Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 50 : Đóa độc liên hé nở trong tiếng ca |12|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Khuya, 12 giờ.



Có thiếu niên cầm sách, ánh mắt chuyên chú nhưng không có lấy ánh sáng.



Đối mặt với một loạt phương trình rắc rối phức tạp, Khấu Thu tỏ vẻ ngoại trừ đọc được con số, những thứ khác đều không biết.



Vì thế hắn quyết định thực hiện kế hoạch thứ hai, đi tìm thức ăn — hay nói văn vẻ hơn là bồi bổ đầu óc.



Tuy đến 99% nguyên nhân là do hắn đói bụng.



Xuống lầu dưới, thực phẩm đông lạnh có không ít. Vốn đang cầm túi sủi cảo trong tay, hắn lại mở tầng hai tủ lạnh ra, lấy túi bánh trôi.



Nấu nước, Khấu Thu kiên nhẫn chờ nước sôi, thuận tiện tách hạch đào ra ăn.



Bốn phía một mảnh an tĩnh, không biết sao hắn lại nghĩ đến bộ dạng nghiêm trang chững chạc của Lận An Hòa khi ngâm bánh trôi, khóe miệng nâng lên một độ cung nho nhỏ.



Cửa lớn ‘cạch’ một tiếng, Khấu Bân Úc mở cửa trở về, thấy phòng bếp toát ra hơi nóng liền đi qua. Thấy Khấu Thu nấu bánh trôi, nhìn bánh trôi trong nồi chậm rãi phồng lên, có chút không phúc hậu cảm thấy bánh trôi rất giống tam đệ.



Trắng trắng mềm mềm, biểu tình thản nhiên.



Khấu Thu quay người lại thì thấy Khấu Bân Úc tựa vào cửa, hai tay ôm nhau, cười đến *** đãng.



“Cuộc sống của anh thật sự rất có quy luật, tối đi trưa về. Sao hôm nay về sớm thế?”



Khấu Bân Úc lắc ngón trỏ: “Loại người giống anh, trời sinh thích hợp sống trong đêm tối, tựa như một con mèo đen giảo hoạt cao ngạo.”



Khấu Thu nghĩ đến tri thức trên sách Sinh học, nghiêm túc phản bác: “Loài mèo ngoại trừ ba tháng hè nóng nhất trong năm mới ra ngoài động dục. Còn anh một năm bốn mùa đều trêu hoa ghẹo nguyệt. Cho nên anh không phải mèo.”



Khấu Bân Úc: … Hằng đẳng thức này làm sao mà tính ra? Hai bên rõ ràng không có một lượng biến đổi giống nhau.



“Cậu học Sinh học nhất định rất giỏi.”



Khấu Thu: “Là môn duy nhất tôi đạt tiêu chuẩn.”



“Nhiêu?”



“60.”



Khấu Bân Úc nhướng mày: “Có cần anh phụ đạo giúp cậu không?”



Khấu Thu cảm thấy đề nghị này không tồi. Lúc bánh trôi chín, hắn đặc biệt chia phần cho Khấu Bân Úc.




Khấu Thu đương nhiên không biết Tiền Quả cùng Thẩm Thanh Hữu đang chơi đấu trí ngươi chết ta sống với nhau. Hiện tại hắn đang toàn lực mở hình thức phấn đấu học tập.



Cơ Chi ăn khoai tây chiên, tỏ vẻ mình không tiếp thụ được.



Lập tức viết: gần đây người ngồi cạnh bàn ta chuyển biến quá nhanh, ta cảm thấy mình bị kinh hách.



Thực nhanh có người like.



Cơ Chi mở ra, thì ra là Khấu Thu. Hắn chẳng những like, còn trả lời: trên đời này có hai loại người có thể có xưng bá thế giới. Loại thứ nhất là có mỹ mạo kinh thế, loại thứ hai chính học bá. Hiện nay, ta đang trong giai đoạn chuyển đổi hình tượng.



Cơ Chi kinh ngạc nhìn thiếu niên dùng tốc độ ánh sáng bấm phím rồi lại nhanh chóng chuyển về thái độ chuyên tâm học tập, nhịn không được hỏi mượn Trần Văn Tĩnh cái gương: “Yêu quái, mau hiện nguyên hình.”



Khấu Thu không để ý đến hắn. Được rồi, hắn cũng cảm thấy bản thân mình quả thật rất nhàm chán.



“Cần tôi làm gì cho cậu đây?”



Là một người bạn cùng bàn hữu dụng, hắn cần phải giúp đỡ cậu bạn này một chút.



Khấu Thu còn chưa mở miệng, Cơ Chi đã tự mình đưa ra chủ ý. Hắn gọi điện đặt một phần ăn đắt nhất ở KFC, thuận tiện trả gương cho Trần Văn Tĩnh.



Trần Văn Tĩnh tiếp nhận nhưng không trực tiếp bỏ vào cặp, mà cầm lấy vuốt cọng tóc ra sau lỗ tai. Lúc định nhét vào cặp thì lại đưa lên ngắm ngía mình một hồi, vừa lòng gật gật đầu mới bỏ vào cặp.



Trần Nhạc Thiên chậc chậc ca than: “Theo tớ thống kê, mỗi ngày cậu soi gương ít nhất 7 lần. Cái này là tính có tiết đó, lúc hết tiết căn bản gương không rời tay.”



Sau đó quay người, hỏi Khấu Thu: “Đối với những người soi gương như mạng, cậu thấy sao?”



Khấu Thu ngẩng đầu nghiêm trang chững chạc đáp: “Sáng sớm soi gương là đứng đắn, giữa trưa soi gương là thần kinh, buổi tối soi gương là yêu tinh.”



Cơ Chi đột nhiên xen vào: “Cậu thích soi gương lúc nào?”



Khấu Thu: “Sáng – trưa – tối – cộng thêm lúc nửa đêm đi WC.”



Cơ Chi: quả nhiên là hồ ly tinh, cái cuối cùng là kinh khủng nhất.



Trần Văn Tĩnh: “Khuya đi WC mà soi gương, ánh đèn sẽ làm chói mắt.”



Khấu Thu: “Tôi bình thường không có bật đèn, ánh trăng sẽ làm làn da tôi thêm trắng trẻo.”



Sau khi nghe xong, Cơ Chi yên lặng dịch ghế ngồi xa một chút, kêu thêm một phần KFC. Sau này phải được thường cho Khấu Thu ăn mới được, ngàn vạn lần không được để hắn đói, luẩn quẩn trong lòng dẫn đến ma hóa mà cho mình là thức ăn dự trữ.