ ngoài phòng, hầm bếp nối thẳng vào dưới giường gạch

trong phòng. Lúc gần tối đầu tiên là đốt củi, khiến cho giường trong

phòng hơi nóng, sau đó để thêm một đống than đá đủ đốt một đêm lên trên

đống củi, như vậy suốt cả đêm phòng ngủ của hai tỷ muội vẫn vô cùng ấm

áp.



Bởi vì việc này mà mấy cánh cửa sổ thủy tinh trong phòng không có cơ

hội kết sương hoa . Chỉ có mấy cánh cửa sổ ở gian ngoài là có thể kết

sương hoa bởi chênh lệch nhiệt độ và ban đêm rét lạnh.


cái bàn trên giường gạch, mọi người ngồi xuống cùng gói bánh trái.



Ngũ Lang và tiểu Thất cũng không ngồi cạnh nhìn, đều tới giúp đỡ.

Liên Thủ Tín và Liên Thủ Lễ vẫn như cũ chịu trách nhiệm nhóm lửa. Lỗ

tiên sinh là người phương nam, chưa từng thấy ai gói bánh trái, vì vậy

đặc biệt hiếu kì, cũng tới quan sát, còn thử động thủ gói một cái, kết

quả không thành công, đành phải dừng lại, đi thư phòng xem sách.



Chỉ có một trăm cân bánh trái, lại mời hai con dâu lưu loát, nên đến

nửa đêm bánh trái đều gói xong, cũng nấu chín, làm lạnh ngoài trời rồi

cho vào vạc lớn.



Mọi người thu dọn xong, Trương thị xuống bếp xào một đĩa đậu với thịt thái nhỏ, một phần trứng gà với hoa tỏi non, còn đun nóng một bồn thịt

luộc dưa chua, một bồn miến nấu xương và khoai tây, lại bê ra một vỉ

bánh trái, mời ba người Liên Thủ Lễ và hai con dâu kia ăn xong, mọi

người mới tản ra về nhà riêng của mình.



Hôm sau, nhà Liên Diệp Nhi gói bánh trái, nhà nàng chỉ có ba người,

cũng chỉ gói năm mươi cân, mời Trương thị, Liên Chi Nhi, Liên Mạn Nhi

tới giúp đỡ, cũng chiêu đãi thức ăn.



Tháng mười một xuống hai trận tuyết, nên vào tháng chạp, khí trời

lạnh lẽo hơn rất nhiều. Nhà Liên Mạn Nhi đã sớm lên kế hoạch thu mua

hàng tết.



“Muốn gì đều ghi lại.” Liên Mạn Nhi liền nói, năm nay các nàng thu về dồi dào, tất nhiên muốn qua một năm mới sung túc, “Đồ ăn, mặc, cần dùng cái gì, muốn dùng cái gì đều có thể nói.”



“Năm nay không cần mua thịt, ta đã thương lượng với lão Trương, hai ngày nữa ta giết heo.” Liên Thủ Tín liền nói.



“Gà vịt cũng không cần mua, chỗ gà vịt nhà chúng ta nuôi, qua năm mới cũng ăn không hết.” Trương thị nói.



“Vậy còn thịt dê, bò thì sao?” Liên Mạn Nhi hỏi. Vùng Tam Thập Lý doanh cực ít thịt dê, bò, muốn mua cũng có chút khó khăn.



Người một nhà đang bàn bạc thì Ngô Vương thị ngồi xe tới.



“Thư từ Thái Thương, lão Lục gia gửi tới, ta đang rảnh rỗi nên đưa tới cho các ngươi.”