Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 40 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |2|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


“Thật xin lỗi, nhưng lấy năng lực của tôi, thật sự không thể dạy các cậu được.”



Nói chuyện chính là một học sinh vừa mới tốt nghiệp thanh nhạc. Mấy ngày trước có một tên nhóc tìm hắn, đưa một số tiền kêu hắn hướng dẫn cách hát.



Vốn tưởng dễ ăn. Cho dù là một tên ngũ âm không đầy đủ, với giá tiền này hắn vẫn làm được. Kết quả —



“Thứ tôi nói thẳng.” Nói xong chỉ chỉ Khấu Thu: “Cậu ta trình độ đã đạt cấp chuyên nghiệp thậm chí là cấp đại sư, căn bản không cần tôi hướng dẫn.”



Kêu người âm cao hát nhạc bình thường. Không xử lý được cao độ 8, hay muốn đi tàn phá lỗ tai người nghe?



“Về phần cậu này…” Ánh mắt nhìn chăm chăm vào Cơ Chi, nói ba chữ lời ít mà ý nhiều: “Không cứu được.”



Cơ Chi: “…”



Thấy hai ngày đã đi tong ba giáo viên. Trần Nhạc Thiên: “Tớ muốn đi WC khóc một lát, tốt nhất là ngất luôn trong WC đi.”



Khấu Thu: “Cậu có nghĩ đến cảm nhận của WC chưa?”



Trần Nhạc Thiên nhoi qua, không cam lòng nói: “Chẳng lẽ thật sự không còn cách nào sao?”



Khấu Thu trầm mặc một lát: “Thật ra Hạ Dự không cần sự hỗ trợ của cậu, anh ta vẫn có thể xử lý việc này.”



Nam nhân kia vừa nhìn đã thấy không phải hạng dễ trêu vào, sao lại có thể bị người dắt mũi?



Trần Nhạc Thiên nghe vậy nghiêm túc nói: “Không giống. Tốt xấu gì chúng ta cũng có giao tình bát mì.”



Tuy nói ăn đến dạ dày khó chịu.



Khấu Thu: “Ba người chúng ta không nhất thiết phải hát, chỉ cần ậm ừ vài câu là được.”



Trần Nhạc Thiên vừa nghe có cách, lập tức hỏi: “Làm sao?”



Khấu Thu thản nhiên liếc liếc Cơ Chi cùng hắn. Hai người chột dạ nhìn nhau.



“Chúng ta hát trọng điểm.” Khấu Thu nói.



Kỳ thật âm cao không có nhiều người thưởng thức nhưng với đám giám khảo quyền uy trong |Khiêu chiến Thẩm Thanh Hữu| chắc chắn sẽ được chú ý. Rất nhiều người thích những bài hát bình thường, dù sao trình độ càng cao, thì sẽ không xuất hiện trong tầm nhìn cực hạn.



Hắn xem MV của Thẩm Thanh Hữu. Tiếng nói thuần hậu, giọng hát thâm tình, phù hợp với khí chất quý công tử cũng rất hấp dẫn người. ‘Vương tử tình ca’ không phải là một danh hiệu ngồi không.



So sánh với bọn họ. Ba tên nhóc đang kì trưởng thành chạy đi hát tình ca cái gì, đúng là không thích hợp.



“Tôi hát.”



Trần Nhạc Thiên giơ tay: “Còn bọn tớ?”


Trong không khí phảng phất hương vị khó ngửi.



Trần Nhạc Thiên chỉ vào cột khói đằng xa: “Mấy ngày trước tớ có viết đơn gửi cho bộ môi trường phản ánh chất lượng không khí ở đây có vấn đề.”



Cơ Chi: “Uổng phí khí lực.”



Trần Nhạc Thiên: “Bọn họ tiếp thu đề nghị của tớ, chẳng qua cho đóng cửa tiệm thịt nướng sau trường thôi.”



Cơ Chi: “… Ngàn vạn lần đừng để các bạn học biết là do cậu làm.”



Trách không được tiệm thịt nướng đang đông khách lại đột nhiên đóng cửa.



Thời gian thắm thoát đưa thoi bay đến thứ sáu.



|Khiêu chiến Thẩm Thanh Hữu|là chương trình trực tiếp. MC mặc tây trang đi ra: “Chào mọi người, đây là chương trình |Khiêu chiến Thẩm Thanh Hữu| được phát sóng trực tiếp do công ty Bảy Lát Chanh tài trợ. Quy tắc vẫn không đổi: chỉ cần bạn có năng lực, có can đảm, lúc nào cũng có thể đăng ký tham gia chương trình. Qua 13 tập trước, giải thưởng của chúng ta đã lên đến 30 vạn, bây giờ xin mời ca vương — Thẩm Thanh Hữu.”



Ba chữ cuối cùng vang lên, không khí bên trong sân khấu nóng lên, fan hâm mộ cầm bảng hiệu hô to: “Thanh Hữu! Thanh Hữu! Tình thâm vạn phần!”



Thậm chí có nữ nhân mặt ngấn lệ giơ bảng: ‘Thanh Hữu, chúng em nguyện sinh con cho anh’.



Thẩm Thanh Hữu lên sân khấu, hát ca khúc mở màn. Một bài |Đừng buông tay anh| làm không khí nháy mắt nóng lên. Ngay cả vị giám khảo soi mói nhất cũng phải gật đầu.



Hết bài, Thẩm Thanh hữu dưới ánh mắt lưu luyến của mọi người ngồi lên ngai vàng ca vương. MC lần thứ hai đi lên sân khấu.



“Hôm nay, chúng ta chào đón quý một nhóm khách quý đặc biệt. Bọn họ chỉ mới có 17 tuổi.”



Cái khán giả muốn chỉ là sau khi thí sinh khiêu chiến hát xong, Thẩm Thanh Hữu sẽ lần thứ hai lên sân khấu.



“Nói với cháu bao nhiêu lần rồi, rác cũng cần phải phân loại mới ném.” Lận Ngang cuộn tóc lại, một bên đẩy đẩy máy hút bụi, một bên giáo dục Lận An Hòa ngồi trên ghế sa lông đang xem tư liệu.



Lận An Hòa mắt nhìn năm cái thùng rác bên cạnh sô pha. Bên trên viết nhãn ‘Hột trái cây’, ‘Khăn tay’ … thay đổi thế ngồi — nhắm mắt làm ngơ.



Lận Ngang thấy hắn một bộ đại gia, giận run cả người. ‘Tíc, tíc’ chỉnh max âm lượng TV.



MC luyên thuyên một hồi: “Thí sinh khiêu chiến hôm nay nhất định sẽ khiến mọi người một cảm giác vô cùng mới.” Nói xong, còn trừng mắt nhìn.



Lận An Hòa cầm lấy điều khiển từ xa trên bàn, muốn chuyển kênh tin tức.



Nhưng khi ngón tay định ấn xuống…



Lận Ngang buồn bực xoay người sang chỗ khác, nhưng giây tiếp theo hai mắt nháy mắt tỏa sáng, vứt máy hút bụi qua một bên, bổ nhào trước TV: “Bánh bao, bánh bao, bánh bao đáng yêu của ta!”



Nói xong, còn dùng mặt cọ cọ.



Lận An Hòa nhìn cái khe trên trần nhà, yên lặng bấm điện thoại kêu người đến sửa.