Tự Cẩm

Chương 88 : Thư phòng dạ đàm

Ngày đăng: 08:50 30/04/20


Ngõ nhỏ tối tăm bị tiếng bước chân rất nhỏ phá vỡ yên tĩnh.



Úc Cẩn đi lên trước, có tiết tấu gõ vài cái lên cửa.



Rất nhanh cửa liền mở ra, người canh cửa cung kính tránh đến một bên.



Úc Cẩn lại không lập tức tiến vào, hơi nghiêng người đưa tay làm ra tư thế xin mời.



Khương Tự hơi ngừng chớp mắt, bỏ qua ánh mắt khiếp sợ của người canh cửa phiêu nhiên mà qua.



Thẳng đến khi đại môn cấp tốc đóng lại, người canh cửa vẫn là biểu tình mộng du.



Trong sương phòng, Long Đán đang vịn cửa sổ nhìn ra phía ngoài.



Lãnh Ảnh ngửa mặt nằm, hơi thở lúc có lúc không.



“ Đừng giả bộ ngủ, mau đến xem, chủ tử mang theo một cô nương trở về!” Long Đán điên cuồng kêu gọi tiểu đồng bọn.



Lãnh Ảnh giật giật mí mắt.



Long Đán hưng phấn nói thầm: “ Ta nói hôm nay chủ tử ra ngoài sao mà không mang theo ta, thì ra là có biến nha. Từ từ, chủ tử mang về cô nương chính là cô nương đã tới ban ngày!”



Lãnh Ảnh mặt không biểu tình mở mắt, sau đó nhắm mắt lại trở mình.



Cùng người mê bát quái như vậy ngủ một cái phòng, thật sự là nhịn đủ.



Có điều —— Chủ tử đây là có nhân tình sao?



“ Kỳ quái, Nhị Ngưu sao không có động tĩnh nhỉ?” Long Đán buồn bực.



Loại náo nhiệt này theo lý thuyết Nhị Ngưu còn tích cực hơn cả hắn mà.



Nằm ở trong bóng tối Nhị Ngưu chậm rãi lắc lư cái đuôi, miệng chó chỉ lên trời.



Nhân loại ngu xuẩn, đây là thời điểm nên ra ngoài quấy rầy à?



Úc Cẩn dẫn Khương Tự vào phòng, đứng ở trong nhà chính do dự một chút.



Mặc dù rất muốn đưa người tới phòng ngủ...... Khụ khụ, còn nhiều thời gian, hù chạy mất lại mất nhiều hơn được.



“ Chúng ta đi thư phòng đi.”



Khương Tự gật đầu.



A Man bước nhanh đuổi theo.
Khương Tự không khỏi cảm thấy trong phòng oi bức.



Hình cắt của hai người rọi ở trên cửa sổ có rèm, trong lúc nhất thời tựa như thời gian đình chỉ.



Long Đán ngồi xổm ở trong sân nhìn chằm chằm cửa sổ không chuyển mắt, tâm tình cực kỳ khẩn trương.



Chủ tử hơn nửa đêm mang cô nương người ta về, chính là thuần túy nói chuyện phiếm sao?



‘ Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép’ mười phần hoàn mỹ thuyết minh tâm tình của tiểu thị vệ vào giờ khắc này.



“ Vậy được, vẫn là vấn đề vừa rồi, Dư công tử từ lúc nào bắt đầu theo dõi ta?”



“ Không phải theo dõi, là bảo vệ.” Úc Cẩn cường điệu một chút, mắt thấy thiếu nữ đối diện muốn trở mặt, lúc này mới không nhanh không chậm nói, “ Sau khi Khương cô nương rời khỏi nơi này của ta.”



“Vì sao?”



Úc Cẩn cười khẽ: “ Đây là vấn đề thứ hai.”



Khương Tự âm thầm hít ngụm khí, lạnh lùng nói: “ Ngươi hỏi đi.”



“ Khương cô nương làm sao phát hiện Trường Hưng Hầu thế tử làm hại nữ tử?”



Khương Tự giả dạng làm vong hồn nữ nhi của Tú nương tử nói với Tú nương tử những lời đó, Úc Cẩn núp trong bóng tối nghe được rõ ràng.



Khi đó, hắn chỉ cần vừa nghĩ tới Khương Tự đến Trường Hưng Hầu phủ ở một đêm, sau đó liền phát hiện bí mật kinh người như thế của Trường Hưng Hầu thế tử, liền hận không thể chém Trường Hưng Hầu thế tử thành muôn mảnh.



Tên súc sinh kia có phải là đã làm gì Khương Tự rồi không? Bằng không một tiểu cô nương như nàng làm sao lại biết những cái này?



Khương Tự thở dài trong lòng.



Biết ngay hắn muốn hỏi cái này.



Làm thế nào thu thập Trường Hưng Hầu thế tử khiến cho hắn thân bại danh liệt, nàng đã sớm có dự định, cũng không muốn liên lụy những người khác vào.



Thế nhưng nàng hiểu Úc Thất, hôm nay nếu như nàng mập mờ cho qua, quay đầu hắn có thể băm vằm Trường Hưng Hầu thế tử cho chó ăn, gọn gàng, đơn giản tùy hứng.



Nàng cũng không muốn tiện nghi cho Trường Hưng Hầu thế tử như vậy!



“ Trong đêm đi vườn hoa Hầu phủ, trong lúc vô tình bắt gặp sai vặt của Trường Hưng Hầu thế tử chôn xác, nghe được bọn hắn nói chuyện thì biết.”



Úc Cẩn bỗng nhiên đứng dậy.



Khương Tự quýnh lên, không khỏi đứng lên ngăn ở trước người hắn: “ Ngươi đi đâu?”