Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 751 : Tiểu Tâm Tư
Ngày đăng: 16:57 18/04/20
Edit: Mèo
Beta: Nora
“Đều có, đều có.” Trương thị cười không ngậm miệng được. Bà hỏi Liên Mạn Nhi: “Mạn Nhi, nhũ nhân là gì vậy con?”
Liên Thủ Tín thụ phong chức quan Trung
Thư Xá Nhân thất phẩm, ở phẩm cấp này chính thê cũng được thụ phong phẩm cấp. Theo quan hàm thất phẩm thì chính thê nhận cấp tương ứng là nhũ
nhân, là một cáo mệnh phu nhân rồi. Đương nhiên, nếu như nghiêm khắc mà nói, nhũ nhân quan thất phẩm chỉ được gọi là sắc mệnh phu nhân. Nhưng
chỉ có trên sách vở mới phân chia rõ ràng như vậy, bình thường vẫn thống nhất gọi là cáo mệnh phu nhân.
“Mẹ, từ nay về sau mẹ cũng là quan rồi, đồng cấp thất phẩm với cha
luôn đó.” Liên Mạn Nhi liền nói với Trương thị. Thấy Trương thị vẫn là
bộ dạng không hiểu rõ thì lại tiến thêm một bước giải thích: “Mẹ, mẹ
tương đương với phu nhân tri huyện rồi biết không.”
“Mẹ, mẹ không còn là dân thường nữa rồi.” Liên Mạn Nhi tiến lại gần
Trương thị hạ giọng xuống nói với Trương thị: “Sau này bà nội có gặp mẹ, bà là dân, mẹ là quan, bà sẽ phải dập đầu với mẹ.”
“Cái gì!” Trương thị lại càng hoảng sợ, nhưng nét mặt không phải không vui sướng.
“… Chuyện này… chuyện này không cần… mặc kệ nói thế nào, bà… bà là trưởng bối…” Trương thị nhìn thoáng qua Liên
Thủ Tín, lập tức nói ra.
“Hì hì” Liên Mạn Nhi cười: “Bà sẽ phải
quỳ trước mẹ, sẽ phải khấu đầu dưới chân mẹ. Nếu mẹ không cho thì đó là
chuyện khác… Hễ bà lại mắng mẹ thì chính là nhục mạ mệnh quan triều
đình, là tội vô cùng lớn, sẽ bị đánh bằng roi, bị nhốt vào ngục.”
“… Vậy giờ đây bà sẽ không dám đứng
trước mặt mẹ mắng nữa sao.” Nghe Liên Mạn Nhi nói vậy, Trương thị cũng
thấy rạo rực trong lòng.
Khiến Chu thị quỳ dưới chân bà, khấu đầu lạy bà, từ trước tới nay Trương thị chưa từng nghĩ qua. Bà là người như vậy, vô luận Chu thị quá phận thế nào, bà thủy chung vẫn cảm thấy Chu
thị là trưởng bối, là mẹ chồng. Nhưng biết rõ Chu thị không thể mắng bà, chuyện này càng làm bà cao hứng vô cùng.
“Cho dù mắng sau lưng cũng không được, cùng một tội trạng thôi.” Liên Mạn Nhi nói.
“Chỉ sợ bà không hiểu việc này.” Trương
thị nói, đối với chuyện bị chửi mắng này, bất luận ở trước mặt hay sau
lưng, Trương thị đều để ý.
“Đợi tới khi về thôn con sẽ phái người
đi nói cho bà biết. Con vì muốn tốt cho bà, tránh cho đã lớn tuổi rồi
“Đừng suy nghĩ vớ vẩn nữa. Ngủ đi. Chúng ta tuyệt đối sẽ không có chuyện như vậy.” Cuối cùng, Liên Thủ Tín nói với Trương thị.
“Ta không phải không tin chàng” Giọng
Trương thị có chút nhẹ nhàng: “Hai năm qua, bụng ta cứ một mực không có
động tĩnh. Ta biết chàng còn muốn có thêm hài tử…”
Sau nửa ngày trầm mặc, cuối cùng Liên Thủ Tín duỗi cánh tay ôm Trương thị vào lòng.
“Nàng nói gì vậy, không phải nàng còn
trông chờ hơn ta sao? Vì sao thành ra như vậy, người khác không biết, ta còn không biết sao. Là ta có lỗi với nàng, lão Liên gia ta có lỗi với
nàng, nàng lại chưa từng oán trách ta, sao ta có thể ngu muội đi giày
xéo lòng nàng được.”
Liên Thủ Tín nói những lời đó, Trương thị nằm trong lòng ngực ông nghe thấy liền nức nở nghẹn ngào.
“Nàng cứ yên tâm, tự bản thân ta không
thể làm chuyện như vậy. Người khác nói gì cũng không được. Ta biết nàng
lo lắng chuyện gì, kỳ thật hoàn toàn không cần phải lo. Lão gia tử không thể nói, lão thái thái muốn nói cũng phải đắn đo suy nghĩ kỹ càng… Nàng cứ thả lỏng tinh thần mà an tâm đi, bọn họ ai dám đề ra việc này thì
đừng trách ta không nhận người!”
Hai vợ chồng thì thầm nói chuyện tới nửa đêm mới ngủ.
Rạng sáng hôm sau, người một nhà tất cả
đều thức dậy từ sớm. Lúc ăn điểm tâm, Liên Mạn Nhi phát hiện Liên Thủ
Tín và Trương thị dường như ngủ không được ngon, càng thêm kỳ lạ là hai
mắt Trương thị còn hơi sưng đỏ. Liên Mạn Nhi hơi ngạc nhiên nhưng nàng
cũng hiểu có chuyện gì nên cũng không hỏi tới.
Buổi sáng, vừa đến giờ lành, người
truyền chỉ liền đến. Người một nhà bày hương án ở sảnh trước, Liên Thủ
Tín và Trương thị đều mặc vào quan phục mới tiếp chỉ. Liên Thủ Tín đặt
thánh chỉ và sách lên hương án cung phụng rồi đưa tiễn người truyền chỉ
rời đi. Lát sau, Liên Thủ Tín và Trương thị đến ngồi trên ghế, từng lớp
từng lớp hạ nhân tiến đến quỳ lạy, lĩnh tiền thưởng.
Không chỉ những người trong nhà ở ngõ
Tùng Thụ, những người ở ba tòa nhà tại Tam Thập Lý Doanh Tử, huyện thành Cẩm Dương, điền trang ở La gia thôn, cùng với mấy chưởng quầy và tất cả tiểu nhị ở các cửa hàng đều có ban thưởng.
Đang lúc náo nhiệt lại có người Trầm gia tới đưa thiếp mời, mời cả nhà Liên Thủ Tín qua đó dự tiệc.