Tự Cẩm

Chương 593 : Thay con tìm cha

Ngày đăng: 08:55 30/04/20


Gió thu dần lạnh, lá vàng đầy đất, đường lớn phố nhỏ kinh thành vẫn đông như trẩy hội. Vô luận không lâu trước đây mới phát sinh động đất, hay là các quý nhân mị loạn, chỉ là trên cho các bá tánh bận rộn vì kế sinh nhai vài đề tài nói chuyện trà dư tửu hậu thôi, ngày tháng vẫn như cũ từng bước trôi qua.



Một nữ tử hơn hai mươi tuổi đứng ở đầu đường người đến người đi, mãi vẫn không di chuyển.



Người đi đường đi ngang qua liên tục quăng tới ánh mắt tò mò.



Không biết qua bao lâu, nữ tử đột nhiên ngăn lại một người đi đường hỏi: “Đại ca, Thuận Thiên Phủ nha đi thế nào vậy?”



Người bị ngăn lại cũng là một người hơn hai mươi tuổi, ánh mắt linh hoạt, không giống là người trung thực.



Nam tử thấy ngăn lại mình chính là một phụ nhân trẻ tuổi có tư sắc, nhất thời nổi nhiệt tình, duỗi tay chỉ nói: “Từ chỗ này đi thẳng, đến một giao lộ thì rẽ trái, sau đó đi về phía tây thêm hai giao lộ nữa lại rẽ trái, là đến.”



Nữ tử vẻ mặt mờ mịt.



Nam tử thấy vậy, cười nói: “ Ta dứt khoát mang ngươi đi đi, dù sao ta cũng không có việc gì gấp.”



Mỹ nhân luôn nổi tiếng, nữ tử trước mắt đối với nam tử đã gặp qua giai lệ kinh thành mà nói không tính là đại mỹ nhân, nhưng cũng rất không tệ, đặc biệt là da thịt trắng nõn mềm mại, nhìn thấy mà thương.



Nam tử rất vui lòng giúp chút việc nhỏ, không cầu cái khác, nói thêm hai câu cũng tốt lắm rồi.



Nữ tử gật gật đầu, đi theo nam tử.



Người chú ý tới một màn này nghĩ: Chậc chậc, tiểu tức phụ này là người bên ngoài đi, lỗ mãng đi theo người đi như vậy, cũng không sợ bị lừa.



Không được, đi theo sau nhìn một cái, nói không chừng có náo nhiệt để xem đâu.



Người nghĩ như vậy lại không có việc gì gấp cũng không ít, tốp năm tốp ba đi theo.



Trên đường, nam tử hỏi: “Đại muội tử là người bên ngoài đi?”



Nữ tử mím môi không nói.



“Một mình tới kinh thành?” Nam tử hỏi lại.



Nữ tử vẫn như cũ không hé răng.



“Đến Thuận Thiên Phủ nha làm gì vậy?”



Nữ tử vẫn không nói lời nào.



Nam tử sờ sờ cằm, thầm nghĩ: Lỗ nha.



Cũng may Thuận Thiên Phủ nha không tính xa, đi không bao lâu nam tử liền giơ tay chỉ: “Đại muội tử nhìn thấy không, tới Thuận Thiên Phủ nha rồi đó.”




Chân Thế Thành ho nhẹ một tiếng: “Ngươi có biết thân phận người nọ?”



“Tiểu phụ nhân biết, chỉ là không thể tìm được, cho nên quỳ đây cầu thanh thiên đại lão gia tương trợ.”



“Ách, người nọ là ai?”



Nữ tử trầm mặc một lát, run giọng nói: “Vị quý nhân đó…… Là Thái Tử.”



Lời này vừa nói ra, toàn đường chấn kinh.



Nét mặt Chân Thế Thành hơi vặn vẹo, nhìn mấy sợi râu bởi vì khiếp sợ mà giật xuống trong tay đau lòng đến trực tiếp hít khí.



Tuổi lớn, vốn dĩ đã hay rụng râu, lại túm nữa chỉ có trọc.



Sau đó, Chân Thế Thành lại đau đầu.



Phụ nhân này vậy mà nói hài tử trong bụng là của Thái Tử, rõ ràng hoang đường ly kỳ như thế, nhưng vừa nghĩ đến Thái Tử ngay cả phi tử của Hoàng Thượng đều dám ngủ, ông vậy mà không hề cảm thấy kinh ngạc.



“Ngươi có biết lôi kéo làm quen Thái Tử lung tung là tội gì không?”



Nữ tử cả người run lên: “Tiểu phụ nhân không dám, tiểu phụ nhân có chứng cứ!”



“Chứng cứ ở đâu?”



Nữ tử do dự một lát, từ trong lòng móc ra một vật trình lên cho Chân Thế Thành.



Đó là một cái ngọc bội.



Nhìn thấy bốn trảo long văn trên ngọc bội, con ngươi Chân Thế Thành co lại.



Nữ tử cúi đầu nói: “ Ngọc bội này là quý nhân đưa cho.”



Chân Thế Thành nhất thời trầm mặc.



Thái Tử đại biểu Hoàng Thượng đi an ủi nạn dân, kết quả tiêu tiền ngủ với tức phụ của nạn dân. Này cũng thôi đi, ngủ xong còn muốn lưu lại tín vật, đây là sợ người khác không có chứng cứ sao?



Ngẫm lại Đại Chu có trữ quân như vậy, Chân Thế Thành chỉ cảm thấy tâm mệt.



Thấy Chân Thế Thành trầm mặc, nữ tử dập mạnh đầu: “Đại nhân, tiểu nữ tử thật sự không có đường sống. Quý nhân đi rồi, phu quân chê ta thất trinh, rất nhanh nạp một tiểu thiếp, tận tình hưởng lạc, chờ đến khi phát hiện ta có thai, hắn đã xài hết sạch tiền bạc nhận được, liền bức ta lên kinh tìm quý nhân đòi tiền. Nếu ta không làm theo, hắn sẽ đánh chết ta……”



Mấy ngày sau, Chân Thế Thành tiến cung diện thánh.