Tứ Ngược Hàn Ngu
Chương 115 : Giải thưởng Đĩa vàng (Golden Disc Award)
Ngày đăng: 10:44 30/09/20
Chương 115: Giải thưởng Đĩa vàng (Golden Disc Award)
Quá trình trao giải Golden Disc Award đã diễn ra được 90 phút, các giải thưởng cho album đã được trao hết, nhóm tiếp theo là phần trao giải Popularity Award, nhưng Ahn Jung-hoon vẫn chưa xuất hiện. Mọi người trong hậu trường không còn sức lực để phát biểu ý kiến, đều ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi cười khổ.
Có khá nhiều người đoạt giải Album, khoảng sáu người, mỗi người phải mất nửa tiếng để trình diễn một ca khúc, nhưng lúc này, nhóm thứ năm Brown Eyed Girls đã lên biểu diễn. Park Kyung-chun bất đắc dĩ nói: "Giữ nguyên kế hoạch để Song thường vụ lên đi."
Kim Young-min nhìn đồng hồ đeo tay, vẫn là không nhịn được lấy điện thoại ra. Bây giờ hắn đã quen với Ahn Jung-hoon, không cần cẩn thận như những người khác. Không ngờ, ngay khi vừa bấm máy, chuông điện thoại bài "One Man" đã vang lên ở cửa, sau đó bị tắt tiếng. Ahn Jung-hoon đẩy cửa bước vào, chỉ vào Kim Young-min cười: "Thật là, ngươi cũng không phải là ban tổ chức, đến phiên ngươi gọi điện thoại thúc giục?"
"Ahn thiếu." Mọi người đứng dậy chào hỏi, chút oán hận đã biến mất không còn tăm hơi, chỉ cần đến là được!
Kim Young-min có chút xấu hổ, nhưng da mặt của hắn là bực nào, lập tức không có gì sai trái nở nụ cười: "Ta đã nói rằng Ahn thiếu sẽ đến mà."
Tất cả mọi người trợn trắng mắt, vừa rồi ngươi để đánh rắm à?
Ahn Jung-hoon cũng không thèm để ý, cười nói: "Không có đến trễ a?"
Kim Jin-kui nói: "Không, Ahn thiếu đến rất đúng lúc. Chờ DBSK ra sân biểu diễn, liền có thể ra cánh gà chuẩn bị, thời gian vừa vặn."
"A, đối tác của ta là ai?” Ahn Jung-hoon ngắm nhìn bốn phía, đảo mắt một vòng nhìn các nữ khách, cười nói: "Đều rất lạ mặt đâu."
Chứng kiến sự cung kính của những đại nhân vật này đối với Ahn Jung-hoon, Go Ah-ra vô cùng rung động, đột nhiên nghe thấy Ahn Jung-hoon nhắc đến đối tác, trái tim nàng đột nhiên nhảy dựng, vội vàng tiến lên hành lễ: "Xin chào chủ tịch Ahn, ta là diễn viên của SM Go Ah-ra."
"Chậc, lại là SM..." Ahn Jung-hoon tức giận liếc nhìn Kim Young-min, sau đó đặt ánh mắt về phía Go Ah-ra, đột nhiên mắt anh sáng lên, trầm tư.
Hắn không chú ý lắm đến thế hệ diễn viên mới, nhưng Go Ah-ra này đẹp đến ngỡ ngàng a... Chẳng qua là khuôn mặt xinh xắn thì cũng thôi đi, thân hình chuẩn đến mức đáng kinh ngạc. Nàng cao khoảng 1,7m, dáng người thon dài cao gầy, đường cong lả lướt, lúc này nàng mặc một chiếc váy dài lộ vai màu xám nhạt, lộ ra một vùng da trắng lớn, đường cong như ẩn như hiện, rất mê người.
Thấy Go Ah-ra lịch sự chào, Ahn Jung-hoon lại đưa mắt nhìn vào mặt Kim Young-min... Lão Kim a lão Kim... Thật xin lỗi, hành trình xuống địa ngục của ca, có vẻ như lại phải khai đao từ SM của ngươi...
Dù có cáo già đến đâu, Kim Young-min cũng không thể nghĩ tới tình trạng suy sụp đạo đức của Ahn Jung-hoon, thấy ánh mắt của Ahn Jung-hoon là lạ, hắn thật sự không hiểu nguyên do. Trên thực tế, mọi người cũng không kịp suy nghĩ nhiều, ngay khi Go Ah-ra kiên cường giới thiệu bản thân, họ đã nghe thấy âm thanh nhóm DBSK lên sân khấu, chưa đầy năm phút nữa sẽ đến lượt họ xuất hiện.
Ahn Jung-hoon mỉm cười với Go Ah-ra và đưa tay ra rất lịch sự: "Thật vinh dự khi được hợp tác với một người đẹp như Go tiểu thư."
Go Ah-ra có chút thụ sủng nhược kinh mà bắt tay: "Được hợp tác với một đại sư như chủ tịch Ahn mới là may mắn lớn nhất của Ah-ra."
Kim Young-min cười nói: "Đừng thổi phồng lẫn nhau nữa và hãy sẵn sàng lên sân khấu đi."
Ahn Jung-hoon mỉm cười nắm tay Go Ah-ra đi về phía cánh gà, khi đi ngang qua Kim Young-min, hắn thấp giọng nói một cách lãnh đạm: "Cái này không tệ, để ta dùng tối nay."
"Phốc..." Kim Young-min suýt thì hộc máu, trợn mắt há hốc mồm nhìn bóng lưng hai người trôi đi, cho đến khi họ đi vào trong cánh gà, ẩn vào trong bóng tối không nhìn thấy nữa…
Mặc dù giọng nói của Ahn Jung-hoon rất thấp, nhưng làm sao Go Ah-ra đang đi bên cạnh hắn có thể không nghe thấy được? Nhìn thấy vẻ mặt ngốc trệ khó tin của chủ tịch nhà mình, nhưng không từ chối, Go Ah-ra trong đầu "Oanh" một tiếng, trên khuôn mặt xinh đẹp không còn chút máu, nàng ngây ngốc đi theo Ahn Jung-hoon vào trong cánh gà.
Bước vào cánh gà, không còn ai. Ahn Jung-hoon mỉm cười, xoay người đè Go Ah-ra vào tường, nhẹ nhàng nâng cằm nàng lên, nhìn từ trên xuống dưới: "Chủ tịch Kim nói là chúng ta thổi phồng lẫn nhau. Thật ra ta nói thật, Go tiểu thư rất xinh đẹp."
Go Ah-ra đầu óc trống rỗng, nàng run rẩy nói: "Chủ... Chủ tịch Ahn, ta, ta..."
Ahn Jung-hoon thản nhiên nói: "Hả? A, ngươi sợ hãi công ty sao? Kim Young-min cũng không dám phản đối."
Lời nói này, đâu phải là nói nàng Go Ah-ra sợ công ty? Rõ ràng là chỉ ra Kim Young-min không dám chống lại hắn An Jung-hoon. Kim Young Min cũng không dám, ngươi một tiểu diễn viên…
Go Ah-ra dễ dàng hiểu được ẩn ý của hắn, thở gấp gáp, cắn răng nói: "Cha ta là một sĩ quan Không quân!"
"Ồ?" Ahn Jung-hoon giống như cười mà không phải cười: "Tin tưởng ta, cha ngươi vẫn có thể thăng chức."
Go Ah-ra cắn môi dưới, nàng rất thông minh, nghĩ đến những ánh mắt soi mói và sợ hãi của những nhân vật to lớn trong lòng mình trước đây, biết rằng năng lượng của người đàn ông này có thể kinh khủng vượt quá sức tưởng tượng của nàng, thân phận của cha nàng là một sĩ quan thực sự cũng chỉ giống như một con tôm trong mắt người ta...
Đủ loại suy nghĩ hỗn loạn xẹt qua trong đầu, nghĩ đến những lời rất ám chỉ mà Bộ trưởng Kim nói với nàng, nghĩ đến việc chủ tịch cũng không thể nói ra những lời ngăn cản, cảm thấy áp lực của người đàn ông ở cự ly gần, Go Ah-ra cảm thấy mình thậm chí không có chỗ để phản kháng... Nhìn thấy người đàn ông đang nhìn mình với ánh mắt cực kỳ xâm lược, Go Ah-ra khẽ mở môi, định nói gì đó, nhưng cuối cùng nàng lại chỉ biết thở dài bất đắc dĩ.
Ahn Jung-hoon biết nàng đã hiểu. Cúi người, hôn nhẹ lên vành tai nàng, cười nói: "Đầu tiên, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."
Go Ah-ra cắn môi một cái, cúi đầu xuống, thật lâu mới nhẹ giọng nói: "Vâng."
Màn biểu diễn của DBSK trên sân khấu cuối cùng cũng kết thúc. MC Shin Dong-yup mỉm cười trên sân khấu và nói: "Cảm ơn các bạn vì những màn trình diễn tuyệt vời của những người đoạt giải Album."
Park Ji-yoon: "Tiếp theo sẽ là lễ trao giải Popularity Award của Golden Disc Awards!"
Shin Dong-yup: "Lần này chúng tôi mời một vị khách đặc biệt! Mọi người đoán xem đó sẽ là ai?"
Park Ji-yoon: "Bật mí cho mọi người nha... Golden Disc Awards luôn được gọi là Grammy của Hàn Quốc..."
"Whoa..." Khán giả ban đầu xì xào bàn tán lập tức sôi trào. Lời nhắc này quá rõ ràng, nếu nói điều này vào lúc này, hắn là người chiến thắng giải Grammy Ahn Jung-hoon sẽ trao Giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất?
Hiện tại, khán giả không nghĩ đến việc Ahn Jung-hoon trao giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất có bị tụt giá hay không. Ahn Jung-hoon, người luôn sống giản dị và hiếm khi xuất hiện, lần đầu tiên xuất hiện trong một sự kiện lớn đông người như vậy, sự kinh ngạc và bất ngờ mà nó mang lại đã che giấu tất cả những nghi ngờ vô căn cứ. Không biết ai đã khơi mào, khán giả dần dần bắt đầu đồng thanh hét lên: "Ahn Jung-hoon! Ahn Jung-hoon!"
Shin Dong-yup cười và nói: "Có vẻ như khán giả đã đoán được rồi! Xin nhiệt liệt chào mừng niềm tự hào của nền âm nhạc Hàn Quốc! Người sáng tạo và là ca sĩ của Giải Grammy Bài hát của năm, Ahn Jung Hoon tiên sinh và diễn viên nổi tiếng Go Ah-ra tiểu thư ra trao Giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất của năm!"
Quả nhiên là Ahn Jung-hoon! Khán giả trong nháy mắt vỡ òa trong tiếng hò reo. Lúc này, ngay cả sân khấu trước của DBSK cũng không thể che giấu được sự nổi tiếng khủng khiếp của Ahn Jung-hoon. Ngay cả Cassiopeia trung thành nhất cũng đứng dậy vỗ tay khen ngợi niềm tự hào của nền âm nhạc Hàn Quốc này.
Về phần Go Ah-ra, đã bị bỏ qua từ lâu...
Ahn Jung-hoon mặt mỉm cười, nắm tay Go Ah-ra chậm rãi đi đến giữa sân khấu.
Go Ah-ra cảm thấy hơi phức tạp. Nàng cũng rất ngưỡng mộ thành tích quốc tế của người đàn ông này, cũng có chút ghen tị với tiếng hoan hô đầy trời này, nhưng nàng hiểu rõ bộ mặt mặt người dạ thú của người đàn ông này hơn ai hết... Có lẽ chưa đầy vài phút sau khi trao giải, nàng sẽ phải đối mặt với giây phút tủi nhục nhất đời mình.
Hít một hơi thật sâu, Go Ah-ra miễn cưỡng đuổi ra những suy nghĩ hỗn độn trong lòng, mỉm cười: "Xin chào mọi người, ta là Go Ah-ra."
Ahn Jung-hoon cũng cười nói: "Xin chào mọi người, ta là Ahn Jung-hoon."
"A!! Jung-hoon oppa!!"
"Cuối cùng cũng nhìn thấy người thật!"
"Hôm nay cái giá vé này quá đáng giá!"
"Oppa rất đẹp trai!"
"Oppa ta yêu ngươi!"
"Oppa hát cho chúng ta một bài hát đi!"
"Hát một bài! Hát một bài!"
Âm thanh ồn ào dần dần phát triển thành đồng thanh "Hát một bài", Ahn Jung-hoon dở khóc dở cười, giơ tay ra hiệu bình tĩnh một lúc rồi cười nói: "Hôm nay không phải sân khấu của ta. Sao có thể để mọi người hát ca khúc sinh nhật xung quanh ta vào ngày sinh nhật của Golden Disc Award được."
Khán giả bật cười, và Ahn Jung-hoon lại nói: "Golden Disc Awards là giải Grammy của Hàn Quốc. Giải thưởng là biểu tượng yêu thích của ta về Nghệ sĩ được yêu mến nhất, mà đối tác bên người lại xinh đẹp như vậy, ta rất vui và vinh dự."
Mọi người phá lên cười sảng khoái. Nhìn thấy Ahn Jung-hoon thuận tiện giải thích lý do tại sao hắn chọn giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất trong khi cười đùa, điều này làm cho Go Ah-ra cảm thấy phức tạp hơn. Đúng là một người đàn ông lợi hại... Có vẻ như mình thực sự không thể thoát khỏi một kiếp này ...
Không để lại dấu vết lắc đầu, Go Ah-ra cười nói: "Ta có thể có cơ hội đứng cùng sân khấu với Ahn Jung-hoon đại sư, bây giờ vẫn cảm thấy như một giấc mơ."
Ahn Jung-hoon cười nói: "Nghe nói mỹ nhân như mộng. Rõ ràng là ta ở bên một giấc mơ mới đúng..."
Go Ah-ra rõ ràng không có tâm trạng, cũng nhịn không được bị hắn làm cho buồn cười, chợt nhận ra mình không thể kéo được nữa, vội vàng quay lại chủ đề: "Năm nay, rất nhiều ca sĩ tham gia sự kiện này, không biết ai có thể giành được Giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất từ Ahn Jung-hoon đại sư. Ta cũng rất mong đợi."
Ahn Jung-hoon cũng nói: "Mọi người đều muốn chứng minh sự nổi tiếng của mình. Sự cạnh tranh cho giải thưởng này luôn rất khốc liệt. Ta cũng rất tò mò về sự nổi tiếng của ai mà đáng kinh ngạc như vậy. Có lẽ đó là ta? Ai nha, ta tự trao giải cho mình, có phải có chút ngượng ngùng hay không..."
Khán giả bật cười đến ngửa tới ngửa lui, và một lễ trao giải được tổ chức như một chương trình tạp kỹ, nhưng không ai phản đối việc nó quá thân mật. Thật ra Go Ah-ra quay lại chủ đề, khán giả cũng không quá thích thú, tất cả mọi người, bao gồm cả khán giả ngồi trước TV, đều muốn xem Ahn Jung-hoon nói thêm vài câu, đây mới thực sự là một trải nghiệm hiếm có, không ngờ vị Ahn đại sư này thật là buồn cười, hắn thực sự là Ahn Jung-hoon, không phải là Yoo Jae-suk cải trang?
Chỉ có một khuôn mặt nhỏ nhắn thấp bé ngồi ở bàn tròn dưới sân khấu trợn tròn mắt, tên này còn có thể nói nhảm như thế... Ai, hắn làm sao có thể tới trao giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất đâu? Chẳng lẽ là do... Tiểu gia hỏa đang suy nghĩ mông lung, chợt nghe Go Ah-ra trên sân khấu nói: "Vậy thì chúng ta hãy công bố Golden Disc Award Nghệ sĩ được yêu mến nhất năm 2008. Tổng cộng có bốn đội. Mời Ahn Jung-hoon tiên sinh công bố đội thắng cuộc đầu tiên cho mọi người..."
Kim Tae-yeon nín thở. Mặc dù cách đây vài ngày, chủ tịch đã ám chỉ rằng việc ghi nhận giải thưởng này về cơ bản không có chạy, nhưng nàng vẫn rất khẩn trương khi sự đáo lâm đầu. Có thể giành được giải thưởng năm nay hay không là điều quá quan trọng đối với toàn bộ Girls' Generation. Có thể tạo nên tiếng nói của Girls' Generation khi Wonder Girls đang hoạt động như mặt trời ban trưa hay không, điều đó phụ thuộc vào lúc này!
Ahn Jung-hoon nhận lấy phong bì từ Go Ah-ra, mở ra xem qua và mỉm cười: "Nghệ sĩ được yêu mến nhất của Lễ trao giải Golden Disc Awards 2008... Girls' Generation —— Tae-yeon!"
Kim Tae-yeon run rẩy đứng dậy, đặt hai tay lên ngực, một đường chào hỏi chậm rãi bước lên sân khấu. Go Ah-ra vẫn đang giới thiệu trên sân khấu: "Người chiến thắng đầu tiên của Giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất Golden Disc Awards 2008 là Tae-yeon của Girls’ Generation. Tae-yeon năm nay đã tham gia vào OST "If" của "Khoái Đao Hong Gil Dong" và "Can You Hear Me" của "Bản giao hưởng định mệnh", đã nhận được rất nhiều sự chú ý và phổ biến trong bảng xếp hạng trực tuyến..."
Kim Tae-yeon đứng trước Ahn Jung-hoon trong phần giới thiệu, nhìn vào khuôn mặt của hắn một cách si ngốc.
Ngươi là vì ta, cố ý lựa chọn trao giải thưởng hoàn toàn không cân xứng với thân phận của ngươi sao? Oppa?
Nhưng, nhưng ngươi không phải là đã buông tha cho ta rồi sao?
Kim Tae-yeon có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, đôi mắt hơi đỏ. Ahn Jung-hoon khẽ mỉm cười, rồi trịnh trọng lần lượt trao chiếc cúp và giấy chứng nhận cho nàng và nói: "Tae-yeon, xin chúc mừng."
Kim Tae-yeon như ở trong mộng mới tỉnh, nhận ra sự bất lịch sự của mình, vội vàng cúi đầu chào Ahn Jung-hoon, đứng thẳng người ôm lấy Gao Yara, tiến đến micro.
Nàng không phải người mới debut, cũng không phải chưa từng đoạt giải, cũng đã từng phát biểu nhận giải. Ngay sau khi buổi lễ bắt đầu, nàng còn lặng lẽ duyệt qua một lần phát biểu nhận giải trong lòng, nhưng không ngờ giờ phút này nàng vẫn không nói nên lời. Sự xuất hiện của Ahn Jung-hoon khiến lòng nàng rối bời.
Ahn Jung-hoon nhìn ra được tiểu gia hỏa đang tâm thần không yên, cười nói: "Có phải ngươi hiếm khi nhận giải một mình nên căng thẳng?"
Kim Tae-yeon bừng tỉnh, vội vàng bắt cuộc trò chuyện và nói: "Đúng vậy, cho tới nay luôn là chín người đứng cùng nhau. Hôm nay đứng một mình, ta rất khẩn trương." Sau khi bắt đầu cuộc trò chuyện, sự bối rối trong lòng nàng từ từ bớt đi, tiếp tục nói: "Đặc biệt là ta không ngờ thần tượng Ahn Jung-hoon oppa của mình lại trao giải thưởng cho mình..."
Ahn Jung-hoon bật cười, cả khán giả cũng cười theo, không ai quan tâm đến sự thất thố trước đây của nàng.
"Đầu tiên, xin cảm ơn tất cả những ai đã thích "Can You Hear Me", Chủ tịch Kim Young-min, Giám đốc Lee Soo-man, những người đại diện đã làm việc chăm chỉ với họ và những nhân viên đằng sau họ. Cảm ơn các tỷ muội đã tiếp tục ủng hộ và động viên. Giải thưởng này là dành cho tất cả mọi người cùng nhau chia sẻ.” Kim Tae-yeon dừng lại. Ban đầu nàng định cảm ơn Kangin, người đồng dẫn chương trình cho đài phát thanh trước đó, nhưng lời đến khóe miệng lại rụt trở về. Nàng không muốn Ahn Jung-hoon nghe thấy điều này. Chính nàng cũng không biết tại sao mình lại cảm thấy vậy. Cuối cùng, nàng vẫn bỏ qua và kết thúc trực tiếp: "Ta yêu các ngươi, các thành viên và người hâm mộ của Girls' Generation. Cảm ơn tất cả mọi người."
Nói xong, Kim Tae-yeon từng bước đi vào hậu trường, cho dù nàng có ngàn vạn lời nói với Ahn Jung-hoon, nhưng nàng phải chuẩn bị cho màn biểu diễn tiếp theo, không thể ở lại.
Ahn Jung-hoon và Go Ah-ra tiếp tục trao giải cho ba người chiến thắng giải thưởng Nghệ sĩ được yêu mến nhất khác, rồi biến mất trong cánh gà giữa những tiếng giữ lại của khán giả.
Kim Tae-yeon lên biểu diễn trên sân khấu, vào lúc này, Ahn Jung-hoon kéo Go Ah-ra đi vòng qua cánh gà, rẽ vào nhà vệ sinh bên cạnh, và đóng sầm cửa lại.