Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ
Chương 782 : Nhân Tình
Ngày đăng: 16:58 18/04/20
Edit: phiyenvu
Beta: Nora
Nghe Liên Thủ Tín nói, Nhị Lang rõ ràng
có chút bất an. Nhị Lang là người hiền lành, không giỏi ăn nói, cũng
không thông minh, nhưng không vì vậy mà hắn không hiểu đạo lý đối nhân
xử thế, ai đối với hắn tốt, người nào đối xử tệ với hắn, hắn đều rất rõ
ràng.
Liên Thủ Tín và Trương thị đối với hắn
không còn gì để chê trách. Sau khi nhà Liên Thủ Tín khá lên, giúp hắn
tìm việc, quan tâm hắn như thế nào, trong lòng hắn biết rất rõ. Thật ra, hắn đã lấy hết can đảm ra mới dám đến nhờ vả Liên Thủ Tín. Bởi vì ngoài quan hệ chú cháu ra thì hắn chẳng đem lại bất kỳ sự trợ giúp nào cho
nhà Liên Thủ Tín.
Còn không nói đến những chuyện phát sinh khi nhà Liên Thủ Tín dọn ra ở riêng, cha mẹ hắn đối với Tứ thúc như thế nào, hắn đều thấy rõ.
Hắn không có tư cách gì để cầu xin sự giúp đỡ của Liên Thủ Tín.
Nhưng hắn vẫn đến, vì không còn cách nào khác, hắn luôn nghĩ dù sao cũng phải thử một lần. Trên đời này, chỉ có
nhà Tứ thúc mới có thể giúp được hắn. Hơn nữa, hắn biết nhân phẩm của Tứ thúc là người thiện tâm, mềm lòng.
Nếu như không vạn bất đắc dĩ, nếu như
không phải Liên Thủ Tín và Trương thị đều là người thiện tâm, hắn tuyệt
đối sẽ không tìm đến cửa.
Mà kết quả cũng chứng minh hắn đến đây
là đúng. Mỗi lần hắn cầu xin đều nhận được sự giúp đỡ, một nhà Liên Thủ
Tín đều không nhớ hiềm khích lúc trước mà giúp hắn. Hơn nữa, không phải
là loại giúp đỡ qua loa lấy lệ. Nhà Liên Thủ Tín đều rất thật lòng vì
hắn mà tính toán, không phải chuyện nhất thời mà là tính toán lâu dài.
Đây là chuyện mà cha mẹ ruột của hắn làm không được. Cha mẹ hắn luôn muốn lấy của hắn càng nhiều thứ càng tốt,
mà vị Tứ thúc Liên Thủ Tín này không cần hắn báo đáp thứ gì cũng sẽ vì
hắn mà tính toán.
Mà hắn có thể giúp gì cho Tứ thúc chứ? Liên Thủ Tín không cần dùng đến sự giúp đỡ của hắn.
Hiện tại, Liên Thủ Tín không chỉ tính toán lâu dài cho hắn, còn vì hắn mà suy nghĩ chu toàn cho La Tiểu Ưng.
Nhị Lang bất an vì cảm động, mà cũng vì áy náy.
“Tứ… Tứ thúc …” Nhị Lang dập đầu nói lắp bắp: “Không chọn cửa hàng giấy, không phải chúng cháu ngại nó không
tốt. Mẹ Nhị Nữu Nữu và cả La gia đều biết, Tứ thúc tìm việc cho thì
không thể không tốt, cháu biết người khác có tranh nhau vỡ đầu cũng
hồng thủy, nếu dính vào hai thứ đó thì không có gì tốt cả.
“Là nàng dâu ở thôn Triệu gia làm việc
trong xưởng của chúng ta nói, cũng không thấy tận mắt, nghe qua miệng
mấy người nên cũng không biết thật giả.” Trương thị vội nói.
“Trong thôn chúng ta cũng có đánh bạc,
nhưng chắc chắn không ai dám cho hai cha con họ nhập bọn. Hơn nữa, bọn
họ cũng không có tiền.” Liên Thủ Tín nghĩ nghĩ nói.
“Chắc chắn là ở ngoài thôn.” Trương thị nói.
“Ngoài thôn cũng không thoát khỏi mười dặm tám thôn, chúng ta đều đã nói trước rồi.” Liên Thủ Tín nói.
“Cha, con biết.” Đột nhiên Tiểu Thất nói; “ Bọn họ có tiền đó.”
“Hả, Tiểu Thất, con nói cái gì?” Cả nhà đều quay đầu nhìn Tiểu Thất.
“Họ có tiền đó cha. Hồi xem mắt nha đầu
điên kia, ông nội cho riêng bọn họ hai xâu tiền, để bọn họ không náo
loạn.” Tiểu Thất nghiêm trang nói.
Đừng xem thường Tiểu Thất nhỏ tuổi, tên tiểu tử này cũng có cách đặc biệt của nó để moi được tin tức.
Mạn Nhi và Ngũ Lang nghe Tiểu Thất nói
xong, đều nhịn không được cười. Trương thị cũng cười theo, chỉ là bà
cười nửa chừng thì ngưng lại.
“Tiểu Thất, con đi học bài đi, đừng có chuyện gì cũng nghe, cái gì cũng nói.” Trương thị nghiêm mặt nói.
Khó có được những lúc Trương thị nghiêm
nghị như vậy, Tiểu Thất tròn mắt nhìn. Ngũ Lang lập tức đứng dậy lôi
Tiểu Thất xuống giường gạch.
“Mẹ, con cùng Tiểu Thất đi học bài ạ.” Ngũ Lang vừa kéo Tiểu Thất ra ngoài vừa nói.
Chờ Ngũ Lang và Tiểu Thất đi rồi, Mạn
Nhi cười khẽ một tiếng, nàng cũng nhẹ nhàng xuống giường. Nàng vừa ra
khỏi Đông phòng thì nghe tiếng oán trách của Trương thị trong phòng.
“… Tiểu Thất cũng biết rồi, cái gì mà xem mắt nha đầu điên, cái gì…”