Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất
Chương 42 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |4|
Ngày đăng: 15:35 30/04/20
Dưới âm nhạc mãnh liệt, trên đài – ba người quần ma loạn vũ.
Ở trong này, càng điên càng có ma lực.
Biển người chật chội, thiếu nam thiếu nữ giơ hai tay lên lắc lư vặn vẹo vòng eo. Trong đó một nam nhân từ lúc bắt đầu đã nhìn chăm chú Khấu Thu, tầm mắt không hề dời đi. Hắn nhanh chóng hướng đến sân khấu dùng di động chụp mấy tấm, sau đó len lỏi trong đám người, chuẩn bị rời đi.
Mặc Vấn cũng trong dòng người nhưng dưới tình trạng này vẫn phải bắt được người cần bắt.
“Oa!”
“A!”
Tiếng huýt sáo, tiếng thét liên tiếp vang lên. Khấu Thu là người đầu tiên cởi áo ra ném xuống dưới, còn vừa ổn vừa chuẩn cùng ngoan độc nện lên đầu người chụp ảnh.
Hành động vô cùng đột ngột, người nọ cuống quít muốn lấy cái áo xuống.
Vừa mới lấy xuống, nháy mắt cánh tay của hắn bị người nắm lấy.
Âm nhạc bập bùng lên đến đỉnh điểm, tiêu điểm của khán giả một lần nữa quay lại trên đài. Mặc Vấn lặng lẽ lấy còng tay bắt người, nhanh chóng len lỏi dẫn người ra ngoài.
Kiếp sống thác loạn cuồng hoan về đêm kết thúc khi rạng sáng.
Bộ ba ngựa đen làm xiếc bán nghệ không bán thân thành công rời club.
Trần Nhạc Thiên: “Tớ nói với ba mẹ tối nay ở nhà bạn.”
Cơ Chi: “Tôi nói với ba tối nay bạn đến nhà chơi.”
Trần Nhạc Thiên gật đầu: “Vừa hay cậu có thể cho tớ ké một đêm.” Sau đó hỏi Khấu Thu: “Còn cậu?”
Khấu Thu: “Khấu gia không có cấm đi đêm.”
Bản thân Khấu Quý Dược về nhà rất trễ, có nhiều khi ở luôn ở phòng thí nghiệm. Khấu Uẩn Lương mỗi ngày đều bận việc công ty đến khuya, Khấu Bân Úc thì lại lưu luyến trên giường phụ nữ.
Hắn đang lo lắng có nên đi gặp Mặc Vấn một lúc hay không. Giãy dụa ba giây lựa chọn buông tha, không có gì có thể ảnh hưởng đến chất lượng giấc ngủ của hắn —
Mỹ nhân say ngủ, mỹ nhân say ngủ, mỹ nhân đều là từ ngủ mà ra.
Phòng thẩm vấn, 3h sáng
Mặc Vấn ngồi thẳng tắp trên ghế, nhìn người đối diện không chịu khai báo: “Ngươi định kéo dài thời gian đến khi nào.”
Người bị hắn bắt có một gương mặt vô cùng bình thường. Nếu hòa vào đám đông, chắc không nhận ra hắn ở đâu.
Từng giây từng phút trôi qua, hắn đột nhiên nhoẻn miệng cười với Mặc Vấn: “Ngươi cho ta thấy hắn, ta sẽ nói hết với ngươi.”
Cơ Chi buồn bực: “Vì sao không phải là trên phương diện giết người cướp của?”
Khấu Thu: “Bởi vì đối phương là nam.”
Cơ Chi gật đầu, thầm nghĩ quả nhiên là thích nam nhân.
Trần Nhạc Thiên: “…” Đừng nói nữa, nói thêm nữa hắn sẽ hoài nghi tính hướng của mình.
Nói đến đề tài hot nhất hiện này chính là đám hỏi giữa hai nhà Khấu gia cùng Lận gia. Nhưng ngoài dự liệu của mọi người, người đám hỏi trước hết lại không phải là Lận An Hòa cùng con gái Khấu gia, mà là một đôi nam nữ trẻ tuổi chi thứ của hai nhà.
Hai người thuộc loại tự do yêu đương, người nhà cả hai tất nhiên vô cùng vừa lòng hôn sự này.
Buổi tối, Khấu Thu về nhà. Khác với thường ngày, hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấy người ngồi đối diện với Khấu Quý Dược chính là Lận Ngang cùng Lận An Hòa.
Khấu Thu đổi giầy đi tới, lễ phép chào một tiếng.
Khấu Quý Dược ý bảo Khấu Thu ngồi xuống: “Ngươi về vừa kịp lúc. Chị họ ngươi gần đây sắp lấy chồng, hôn lễ cần ngươi tham gia.”
Lận Ngang ăn mặc chỉnh tề, trên âu phục không tìm ra một vết nhăn, biểu tình khôi phục như lạnh lùng ngày đầu mới gặp. Hắn đem hộp quà đẩy qua: “Đây là quần áo đã chuẩn bị sẵn cho ngươi.”
Khấu Thu mở ra, nhìn lễ phục phù rể bên trong, nhíu mày: “Tôi không quen biết nhà trai, làm phù rể không hợp đi.”
Lận Ngang: “Đương nhiên sẽ không để ngươi làm phù rể.”
Khấu Thu yên lòng.
“Ngươi phải làm flower boy.”
Ở nước ngoài, khi làm lễ cưới thường đi trước cô dâu chú rể là một cặp bé xinh trai, bé đẹp gái. Bé trai sẽ cầm gối nhẫn, nên được gọi là Ring boy. Bé gái sẽ cầm một bó hoa hoặc một lẳng hoa tươi và tung lên, nên được gọi là Flower girl. Cũng có khi cả bé trai và bé gái cùng tung cánh hoa lên thì người ta gọi là Flower boy và Flower girl.
“… Phiền toái lặp lại một lần.”
Vừa rồi giống có cái chữ gì đó kỳ quái bay vào tai hắn.
Lận Ngang ngồi ngay ngắn, biểu tình cũng thực đứng đắn: “Flower boy.”
Bên cạnh Lận An Hòa so với ai khác đều hiểu rõ Lận Ngang hơn, hiện tại trong lòng Lận Ngang đang tính toán mấy chuyện kỳ quái.
Trên thực tế, cũng như hắn sở liệu. Lận Ngang lúc này trong đầu đang não bổ Khấu Thu mặc tây trang, tay cầm lẳng hoa và tung hoa đầy trời, ngay cả tay hắn cũng hơi chút run rẩy.
Ba mươi phút sau, Khấu Thu mỉm cười tiễn Lận Ngang, thuận tiện làm một biểu tình kỳ quái với Lận An Hòa. Xác định người đi rồi, mới quay lại hỏi Khấu Quý Dược: “Nói cho tôi biết, cha sẽ ngăn cản ổng.”
Khấu Quý Dược: “… Ta tận lực.”