Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 144 : Đá khảo nghiệm

Ngày đăng: 05:40 19/04/20


Sau khi nghe bé trai kể đầu đuôi câu chuyện, hai mắt phụ nhân đẫm lệ, rối rít cảm tạ Du Tiểu Mặc cùng Lăng Tiêu, thân thể lung lay như sắp ngã, mới nói mấy câu đã ho liên tục.



Tuy bất đắc dĩ phải bán đi mười hai món chạm ngọc mà tổ tiên truyền lại, nhưng vì mưu sinh, phụ nhân cũng đành phải làm vậy.



Dù Tứ Phương trấn rất nhỏ, nhưng cạnh tranh rất kịch liệt, nàng có thể không ăn uống vài ngày nhưng sao có có thể để con trai chịu khổ được, cho nên mới quyết tâm bán đi mười hai món ngọc điêu này.



Nào biết được, bởi vì giá của chúng quá cao, mà những người bình thường tới Tứ Phương trấn cũng không khá giả gì, cho nên ngọc điêu đã để đấy cả tháng mà không thể bán nổi một cái, hai mẹ con sắp chết đói tới nơi, rốt cục cũng có người mua ngọc điêu nhà họ, hơn nữa còn mua một lần cả mười hai cái, cả đời họ cũng chưa được cầm nhiều tiền như vậy, sao có thể không kích động được, phụ nhân đã sớm khóc như mưa.



Mãi cho tới khi phụ nhân ngừng khóc, cuối cùng thì Du Tiểu Mặc cũng có thể hỏi đến chuyện về đá khảo nghiệm rồi.



Nghe được khách muốn mua đá khảo nghiệm, phụ nhân dùng khăn tay lau những giọt nước mắt còn vương lại, ngẩng đầu kinh ngạc hỏi: “Hai vị tiểu ca muốn mua đá khảo nghiệm sao?”



Ánh mắt của nàng quét qua người Du Tiểu Mặc và Lăng Tiêu một lần, cuối cùng lại rơi vào trên người Du Tiểu Mặc, “Ngài là đan sư?”



Khóe miệng Du Tiểu Mặc giật một cái, rõ ràng tới vậy sao, được rồi, so với tu luyện giả thì hắn càng giống một đan sư yếu ớt hơn, ánh mắt người phụ nữ này cũng rất sắc bén, dù đã bệnh như vậy.



Sau khi nhận được đáp án khẳng định, phụ nhân lập tức dẫn hai người tới phía sau cửa hàng.



Bình thường sẽ không ai để đá khảo nghiệm trong cửa hàng, không phải là vì tránh cho người khác nhìn thấy, mà do một khối đá khảo nghiệm cao khoảng một mét năm, trọng lượng khoảng hai trăm cân, rất nặng, bình thường chỉ có nam tử trưởng thành mới di chuyển được nó mà thôi.



Du Tiểu Mặc đi theo phụ nhân tới hậu viên, vừa bước vào đã nhìn thấy một khối đá thủy tinh nằm đó, chắc đây chính là đá khảo nghiệm rồi, hình như cả viện cũng chỉ có một khối.
Tên này càng ra tay càng ác, hắn cảm thấy chỉ số thông minh của mình thấp nhất định là lỗi của Lăng Tiêu.



Lăng Tiêu nhẹ nhàng hừ hai tiếng, sau đó mới đưa tay tới trước mặt Du Tiểu Mặc, kéo tay hắn ra, rồi nhẹ nhàng xoa đầu hắn, vừa nói: “Đá khảo nghiệm ở đây là loại cấp thấp, không thể nào kiểm tra được đẳng cấp của linh hồn ngươi, nhưng ta có thể nghiêm túc mà nói cho ngươi biết, linh hồn của ngươi là thất thải.”



Người trước mặt lập tức im lặng…



Lăng Tiêu đợi một lúc lâu cũng không đợi được phản ứng của hắn, cúi đầu xem xét, bạn nhỏ Du Tiểu Mặc đang há hốc miệng, dùng cái vẻ mặt ngu xuẩn mà thẫn thờ, không kiềm chế được lại véo má hắn vài cái.



Du Tiểu Mặc đột nhiên kêu ‘Ái’, thật vất vả mới tỉnh táo lại, bỗng phát hiện má mình đang bị người khác giày vò, nhưng lúc này hắn nào còn tâm tư mà chú ý tới việc này nữa, vội vàng nắm tay Lăng Tiêu, hai mắt sáng long lánh, kích động tới cà lăm: “Lăng sư huynh, ngươi nói thật sao? Linh hồn của ta thật sự là là… là thất thải sao?”



Lăng Tiêu cố nhịn cười trả lời hắn: “Ngươi cảm thấy ta sẽ lừa ngươi sao?”



Du Tiểu Mặc lập tức gật gật đầu, “Đúng!”



‘Cốp’ một tiếng, Lăng Tiêu lại ban cho cái đầu dưa ngốc của hắn một cú gõ, nguy hiểm nheo mắt lại, “Ngươi nói lại xem!”



Du Tiểu Mặc lập tức cười hì hì, bây giờ gia đang rất vui vẻ, không thèm so đo với ngươi!



Sau một lát, hắn mới phản ứng kịp, “Lăng sư huynh, ngươi vừa nói cái gì, cái gì gọi là ‘Đá khảo nghiệm ở đây là loại cấp thấp, không thể nào kiểm tra được đẳng cấp của linh hồn ta’ không phải đã kiểm tra được rồi sao?”