Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 41 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |3|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Đây là tập |Khiêu chiến Thẩm Thanh Hữu| hấp dẫn khán giả nhất từ trước đến nay.



Tuy thí sinh còn chưa có hát, nhưng phong cách ăn mặt quỷ dị, nhìn qua rất buồn cười. Nhất là thí sinh dự thi đều là thiếu niên, trong đó có hai người đều là thế vai nhân vật.



Khấu Thu vai anh Hai Đen – anh hùng dân binh. Cơ Chi đầu đội tóc giả cùng hoa hồng diễn thôn nữ rơi vào bể tình – Tiểu Cần. Về phần Trần Nhạc Thiên thì mặc sức tưởng tượng diễn mẹ của Tiểu Cần – Tam Tiên Cô – một bà lão hết ăn lại nằm cùng lẳng lơ.



Sân khấu vang lên một trận cười vang.



Ánh mắt Thẩm Thanh Hữu đầy vẻ khinh thường. Còn tưởng có bản lãnh gì thật sự, không nghĩ tới cũng chỉ đến lấy lòng mọi người.



Ba người không để ý đến tiếng huýt sáo cùng tiếng cười nhạo, đứng vào vị trí. Khi âm nhạc vang lên, một giọng ngân rõ to réo rắt làm khung cảnh lặng ngắt như tờ.



Giống như tiên hạc trường đề, thanh âm xuyên phá vân tiêu.



Tiên hạc trường đề, xuyên phá vân tiêu: tiếng hạc kêu xa, phá tan tầng mây



Lỗ tai khán giả nháy mắt bị bắt lấy, thực khó tưởng tượng được một thiếu niên mới 17-18 lại có thể hát âm cao đến vậy.



Nhưng… quá cao đi (gào thét -ing), lỗ tai hoàn toàn không thể tiếp thu a.



Giám khảo mắt lóe sáng, âm thầm khen ngợi Khấu Thu.



Nếu như nói Khấu Thu làm một lời dạo đầu quá đặc sắc thì giọng nữ Cơ Chi thế lại đẩy bầu không khí lên cao trào.



Theo thời gian từng chút từng chút một đi qua, khán giả dần dần bị thu hút.



Khác với những bài hát khác, opera miêu tả một câu chuyện, hình ảnh cùng giọng hát đồng bộ. Bộ ba ăn ý hát đối, biểu tình đúng chỗ, làm khán giả lẫn MC giống như chìm trong câu chuyện tình yêu này.



Tình tiết câu chuyện rất đơn giản, trải qua đau khổ tình cừu, người hữu tình sẽ thành thân thuộc, càng đơn thuần càng dễ hấp dẫn người xem.



Thẩm Thanh Hữu nắm chặt tay rồi lại vội vàng thả ra. Thấy cameras không có quay đến liền yên lòng. Hắn có dự cảm, lôi chủ mình bảo vệ hôm nay sẽ không dễ dàng.



Vừa kết thúc câu cuối cùng, ba người cầm tay nhau chào khán giả.



Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.



Giám khảo: không thể ngờ được lại có người trẻ tuổi có thiên phú cùng trình độ cao như vậy. Đặc biệt là hai thí sinh liên tục hát quãng 8 nốt C, có thể nói vô cùng hoàn mỹ.



Khán giả: tuy rằng cảm thấy không dễ nghe như âm nhạc hiện hành, nhưng cảm giác thật quý sờ tộc a!
Bartender thực thân sĩ mỉm cười: “Chúng ta nhận bán thân.”



Bộ ba ngựa đen: “…”



Cơ Chi: “Ông chủ đâu?”



Bartender: “Là ta a.”



Ánh mắt Cơ Chi tỏ rõ không tin. Ông chủ sao có thể làm bartender?



Bartender: “Tiết kiệm a.” Hắn ném cái khăn lên không trung, lấy một cái ly khác lại bắt lấy cái khăn rơi xuống, vừa lau vừa nói: “Không bán thân cũng được.” Nói xong mắt nhìn sân khấu, miệng lải nhải: “Giống như bọn họ đứng trên đài biểu diễn, kiếm đủ tiền thưởng là được.”



Khấu Thu mắt nhìn vũ nam chỉ còn một cái quần lót: “Chân hắn đến ngực chúng ta.”



Bartender: “Hiện tại mấy cô gái trẻ đều thích trai tơ.”



Khấu Thu đang suy nghĩ đường thoát thân, bỗng nhiên trong đám người có một bóng dáng làm hắn chú ý. Tuy chỉ là mặt nghiêng, nhưng hắn có thể chắc chắn đó chính là người va phải hắn trên hành lang.



Mặc Vấn có nói qua, người này đang theo dõi mình.



E sợ tên kia lần thứ hai trốn thoát, Khấu Thu nhìn cảnh tượng náo nhiệt chung quanh, nảy ra ý hay: “Chúng ta lên đài.”



Cơ Chi trừng lớn hai mắt, cậu điên rồi sao?



Khấu Thu nhìn hắn, thản nhiên nói: “Thiếu nợ trả tiền, cậu nói đúng không?”



Tuy không biết vì sao Khấu Thu lại đồng ý nhưng ở chung lâu ngày sớm đã có ăn ý, tất nhiên nhìn ra Khấu Thu đang có chủ ý khác.



Âm nhạc tạm dừng một cái chớp mắt, đèn tắt đi. Đến lần thứ hai được chiếu sáng, người trên đài lại biến thành ba người trẻ tuổi đeo mặt nạ.



Trần Nhạc Thiên nhỏ giọng nói: “Nhảy sao đây?”



Khấu Thu nghĩ nghĩ: “Tuy tôi cũng chưa từng nhảy bao giờ, nhưng loại vũ đạo này chỉ cần nắm giữ ba loại kỹ xảo là được — xé, cởi, xoay.”



Âm nhạc tiết tấu Rock and Roll vang lên.



Đang đi bắt người có hiềm nghi, Mặc Vấn nhìn thấy thiếu niên trên đài liền sợ đến ngây người.