Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 83 : Chuyện hà bao

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Kết thúc buổi hợp

tấu, Tĩnh Thù hiển nhiên rất không cao hứng, không có nhiều hứng thú trở về lại chỗ ngồi, mà ngay cả hoàng thượng lúc tán thưởng cũng không lộ

nhiều vẻ hứng thú lắm, Tam công chúa ngồi một bên thu tất cả vào đáy

mắt, có chút đố kỵ, nếu như phụ hoàng có thể đối với nàng chú ý nhiều

hơn tán thưởng giống như nàng ta thì không biết nàng vui mừng đến mức

nào, dựa vào cái gì Thất muội tuỳ hứng như vậy mà tất cả mọi người đếu

chú ý nàng.



"Thất muội a, muội đừng buồn quá, Cửu đường đệ

tính tình là như vậy đấy." Tứ công chúa ôn nhu an ủi, "Ta thấy Tam ca

biểu diễn tốt hơn hắn nhiều, nếu để hắn tới giúp muội, buổi biểu diễn

này không biết thành cái gì nữa."



"Vậy cũng chưa chắc." Tam công chúa Tĩnh Lan nhàn nhạt nói một câu, tầm mắt rơi

vào người đối diện, "Nhưng ta nghe có người nói, Cửu đường đệ có người

trong lòng rồi”.



Tĩnh Thù lập tức ngẩng đầu nhìn nàng, "Là ai!"



Tĩnh Lan thấy nàng nổi giận, tùy ý nói, "Ta cũng chính là nghe người ta nói, lúc trước hình như Cửu đường đệ tương đối chăm chỉ đến Cố phủ, hắn lớn

như vậy rồi, ta thấy hắn kiên nhẫn với người nào như vậy." Tĩnh Lan nói, quay đầu nhìn Tĩnh Thù cười nói, "Theo ta thấy, Thất muội khi còn bé

thường xuyên gặp Cửu đường đệ, hắn trông rất phiền chán."



"Cố phủ? Cố phủ nào?" Tĩnh Thù lẩm bẩm một tiếng quay đầu lại hỏi cung nữ

sau lưng, cung nữ kia cung kính nói ra, "Thưa Thất công chúa, là Cố quốc công phủ."



"Có phải không vậy, nhà này có

một Nhị tiểu thư nổi danh toàn thành, vô cùng lớn gan hơn Đại tỷ nhiều

nha." Tĩnh Lan che miệng cười, Nhị công chúa ngồi ở phía trước đột nhiên quay đầu lại nhìn các nàng, nghiêm khắc nói, "Tam muội, ta cũng không

biết ngươi có hứng thú với những lời đồn đãi trong thành như vậy nha,

ngay cả chuyện của đại tỷ cũng đem ra thảo luận!"



Tĩnh Lan lập tức dừng lại, vẻ mặt không được tự nhiên mím mím môi, ngay sau

đó Nhị công chúa nhìn về phía Tĩnh Thù, giọng nói hơi lộ vẻ nhu hòa chút ít, "Thất muội, muội cũng lớn rồi, nhưng lại thể hiện sự không vui ra

mặt như vậy, phụ hoàng mẫu hậu thương muội sẽ không trách cứ muội, nhưng ở đây có nhiều gia quyến của quan viên, người ta sẽ nghĩ Hoàng gia công chúa chúng ta như thế nào đây."



Giờ phút

này trong đầu Tĩnh Thù nghĩ tới chuyện Đại tỷ một trong những cấm kị của Hoàng gia, nàng là người tưởng sinh được hưởng hết những vinh hoa từ

lúc sinh ra, nhưng cuối cùng lại bị buộc vào am ni cô trong lúc tuổi

xuân tràn trề.




A Hỉ canh giữ bên kia phong thanh nghe được lời của hắn trên mặt lộ ra tia không đồng ý, thiếu gia thật không thành thực, rõ ràng là nghe được từ thiếu gia

Cố gia hành tung của Cố tiểu thư, lại lôi kéo hắn đến Nam Sơn tự, từ lúc hắn bắt đầu hầu hạ thiếu gia, hắn chưa từng thấy thiếu gia tin cái gọi

là thần phật kia.



"Vậy thật là là trùng hợp a." Ngâm Hoan cũng không lật tẩy hắn, phối hợp nói.



"Nè, tháng sau ta sơ phải trở về Dương quan." Hồi lâu, Tô Khiêm Mặc hơi đỏ mặt thô giọng nói.



"Không phải là đầu xuân mới đi sau, sao lại vội vã như vậy?"



"Đến lúc đó tuyết phủ kín núi, sợ có cường đạo kiế, đi sớm chấn giữ." Tô

Khiêm Mặc nhìn đôi môi đỏ như son của Ngâm Hoan, không tự giác nhớ tới

sự ấm áp chạm qua hắn trong lễ cưới của đường huynh hắn ở Lục vương phủ, hắn rất muốn đem người trước mắt trực tiếp ôm vào trong lòng, nhận thức thêm một chút về sự ấm áp đó.



"Nè, nàng thêu hà bao cho ta

đi." Tô Khiêm Mặc đảo qua rung động trong đầu, cố ý dùng đến âm thanh

ngang ngược che dấu sự rung động đó, "Thêu khó coi cũng không cần sợ, ta sẽ không ghét bỏ."



"Vì sao lại đòi ta hà bao." Mặt Ngâm Hoan chứa ý cười hỏi, "Ngươi có thể nhờ mẫu thân ngươi thêu cho ngươi một cái."



"Tiểu bất điểm, ta chính là muốn thu của hồi môn của nàng, nàng ráng thuê cho tốt, trước khi xuất phát ta sẽ cho người đến lấy, thêu không tốt cũng

không cần thẹn thùng, ta cũng không chê." Tô Khiêm Mặc đột nhiên chuyển

sắc mặt, cợt nhả nói, lui về sau hai bước, vẫy vẫy tay chào nàng, mang

theo A Hỉ rời đi.



Ngâm Hoan vừa bực mình vừa buồn cười, Nhĩ

Đông lại che ngực lộ lo sợ, mỗi lần Tô thiếu gia kia xuất hiện phương

thức đều rất đặc biệt, "Tiểu thư, ngài nhanh đi về đi, nếu để cho người

khác nhìn thấy, không biết sẽ đồn chuyện gì về ngài nữa đây."



Ngâm Hoan lắc lắc đầu, trong lòng chợt có một tia ấm áp, cái người này dù

xuất hiện ở trước mặt mình rồi nói yêu cầu vô lý, nhưng cho tới bây giờ

bất cứ việc gì hắn làm đều vô cùng chu đáo, sẽ không để nàng làm trung

tâm cho sự đồn đãi, trong kho của nàng có rất nhiều món đồ kì dị của hắn nhưng bên ngoài chưa từng có một lời khó nghe nào xuất hiện.



Ngày hôm sau, ngày thứ ba hắn cũng không xuất hiện, Ngâm Hoan thanh thản ổn

định cùng Mộc thị cầu phúc xong, buổi chiều ngày thứ ba ngồi xe về phủ,

trước khi đi Ngâm Hoan còn đặc biệt xin đại sư một đạo bùa bình an.