Trùng Sinh Chi Thương Lam

Chương 79 :

Ngày đăng: 12:48 30/04/20


Editor: Đường Thất Công Tử



"Hôm nay... Không có gì đặc biệt." Nhẹ nhàng cắn cắn môi, Thương Lam ngậm miệng không đề cập tới chuyện Thương Hồng.



"Không có gì muốn nói với anh?" Triển Mộ nhìn chằm chằm hình thám tử tư mới vừa gửi tới đây.



"Ừ..."



Khi anh không nhìn thấy chỗ Thương Lam gật đầu một cái:



"Em muốn ngủ..."



Triển Mộ hơi d d l q d nheo mắt lại:



"Ngày mai không phải là có cuộc thi nhỏ sao? Thi cái gì?"



"Anh văn."



"Em đọc một đoạn Anh văn cho anh nghe."



Thương Lam nghe vậy sửng sốt:




"Anh Triển?"



"Tiếp tục."



Triển Mộ thở hổn hển nói ở đầu đó.(Ed: Hóa ra ảnh đang thẩm du =)))))



Thương Lam nghe được anh kêu rên, giống như là đột nhiên tỉnh ngộ, cầm điện thoại tay tiếp theo cứng đờ, trên mặt nổi lên một ít khó chịu.



"Tiếp tục!"



Cúi đầu nặng nề cảnh cáo lượn lờ ở bên tai, Thương Lam nhíu mày, tay đang cầm quyển sách run run rẩy, lật qua một trang đứt quãng đi đọc xuống.



Trong mắt lóe lên một chút chán ghét, trùng sinh sinh hoạt hai đời, cô đã sớm không còn ngây d d l q d thơ năm đó nữa, nghe microphone nói bên kia loáng thoáng truyền ra thở dài - kiềm chế thấp, kẻ ngu cũng biết Triển Mộ đang làm gì!



Tiếng nói cô có vẻ run rẩy run rẩy, đáy lòng thỉnh thoảng sinh ra một mùi khuất nhục, rốt cuộc anh coi cô là  cái gì! Chẳng lẽ người con gái sẽ không đi ra ngoài tìm sao? Cô không tin dựa vào điều kiện Triển Mộ muốn cái dạng phụ nữ gì không có, huống chi là ở tính chất nước Mĩ mở như thế, cô gái nước ngoài kim phát bích nhãn phong tình vạn chủng(*) chẳng lẽ không so đần độn không hiểu tình thú thậm chí thiếu nữ không có phát triển đầy đủ như cô vậy?



(*) Cập nhật sau nha



Lòng ngón tay nhẹ nhàng ma sát vỏ ngoài điện thoại di động kim loại, ngăn hai vùng, từ đầu đến cuối cô lại không thoát khỏi dây dưa với anh đi, nếu như không phải là trong lòng cất giấu kiêng kị đối với anh, nhất định cô quyết định cắt đứt điện thoại thật nhanh.



Tiếng thở dốc lượn lờ ở bên tai, Thương Lam nhắm mắt lại thậm chí có thể nghe thấy được mùi vị thuốc lá nhàn nhạt trên người anh, trên cổ nóng lên một đợt, nghe giọng nói của anh, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt nổi lên một vùng đỏ ửng, đùi cô luôn có ảo giác, giống như lúc này Triển Mộ cũng không phải là ở nước ngoài xa xôi mà là gần ngay trước mắt, chỗ anh tỏa ra hơi thở đang sáng quắc bao vây cô, chắc chắn làm cho người khác hít thở không thông ôm trong ngực như một loại lưới dày vững vàng bao phủ tới đây.



Có lẽ là chút thời gian trước hai người thường xuyên hoan ái, trên người của cô bất tri bất giác(không thể cảm thấy) thì dính vào mùi của anh, cái loại xạ hương đó dành riêng cho đàn ông, vừa cuồng dã lại bá đạo.



Người phụ nữ khác có lẽ sẽ cảm thấy đàn ông như vậy hấp dẫn (sexy) có sức hấp dẫn, nhưng ở trong mắt Thương Lam Triển Mộ ban đầu sớm mất vẻ anh trai dịu dàng nhà bên cạnh, hôm nay anh vốn là cắm đầu xuống tùy chỗ sinh -- chuyện(chuyện đó đó=))), cả ngày đói bụng suy nghĩ mang cô lên giường, vừa xấu xa, lại vô sỉ!