Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 73 : Tiến công đóa thủy tiên |15|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Nữ nhân trên đài cao lấy khăn tay ra phủ lên mặt Khấu Trấn. Mọi người nhìn mà run rẩy, người này còn chưa có chết đâu, sao lại phủ khăn lên mặt người ta?



Tay nàng cách lớp khăn tay ấn lên mặt Khấu Trấn vài cái. Sau một lát, không ngờ đối phương tỉnh lại, tự mình đứng lên. Chuyện đầu tiên ông ta làm chính là chỉ tay vào mặt nữ nhân trước mắt, mặt đầy giận dữ: “Ngươi, ngươi…”



‘Ngươi’ hơn nửa ngày, cũng không nói ra được cái gì. Khấu Trấn nâng gậy chống lên muốn bất ngờ đánh người, vòng eo nữ nhân lại mềm mại dị thường, có thể nói là dùng một góc độ vặn vẹo né đi.



Không ít người không khỏi thổn thức, người ta vừa cứu mạng ông, làm thế không khỏi quá không phúc hậu. Với lại đánh phụ nữ dù có ở trong tình cảnh nào đều là chuyện làm người phản cảm.



Khấu Thu nghiêng mặt đi. Người khác nhìn không thấy, nhưng hắn lại chú ý tới. Nữ nhân nhìn thì như là đang ấn huyệt nhân trung của Khấu Trấn, nhưng giày trên chân lại không biết vô tình hay cố ý mà đạp lên ‘con cháu’ Khấu Trấn. Ngay lúc đó, hắn thấy mà thân thể lại không tự chủ được run rẩy.



“Những lời vừa rồi vẫn còn có hiệu lực sao?”



Một âm thanh vang lên phá tan cục diện bế tắc.



Lận Ngang vứt đám xác hạt dưa qua một bên, một tay cắm túi áo, đứng lên: “Luận võ kén rể?”



Nữ nhân: “Ngươi muốn tham gia?”



Lận Ngang: “Thay người tham gia.”



Nữ nhân: “Có thể.”



Hắn đi lên đài cao: “Có người nào đến ứng chiến không?”



Không có người trả lời, nhưng tất cả mọi người lui về sau một bước.



Khấu Thu dời bước đến bên cạnh Lận An Hòa: “Sao anh không cản chú ấy?”



Lận An Hòa: “Tôi đang chờ.”



Khấu Thu: “Chờ cái gì?”



Lận An Hòa nhìn chằm chằm vào hắn: “Ở rể.”



Khấu Thu: “…”



Lận An Hòa nắm một nắm nhân hạt dưa đưa cho hắn, Khấu Thu nhóp nhép ăn, thuận tiện nghe đối phương nói chuyện: “Chuyện ngày hôm nay phải có người đứng lên vẽ một dấu chấm kết.”



Khấu Thu nghĩ nghĩ. Người khác lên thì bị chê cười, nhưng Lận Ngang đi lên quả thật là một loại uy hiếp, cũng gián tiếp thừa nhận mình được Lận gia coi trọng, ám chỉ Khấu Trấn không được ra tay với mình.



Hắn nuốt xuống một miếng hạt dưa cuối cùng, tán thưởng tay nghề đối phương: “Trong thời gian ngắn mà anh có thể lột được nhiều hạt dưa như vậy, thật lợi hại!”



Lận An Hòa: “Chú út lột cả đêm.”



Khấu Thu: “…”



Nói, anh vì cái gì muốn hại tôi!



Lận Ngang đúng là đứng lên kết thúc trò khôi hài này, thuận tiện bán luôn cháu mình.



Khi bữa tiệc kết thúc, Khấu Thu phất tay cảm tạ Lận Ngang cùng Lận An Hòa đã nhiều ngày chiếu cố. Ở Lận gia nhiều ngày qua, hôm nay Khấu Quý Dược sẽ đúng như lời hẹn, đón hắn về nhà.




Lận An Hòa dìu hắn đi lên, sau đó chính mình lên ngựa.



Ôm lấy thắt lưng rắn chắc của đối phương, Khấu Thu thản nhiên sinh ra một loại cảm giác tự hào.



Lận An Hòa: “Đi thôi.”



Nửa ngày không động tĩnh.



Hắn quay đầu, vừa lúc đối mặt với người rối rắm đằng sau.



“Không lấy được dây cương, anh lấy dùm tôi cái.”



Lận An Hòa đưa cho hắn.



Khấu Thu thanh thanh cổ họng: “Giá!”



Ngựa không đi.



Khấu Thu lập lại một lần: “Giá!”



Lúc này, ngựa cuối cùng cũng đi, nhưng chỉ nhích lên được một chút.



Khấu Thu: “Nó già rồi, không chạy được.”



Lận An Hòa vỗ nhẹ thân ngựa, tuấn mã liền tiến lên phía trước.



Khấu Thu: “Nhắm mắt lại, ngã người về sau, tựa vào vai tôi đi.”



Lận An Hòa: …



Khấu Thu: “Anh nhất định sẽ không từ chối giấc mộng đêm nay của tôi, đúng không.”



Lận An Hòa bất đắc dĩ nhắm mắt.



Loạn vân phi độ, tiên y nộ mã… rất nhiều nam nhi nhiệt huyết đều xuất hiện hình ảnh này trong mộng.



Hào hoa phong nhã (đại khái là thế)



Tọa ủng giai nhân, tung hoành giang hồ. Sau khi Khấu Thu kích động xong, tỉnh táo lại liền thấy một mảnh rừng cây hoang vu.



Lận An Hòa: “Tới chưa?”



Khấu Thu: “Đừng mở mắt?”



Đáng tiếc đã quá muộn, Lận An Hòa mở mắt. Trước mặt trừ mấy con quạ đen trên đầu, thì chính là rừng cây rậm rạp.



Lận An Hòa: …



Khấu Thu thản nhiên nói: “Ngựa già quen đường, quả nhiên gạt người.”