Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 38 : Thử vai

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Thử vai.



Thẩm Thanh Dư nói: “Anh thấy em đăng tin lên weibo, cho nên tới thăm một chút.”



“Ừ?” Thẩm Bác Diễn vẫn còn đang đắm chìm trong tâm trạng vui vẻ, chưa kịp phản ứng lại.



“Di chúc của Lục Lăng Hằng.” Thẩm Thanh Dư nói: “Anh nghĩ..” Anh cân nhắc tìm từ một chút, nuốt lời ‘sợ em sẽ buồn bã’ bên miệng xuống, dù sao bộ dạng Thẩm Bác Diễn bây giờ thoạt nhìn không có chút khổ sở nào, “Em sẽ muốn tìm người uống rượu cùng.”



Thật ra nếu không có Lục Lăng Hằng, nếu như quyển nhật ký này do chính Thẩm Bác Diễn tìm được, sau khi Lục Quân Càn qua đời hắn lại thấy nhật ký Lục Quân Càn viết, hơn nữa để giữ gìn danh nghĩa cho Lục Quân Càn còn phải đối đầu với Lục Quân, nhất định hắn sẽ rất đau buồn khổ sở, nói không chừng sẽ tới bar mua say cả đêm. Nhưng kể từ khi biết Lục Lăng Hằng chính là Lục Quân Càn, hắn chẳng thèm nghĩ tới mấy chuyện này nữa.



Nhưng thấy Thẩm Thanh Dư quan tâm như vậy, Thẩm Bác Diễn vẫn rất cảm động: “Anh, vẫn là anh hiểu em nhất. Vào ngồi đi, anh đã ăn sáng chưa?”



“Ăn rồi, ai dậy muộn như em.” Thẩm Thanh Dư bước vào phòng, “Lúc vào tiểu khu hình như anh thấy Lục Lăng Hằng. Hẳn là đi ra từ chỗ em nhỉ?”



“À….” Thẩm Bác Diễn ngượng ngùng gãi đầu, “Vâng, em tìm cậu ta có chút việc.”



Thẩm Thanh Dư thấy trên bàn ăn vẫn còn bày bát đũa, hiển nhiên mới ngủ dậy, sáng sớm đã gọi người tới nói chuyện? Anh suy nghĩ một hồi, nhíu mày nói: “Không lẽ tối qua cậu ta ở chỗ em?”



Thẩm Bác Diễn bị vạch trần, cười khì khì: “Vâng, tối qua em mời cậu ta đi ăn cơm, hỏi vài chuyện, kết quả cậu ta say bí tỉ, không đưa về nhà cậu ta được, nên đưa về đây.”



Về thân phận thật của Lục Lăng Hằng và chuyện nhật ký, tuy là anh trai mình, nhưng tạm thời Thẩm Bác Diễn không có ý định nói, cũng không phải hắn không tin tưởng Thẩm Thanh Dư, chỉ là nhiều người biết hơn sẽ càng thêm phiền phức, hắn không muốn mọi chuyện trở nên phức tạp, cho nên vẫn chọn cách giấu diếm.



Thẩm Thanh Dư không thể tin: “Em dẫn cậu ta về nhà qua đêm? Hai người.. Em sẽ không…”



“Anh nghĩ đi đâu đấy.” Thẩm Bác Diễn vội vã phủ nhận, “Không có đâu, hôm qua cậu ta uống say thật mà, dù sao em cũng là người hẹn cậu ta, cũng không thể quăng cậu ta ở ngoài đường được. Anh đừng có nghĩ nhiều.”




“Cái này.. Thẩm Tổng.” Trương Khôn dè dè dặt dặt lên tiếng, “Tôi thấy cậu ấy đẹp trai quá, liệu Cảnh Thanh có bị vượt mặt không?” Cảnh Thanh là diễn viên đóng Khương Diệc Long đã được định từ trước.



Trương Khôn cũng là một người khôn khéo, với việc thử vai quyền đạo diễn không bằng quyền nhà đầu tư, vốn Thẩm Bác Diễn đề cử Lục Lăng Hằng với ông, không cho Lục Lăng Hằng thử vai mà vào thẳng đoàn làm phim ông cũng không nói gì, nay cũng chỉ định tới để xem qua một chút. Nhưng lúc này thấy Lục Lăng Hằng hóa trang cổ trang, ông bắt đầu lo lắng Lục Lăng Hằng đóng nam phụ sẽ quá nổi bật..



Thẩm Bác Diễn nói qua loa: “Bảo thợ trang điểm hóa trang cho Cảnh Thanh đẹp trai lên.”



Trương Khôn khóc không ra nước mắt. Thợ trang điểm có tài giỏi thần kì tới đâu cũng chỉ có giới hạn thôi ạ!! Không bằng hóa trang cho Lục Lăng Hằng xấu đi, vậy xem ra còn dễ dàng hơn..



Lục Lăng Hằng chuẩn bị xong quay về giữa phòng: “Đạo diễn.. Thẩm tổng, tôi chuẩn bị xong rồi.”



Trương Khôn cười ha hả nói: “Vậy…”



Đột nhiên Thẩm Bác Diễn đứng lên: “Tôi diễn phụ cùng cậu.”



Trương Không: “….”



Lục Lăng Hằng: “….”



Cảnh thử vai này là Lăng Kiếm Vân phát hiện bên đường có ác bá chọc ghẹo dân nữ, sau đó tiến lên giải cứu dân nữ, chính trực ngay thẳng mà chống lại ác bá. Chủ yếu là thể hiện mặt đoan chính và tinh thần trọng nghĩa của Lăng Kiếm Vân ở đầu phim.



Lục Lăng Hằng hỏi: “Anh diễn ác bá?”



“Không.” Khóe miệng Thẩm Bác Diễn cong lên, “Tôi diễn dân nữ.”