Tử Bất Ngữ Quái Lực Loạn Thần

Chương 21 : Hồn liệt (hạ)

Ngày đăng: 14:39 19/04/20


Thời gian bất tri bất giác đã qua hơn một tiếng, Từ Nhàn Thuyền đi qua đám “người” trên xe lửa tìm một lần nhưng vẫn không thấy cái xe đẩy lưu động kia.



Chuyện gì đã xảy ra? Từ Nhàn Thuyền đứng suy tư ở giữa chỗ tiếp nối hai toa xe lửa, theo lí thuyết, quỷ hồn chết oan chỉ có thể đi hai nơi, một là thông qua Quỷ môn quan đi tới Hoàng tuyền lộ, hai là quanh quẩn ở nơi mình tử vong.



Không giống vong hồn chết đi do tự mình hại mình, quỷ chết oan có thể trở lại dưới âm phủ —— trừ phi bọn chúng không muốn.



Dựa theo lời nói của Lưu Ái Hà, vào ngày 16 tháng 7 của một năm trước, cùng là khoảng thời gian giống nhau, đoạn đường giống nhau, chiếc xe lửa mang số hiệu T3180 gặp sạt lở, 76 người gặp nạn. Ban nãy Lưu Ái Hà nói “bao gồm cả người điều khiển và nhân viên phục vụ”, nghe thì rất bình thường nhưng đi sâu vào một chút thì tựa hồ không đơn giản như vậy.



Mọi người đều biết buồng lái của xe lửa nằm ở đầu xe, bởi do quán tính cho nên nếu phát hiện phía trước có sạt lở thì trong nhất thời cũng rất khó làm cho xe lửa dừng lại hoàn toàn. Như vậy buồng lái là thứ hứng mũi chịu sào đầu tiên, chịu lực va đập rất lớn. Do đó người điều khiển tử vong là hoàn toàn hợp lí.



Nhưng theo cậu biết, theo nguyên tắc trong nghề, vì lí do an toàn nên cửa buồng lái sẽ được khóa lại. Vậy thì nhân viên phục vụ đến từ đâu?



Bọn họ đã đi từ đầu đến đuôi xe lửa một lần, phát hiện được chỗ làm việc của xe lửa nằm ở toa thứ 8, trừ toa đó ra thì còn lại đều là toa hành khách. Nói cách khác, khi nhân viên phục vụ cần nghỉ ngơi, bọn họ cũng sẽ ở trong toa thứ 8 này, vậy thì tại sao nhân viên phục vụ lại xảy ra chuyện.



Từ Nhàn Thuyền nghĩ tới một khả năng, hay là nhân viên đang làm việc trong toa khách cách buồng lái không xa. Thế nhưng suy nghĩ này rất nhanh bị cậu phủ định, mấy người bọn cậu ở toa thứ 10, khi bọn cậu tỉnh lại thì phát hiện “người” ngồi đầy trong xe, có lẽ người khác cũng không để ý, cho là quỷ hồn muốn hù chết người sống. Nhưng mà Từ Nhàn Thuyền lại hiểu rất rõ, hiện tượng này cho thấy một thực tế, đó là tại thời điểm xảy ra tai nạn chết người, ngoại trừ người điều khiển ở phía trước thì còn có tất cả hành khách ở trong toa 10 này!



Nếu nghĩ như vậy thì vấn đề tiếp tục phát triển theo hướng kì lạ hơn —— vì sao hết lần này tới lần khác tai nạn cứ một mực xảy ra ở chính giữa chiếc xe lửa?



Tình cảnh năm đó ra sao thì Lưu Ái Hà không nói rõ, cho nên Từ Nhàn Thuyền chỉ có thể dựa vào suy đoán của bản thân, mà kết quả suy đoán là —— quỷ tác quái!



Có rất nhiều người đã bị gặp qua, nhất là những người đi xe vào ban đêm. Bọn họ phát hiện trong nháy mắt con đường mình đi không dưới trăm lần bỗng dưng biến thành một nơi xa lạ, bọn họ bị rơi vào một vòng luẩn quẩn, không ngừng đảo đi đảo lại cùng một chỗ.



Hiện tượng này thông thường được gọi là “Quỷ đả tường”, lúc đó người lái xe sẽ cảm thấy bản thân mất đi phương hướng, bọn họ sẽ nghe được một vài âm thanh kỳ quái, đa số nghe thấy tiếng cười hoặc tiếng khóc của trẻ con và phụ nữ. Phàm là người có chút cảnh giác, thông thường bọn họ sẽ lái xe đi thật xa, thế nhưng không lâu sau đó lại phát hiện, tiếng khóc tiếng cười này cứ mãi bám theo bọn họ, chưa từng biến mất. Vì vậy bọn họ bắt đầu hoảng loạn, không quan tâm mà liều mạng tăng tốc độ….Cuối cùng dẫn tới cái chết!



Kỳ thực đó cũng là một trong những phương thức Quỷ Hồn tìm kiếm thế thân —— đi đêm dễ khiến con người mệt mỏi, tinh thần cũng không minh mẩn bằng ban ngày, trong bóng tối mênh mông vô tận, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến tinh thần sụp đổ.



Thế nhưng trong ấn tượng của Từ Nhàn Thuyền, “Quỷ đả tường” thường xuất hiện ở đường quốc lộ, bởi vì thể tích ô tô nhỏ lại dễ khống chế. Có thể làm cho cả chiếc xe lửa gặp tai nạn, vật kia rốt cuộc lợi hại đến mức nào?



Từ Nhàn Thuyền xoa xoa huyệt Thái Dương, dự định sẽ đi tìm một lần nữa để xem có chỗ nào bị bỏ sót hay không —— hiện tại không có thời gian suy nghĩ chuyện đó, chạy thoát thân mới là quan trọng nhất!



Lúc này, Tần Tử Giác nắm tay Hàn Giai Doanh kéo đến.



“Chị tự hỏi”. Y đẩy Hàn Giai Doanh đến trước mặt Từ Nhàn Thuyền, còn bản thân khoanh tay đứng qua một bên.



Hàn Giai Doanh ngượng ngùng xoa xoa tay một hồi mới dè dặt hỏi: “Uhm…nếu như, tôi nói là nếu như chúng ta không tìm được cái xe đẩy kia, uhm, quỷ…chúng ta sẽ như thế nào?



“Đương nhiên là sẽ chết”. Từ Nhàn Thuyền kéo kéo khóe miệng, khẩu khí có chút ác liệt.




Sự tình tựa hồ đã được giải quyết tốt đẹp, cho dù có nhìn về phía cảnh tượng đáng sợ bên trong, mọi người cũng không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.



“Đừng vui mừng quá sớm”. Cao Thông không dám nhìn bên trong mà đưa lưng về phía mọi người nói, “Các người đều lầm …”.



“Tôi nói là không tới 4 tiếng đồng hồ”. Lưu Ái Hà cuối cùng lên tiếng.



Không tốt!



“Đi mau!”. Từ Nhàn Thuyền kêu lên.



“Không, đừng đi trở về”. Dương Diệp cuống quít gọi mọi người lại, “Tôi nghe thấy tiếng vang bên trong xe…”. Chỉ sợ là những “người” này đã đứng lên!



Đã đến giờ!



Từ Nhàn Thuyền quay đầu nhìn thoáng qua tình cảnh bên trong toa xe, cắn răng một cái, đẩy ngã người đàn bà ra khỏi bệ cửa sổ: “Đi ra từ nơi này”.



Nói xong một tay kéo Hàn Giai Doanh đẩy ra bên ngoài. Ngay sau đó, Lưu Ái Hà, Cao Thông, Tần Tử Giác đều nhảy xuống.



Tần Tử Giác đứng dưới cửa sổ, đưa tay cho Từ Nhàn Thuyền, không còn thời gian!



Từ Nhàn Thuyền không đưa tay tới mà đem Dương Diệp đẩy ra ngoài —— nếu như cậu không may bị ở lại, chí ít còn có hi vọng sống sót, nhưng nếu người ở lại là Dương Diệp, như vậy hắn chết là không thể nghi ngờ.



Dương Diệp quay đầu liếc mắt nhìn Từ Nhàn Thuyền đầy cảm kích, sau đó được người bên dưới cố sức mà lôi ra ngoài.



Ngay tại thời điểm cơ thể hắn gần ra khỏi cửa sổ, một bàn tay nắm lấy cổ chân của hắn.



Tay của người phụ nữ trung niên khóa chặt trên cổ chân của hắn, mắt mở thật to, lộ ra một nụ cười quái dị.



Chấp niệm nhiều như vậy! Từ Nhàn Thuyền khẽ rủa một tiếng, cầm lấy mảnh thủy tinh khá lớn trên mặt đất, ra sức cứa đứt cổ tay bà ta.



Người phụ nữ xem hành động của Từ Nhàn Thuyền giống như chỉ là gãi ngứa, bà ta vẫn như trước sống chết kéo lấy Dương Diệp, mắt thấy hắn sắp bị kéo vào bên trong xe…Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên dùng tay bẻ một mảnh thủy tinh. Bàn tay nắm mảnh thủy tinh tràn đầy vết máu, hắn nhắm mắt lại, dứt khoát cắt đứt lỗ tai của mình.



Hắn run rẩy tự tay mình cắt rời lỗ tai trái rồi nhét vào bàn tay của người phụ nữ vẫn đang lôi lấy chân hắn, sau đó dùng hết hơi khí lực cuối cùng kéo lấy Từ Nhàn Thuyền, cả hai cùng ngã xuống phía dưới…



END 21