Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 103 : Đồng bộ
Ngày đăng: 10:43 30/09/20
Chương 103: Đồng bộ
Sáng sớm hôm sau, Ahn Jung-hoon trở lại công ty LOEN, trong đầu vẫn còn quanh quẩn sự điên cuồng của Jun Ji-hyun đêm qua. Không biết bọn họ đã làm bao nhiêu lần rồi, môi nàng bắt đầu trắng bệch, nhưng nàng vẫn đang cầu xin, cuối cùng Ahn Jung-hoon chỉ có thể ép nàng đi ngủ, nàng vẫn quyết tâm phải có một lần cuối cùng.
Đây là lần cuối cùng cũng là lần đầu tiên. Giống như Han Ga-in đêm đó lần đầu tiên.
"Có lần đầu tiên, mới là động phòng hoa chúc." Cho đến khi đằng sau bị trướng đến tràn đầy, Jun Ji-hyun mới chịu đựng cơn đau, thấp giọng cười: "Ga-in muốn, ta cũng muốn. Có lẽ ngày nào đó Tae-hee cũng sẽ đòi hỏi ngươi muốn. Chỉ mong ngươi đừng bị chúng ta dẫn dắt đến cái chiều hướng biến thái nào đó..."
Ahn Jung-hoon ngồi ở trên ghế ông chủ, vẫn nhớ tới nụ cười khổ và dư vị tối hôm qua. Jun Ji-hyun lo lắng là có đạo lý... Sự chặt khít đặc biệt kia thực sự khiến mình muốn ngừng mà không được...
Có tiếng gõ cửa, Yoo In-na bước vào và đưa một ổ USB flash: "Bộ phận chế tác âm nhạc đã hoàn thành, để ngươi nghe demo một chút."
Ahn Jung-hoon gật đầu, cắm ổ USB flash vào máy tính, tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại cẩn thận thưởng thức bốn bài hát đã giày vò hắn hai tháng này.
Trong tiếng hát trong trẻo của Lee Ji-eun, suy nghĩ của hắn bay bổng, như thể lại nghe thấy những lời thì thầm của Jun Ji-hyun.
Chỉ yêu cầu tâm ý của ngươi.
Cái gọi là tình yêu đã không còn thực sự để ở trong lòng nữa.
Ngay khi Yoo In-na đang đứng bên cạnh tưởng Ahn Jung-hoon đã ngủ thiếp đi, hắn đột nhiên nói: "Bài hát rất hay. Theo quan điểm của ta, nó đã xem như chính thức hoàn thành. Từ góc độ của bộ phim, còn cần ý kiến phản hồi của đạo diễn Kang, xem có gì cần phải sửa đổi hay không. "
"Vậy ta sẽ đưa nó cho đạo diễn Kang nghe."
Yoo In-na cầm ổ USB rời đi. Tâm trí Ahn Jung-hoon vẫn đang đắm chìm trong tiếng hát của Lee Ji-eun và khuôn mặt tươi cười của Jun Ji-hyun. Chuông điện thoại đột nhiên vang lên. Đã kéo hắn trở lại thực tại. Nghe cuộc gọi. Đó là giọng của Kim Young Min: "Ahn thiếu. Bài hát của Girls’ Generation đã được thu âm, và vũ đạo cũng đã được luyện tập nhuần nhuyễn. Ngươi có góp ý gì cho MV không? "
Ahn Jung-hoon suy nghĩ một lúc. Khi nhìn thấy Kim Hyo-yeon ngày hôm đó, hắn cảm thấy như thể đã lâu rồi không gặp Girls’ Generation. Hắn rất nhớ Soo-young và những người khác. Không biết bây giờ họ thế nào... Không thể không thầm thở dài, Girls' Generation khác với Jun Ji Hyun. Dù gì cũng là thành viên của nhóm nhạc idol của công ty khác, không thể sống lâu với hắn được, với tư cách của hắn thì lại không thể luôn đến công ty S.M. của người ta, muốn hẹn riêng thì sao hẹn được nhiều người như vậy? Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn như vậy, họ sẽ chỉ ngày càng xa cách hơn.
Vì vậy, việc sản xuất MV có thể hoàn toàn không bị gián đoạn, nhưng nó khiến hắn lên ý tưởng. Vì vậy, hắn nói: "Như vậy đi lão Kim, ta sẽ đến đó ngay bây giờ."
Kim Young-min ở đầu bên kia cười: "Ta chỉ hỏi ngươi một lời góp ý. Ngươi thế mà tự mình tới, là để gặp gỡ những cô bạn gái nhỏ của ngươi a."
Ahn Jung-hoon tức giận nói: "Chỉ có ngươi nói nhiều."
Kim Young-min cười nói: "Các ngươi bình thường thật sự không có nhiều cơ hội gặp mặt. Ta đều lo lắng thay cho ngươi."
"Vâng vâng vâng, chủ tịch Kim thực sự là một người tốt. Lo lắng rằng những nghệ nhân dưới trướng của mình không gặp được nam nhân..."
Kim Young-min mặt dạn mày dày, cười hắc hắc nói: "Thực ra, ta có cách để các ngươi gặp nhau mỗi ngày."
Ahn Jung-hoon kinh ngạc: "Cách gì?"
Kim Young-min cười hắc hắc: "Để các nàng tham gia chương trình tạp kỹ ở KBS của ngươi, ngươi có thể nhìn thấy các nàng ở KBS. Về cách yêu đương vụng trộm trong tương lai, đó là điểm mạnh của ngươi, ngươi không cần ta phải dạy đi."
Mắt Ahn Jung-hoon sáng lên, hắn nghiêm túc nghĩ về điều đó một lúc và mỉm cười: "Ngươi ngược lại là nhọc lòng. Các nàng còn chưa comeback đâu, đã bắt đầu lên kế hoạch cho một chương trình tạp kỹ. Hiện tại các nàng không thích hợp đi ra hoạt động, nhưng cứ yên tâm... Năm sau, ta sẽ thu xếp."
Kim Young-min cười ha ha: "Ta hao tâm tổn trí vì các nàng chính là hao tâm tổn trí vì chính mình, thiên kinh địa nghĩa. Vậy thì ta sẽ chờ chương trình tạp kỹ của Ahn thiếu ha!"
Ahn Jung-hoon bất đắc dĩ lắc đầu, cúp điện thoại, lái xe thẳng đến S.M. Người của S.M ngược lại là không cảm thấy ngạc nhiên khi thấy Ahn Jung-hoon xuất hiện ở đây, thậm chí Kim Young-min cũng không thèm đón, Ahn Jung-hoon cũng không quan tâm, đi thẳng vào phòng tập của Girls' Generation.
Girls’ Generation đang tập vũ đạo. Cánh cửa phòng tập đột nhiên bị mở ra. Bóng dáng của Ahn Jung-hoon xuất hiện ở cửa. Chín thiếu nữ sững sờ, các động tác của họ đồng loạt ngừng lại, còn duy trì tư thế nhảy, giống như các bức tượng khôi hài.
Ahn Jung-hoon không nhịn được cười: "Nhìn dáng vẻ xui xẻo này của các ngươi, cảm hứng làm MV sẽ bùng phát ngay lập tức."
"Oppa!" Các thiếu nữ cuối cùng cũng có phản ứng, Im Yoon-ah phóng người về phía trước và trực tiếp nhảy lên người Ahn Jung-hoon không chịu xuống. Tiffany chậm một bước bĩu môi đứng ở phía sau, mắt lom lom nhìn, Choi Soo-young và Jessica Jung ở sau lưng nàng, nhìn nhau bật cười.
Kwon Yuri và Kim Hyo Yeon nhìn nhau, và cả hai đều thầm thở dài, cúi đầu im lặng.
Ahn Jung-hoon mổ một ngụm trên má Im Yoon-ah, đặt nàng xuống, hôn lần lượt trên mặt Tiffany, Choi Soo-young và Jessica Jung, cuối cùng nói ra: "Là oppa không tốt, thật lâu không đến gặp các ngươi."
Choi Soo-young cười nói: "Ta chưa bao giờ mong đợi có thể được gặp mặt thường xuyên. Thực tế, nếu thực sự comeback thành công, chúng ta có thể còn bận rộn hơn ngươi. Ngươi chỉ cần nói cho ta biết khi nào có thể gọi cho ngươi một chút là được rồi."
Ahn Jung-hoon kinh ngạc nói: "Không phải lúc nào cũng gọi được à?"
Tiffany đáng thương nói: "Chúng ta không dám tùy tiện gọi, vì sợ làm gián đoạn công việc của oppa."
Ahn Jung-hoon có chút im lặng: "Các ngươi a... Gọi điện thoại sợ cái gì?"
Kim Tae-yeon ở phía sau đám người cười lạnh nói: "Đương nhiên một người gọi cũng không sao. Với nhiều người thay phiên nhau gọi như vậy, e rằng mấy ngày nữa ngươi sẽ bỏ rơi hết đám người ồn ào này."
"Ây..." Ahn Jung-hoon ngược lại là có chút đuối lý, không để ý đến Kim Tae-yeon vô lễ, cũng không đỗi nàng vài câu như mọi khi, chỉ gãi đầu nói: "Dạo này ta lên mạng nhiều, các ngươi có thể vào trò chuyện nhiều hơn. Đúng, ta thỉnh thoảng còn chơi World of Warcraft, trong các ngươi có ai chơi không?"
Ánh mắt của các thiếu nữ đều rơi vào Lee Soon-kyu, Lee Soon-kyu sửng sốt, bản thân vào game là để thoát khỏi ảnh hưởng của Ahn Jung-hoon, vì vậy nàng mới sẽ không như một kẻ ngốc vào game để dính líu đến hắn nữa đâu, vội vàng xua tay nói: "Nhìn ta làm gì vậy? Ta gần đây không chơi nữa." Đây cũng không phải hoàn toàn là nói dối, nick của đại thúc kia vẫn đang cày, tuy đã max level nhưng vẫn là trang bị cơ bản, bản thân đại thúc cũng từ đầu đến cuối không có online. Lee Soon-kyu lên xem xét hàng ngày, và chơi một cách lơ đễnh, sau đó cũng liền logout.
Nhìn thấy Lee Soon-kyu phủi sạch, Ahn Jung-hoon cũng không thèm để ý, hắn cũng không thể liên tưởng loli tóc đuôi ngựa đôi kia thành Lee Soon-kyu. Trong đầu lại là nghĩ không biết Tiger đang chơi nick như thế nào, nếu có thời gian thì phải xem thử.
"Cốc cốc..." Có tiếng gõ cửa hai lần, Ahn Jung-hoon quay đầu lại nhìn, lại là Yoo Young-jin đang đứng ở cửa nở nụ cười: "Không có quấy rầy Ahn thiếu a?"
Mặt của các thiếu nữ đều có chút đỏ lên, bốn cái muội tử vây quanh Ahn Jung-hoon vội vã lui về đội ngũ. Ahn Jung-hoon cười nói: "Thời gian thật chuẩn xác, Kim Young-min đây là trong lòng không để cho ta tán gẫu với các muội tử để tăng thêm quan hệ sao?"
Yoo Young-jin cười ha ha: "Không thể lại tăng lên được, đều đã bốn cái rồi..."
Đã bao giờ các thiếu nữ bị nhà sản xuất mặt đen này trêu chọc như thế này? Thậm chí quên cả ngại ngùng, và nhìn chằm chằm vào họ một cách ngu ngốc. Hóa ra Yoo chế tác cũng không phải là không thể nói đùa, chỉ là phụ thuộc vào đối tượng là ai…
Ahn Jung-hoon không trả lời câu nói của Yoo Young-jin, chỉ cười: "MV nha, ta đã có cái phương án suy tính ở đây rồi. Đạo diễn MV đâu, gọi tới nghiên cứu một chút đi, ta đang vội."
Yoo Young-jin khẽ giật mình: "Nhanh như vậy đã có phương án suy tính rồi?"
Ahn Jung-hoon đảo mắt một cái, đẩy hắn ra khỏi cửa: "Lúc ta viết ca khúc thì đã có rồi. Nhanh lên nhanh lên."
Yoo Young-jin gãi đầu mà đi, Choi Soo-young thận trọng nói: "Oppa, ngươi còn có việc gấp à?"
"Không có."
"Vậy ngươi nói với người ta rằng ngươi đang vội..."
"Đương nhiên a, tiết kiệm và dành nhiều thời gian hơn cho Soo-young nhà ta..."
Choi Soo-young: "Phi..."
Im Yoon-ah: "Ta đây ta đây?"
Tiffany: "Ta đây ta đây?"
Ahn Jung-hoon nhấc tay đầu hàng: "Đều có đều có."
Các thiếu nữ đều đỏ mặt cười. Cả đám người ngồi trên sàn trong bầu không khí thoải mái. Kim Tae-yeon đột nhiên nói, "Oppa, ta nghe nói rằng In-jung unnie đã đến công ty của ngươi?"
Ahn Jung-hoon liếc nhìn Kim Hyo Yeon. Kim Hyo Yeon từ đầu đến cuối cúi đầu không nhìn hắn. Ahn Jung-hoon hơi bất ngờ trước thái độ của nàng, nhưng cũng không quan tâm lắm, thản nhiên đáp: "Hôm trước đã vào LOEN. Nàng rất có thực lực và sẽ là đối thủ của các ngươi trong tương lai."
Jessica Jung nói: "Chúng ta biết rõ nhất thực lực của In-jung unnie. Oppa thật sự là nhặt được bảo."
Ahn Jung-hoon nhéo nhéo khuôn mặt của nàng, cũng không có giải thích hắn thật ra không có ký hợp đồng với Park In-jung, chỉ là nói ra: "Oppa nhặt được các ngươi mới là nhặt được bảo."
Câu nói này quá phấn hồng, trong lòng các thiếu nữ đều nhói lên, đặc biệt là khi hắn nói "các ngươi", nhưng không có chỉ rõ là những ai, làm cho ngay cả khuôn mặt của Seohyun cũng đỏ bừng. Kim Tae-yeon có chút bất đắc dĩ nhìn hắn một cái và thở dài.
Đầu của Kwon Yuri và Kim Hyo Yeon được cúi thấp hơn.
Jessica Jung chạm vào khuôn mặt bị véo của mình, si ngốc nhìn gò má của Ahn Jung-hoon. Nàng khác với Choi Soo-young và Im Yoon-ah, từng nghĩ rằng mình chỉ là một cái thị tẩm nha đầu, ban đầu cũng có một maknae giống hệt mình, nhưng sau đó maknae này dường như cũng khác biệt. Khi bốn tỷ muội nói về oppa, nàng thường cảm thấy rằng mình và các tỷ muội không cùng một cái chiều không gian. Trong mắt các tỷ muội, sự trống rỗng và mất tập trung của nàng là nhãn hiệu của nhà Jessica, vì vậy họ cũng không có để ý, nhưng nàng biết rằng mình thực sự ngày càng ra rìa xa hơn.
Nhưng vào lúc này, nàng cảm giác được oppa hết lần này tới lần khác thể hiện sự thân thiết với mình, không có hiện tượng thiên vị, thậm chí có thể nói là thân mật với nàng hơn cả với Soo-young...
Nàng như hiểu ra điều gì đó.
Oppa là cố tình làm như vậy, không để nàng cảm thấy bị bỏ rơi.
Hóa ra trước nay hắn luôn quan tâm đến cảm xúc của mình chứ không chỉ đùa giỡn thân thể mà thôi...
Nàng bỗng cảm thấy nhịp tim của mình dần đồng bộ với bọn tỷ muội.