Truy Trục Du Hí – Trò Chơi Theo Đuổi (Trò Chơi Tình Nhân)
Chương 52 : Tin tức đáng sợ bùng nổ
Ngày đăng: 03:29 19/04/20
~ Gói ghém đồ đạc chạy trốn ~
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Trình Hạ đứng bên cạnh cẩn thận hỏi.
“Tôi cảm thấy mình sắp bị Augustine mang bị nuôi Simba.” Phillip phi thường réo rắt thảm thiết, cảm thấy tiền đồ một mảnh ảm đạm.
“Lại chọc giận Augustine?” Dạ Phong Vũ cười vỗ vỗ anh, “Vậy đêm nay anh có thể ở lại khách sạn.”
“Ừ.” Phillip hai mắt đẫm lệ, vẫn là chị dâu tốt!
“Vì chuyện gì?” Trình Hạ tò mò.
Phillip từ chối trả lời, tiếp tục mảnh mai hùng hùng ôm lấy Dạ Phong Vũ, giống như một con nai bị dọa sợ.
Vì thế em họ thành công bị vẻ mặt của anh ta làm buồn nôn.
Trên con đường đối diện, Cẩu Tứ Mao vứt nắm vỏ hạt dưa cuối cùng trong tay, lưu luyến nhìn khách sạn, vừa định trở về, lại thấy cửa sổ lớn trên tường phòng tầng hai xuất hiện một bóng người, nhìn như đang kéo rèm.
…
Đối phương có thân hình cao lớn, hiển nhiên không phải Trình Hạ, nhưng cũng tuyệt đối không phải Dạ Phong Vũ! Cẩu Tứ Mao tình cảm mãnh liệt lập tức bốc cháy, quả thực chính là hết buồn ngủ trong vòng một giây!
Người đàn ông lạ mặt? Kín đáo đến thăm? Bí mật hẹn hò trong khách sạn? Đêm khuya yêu đương vụng trộm? Cho đến sáng vẫn chưa rời đi? Vô số từ ngữ đặc sắc nổ tung trong đầu, Cẩu Tứ Mao kích động đến run tay! Vào nghề bằng phim đồng chí tình sắc, tin đồn về tính hướng của Dạ Phong Vũ chưa bao giờ ngừng, tuy rằng đôi khi nghe nói là được đại gia ưu ái, nhưng cũng chỉ là đồn đại mà thôi — chưa có ai từng chụp được ảnh thật.
Thời gian không phụ lòng người, chim dậy sớm sẽ có sâu ăn, Cẩu Tứ Mao lệ nóng doanh tròng, ôm camera nhanh như chớp lủi đến tòa nhà đối diện, dự định ngồi canh cả đêm hòng bắt được tin đầu.
“Thật sự không thể ở thêm nửa tiếng sao?” Phillip cầm chi trước của Chuột chũi nhỏ.
“Không thể.” Trình Hạ nghiêm túc đuổi người, “Sáng mai sáu giờ anh họ phải dậy rồi, anh nhanh trở về phòng mình đi.”
“A!” Phillip ôm lấy khung cửa, phi thường khát vọng có thể ngủ lại.
Trình Hạ liền lôi anh ta ra khỏi phòng, quả thực chính là thần lực từ trên trời rơi xuống.
Dạ Phong Vũ uống thuốc hạ sốt, lười biếng chui vào chăn, nhanh chóng rơi vào mộng đẹp.
“Là trò của Phillip.” Trình Hạ nói, “Tấm hình đó trông anh ta rất ẻo, cho nên vì muốn lấy lại hình tượng, cũng không biết tìm đâu ra một đoàn thủy quân, bịa ra hình tượng sát thủ lạnh lùng đến từ lâu đài cổ châu Âu, vì phải làm nhiệm vụ, nên thường xuyên ngụy trạng thành các loại dáng vẻ.” Loại hình tượng được xây dựng như Mary Sue*** của những năm 70 này, quả thật không đành lòng nhìn thẳng.
(***Marry Sue: những nhân vật nữ hoàn hảo từ dáng vẻ đến nhân cách, không thể soi mói. Thực ra Marry Sue thường được dùng với nhân vật nữ, còn nhân vật nam thường là Harry Stu – ý nghĩa tương tự nhau)
Vì thế Cẩu Tứ Mao đã bị dọa thành công, dọn hành lý chạy vội.
Dạ Phong Vũ: “…..”
“Còn nữa.” Trình Hạ thật cẩn thận nhìn anh, “Augustine tiên sinh ở khách sạn chờ anh.”
Xảy ra chuyện này, theo lý mà nói xung quanh phim trường hẳn sẽ có rất nhiều phóng viên canh chừng, đương sự nên tận lực tránh đầu sóng ngọn gió mới đúng, nhưng Augustine hiển nhiên không thèm để ý đến —– trên thực tế chỉ cần anh muốn tránh, thì sẽ không thể bị chụp ảnh.
Cả một tầng đều được bao trọn, Phillip ngồi xổm ở hành lang, chống cằm ngắm cái đèn trần.
“Anh đang làm gì?” Trình Hạ khó hiểu.
Phillip trả lời: “Suy nghĩ bước tiếp theo của kế hoạch khai thác bồn địa Karoo.”
Đáy mắt Trình Hạ tràn ngập sự đồng tình, vừa phải làm việc vừa phải chịu sai bảo bất cứ lúc nào, so ra vẫn là anh họ tốt!
Augustine đang đứng bên cửa sổ, nghe tiếng mở cửa thì quay lại.
“Không sợ bị phóng viên chụp sao?” Dạ Phong Vũ trêu.
“Trông em rất nhợt nhạt.” Augustine nhíu mày, đi nhanh đến sờ trán cậu.
“Không sao, cũng không sốt nữa.” Dạ Phong Vũ nhìn anh, “Nghỉ một đêm là được.”
Augustine trực tiếp ôm người vào phòng tắm.
“Không định nói một chút về chuyện ảnh chụp sao?” Dạ Phong Vũ hỏi.
“Chuyện muốn nói thì rất nhiều.” Augustine hôn trán cậu, “Nhưng bây giờ chuyện em cần làm nhất, là ngủ một giấc thật tốt.”