Tự Phấn Đầu Thành Ảnh hậu

Chương 47 :

Ngày đăng: 11:24 30/04/20


Editor: L.N.H.T



Cả kỳ nghỉ hè, Dư Uyển Uyển đi theo Hoắc Lỗi khắp phố lớn ngõ nhỏ của thành phố, quay bộ phim điện ảnh “Đường Về”.



Cô nhìn anh Anh đóng vai Hạo Cường, vẫn cố gắng như trước đây. Anh không hề cân nhắc vai diễn vô dụng lưu manh này có ảnh hưởng đến hình tượng của mình hay không. Ngược lại muốn dùng hết toàn lực diễn dịch vào trong cuộc sống của một người dân nhỏ trong vòng mấy phút đồng hồ.



Đối với anh Anh đây là chuyện rất khó. Anh Anh bị NG liên tục. Anh như nhớ lại tình cảm trong “Nhà có một người già”, chỉ là lần này không có ai cười nhạo cố gắng của anh.



Vai diễn chị Cốc muốn diễn hoàn toàn khác với lúc trước. Bá đạo và lệ khí chị ta tích góp mấy năm qua đều trở thành trở ngại của chị ta.



Chị ta muốn đổi một cách diễn khác, diễn vai một người mẹ cực kỳ phức tạp.



Chị ta thoát khỏi gia đình có ông chồng nát rượu, thần xui quỷ khiến thế nào thành mẹ của Tiểu Tĩnh…



Nhiều năm trôi qua, chị ta hoàn toàn đem sự nhớ nhung và yêu thương dành cho con trai của mình đặt hết lên người Tiểu Tĩnh. Chị ta muốn bắt đầu lại một lần nữa…



Chỉ là khi chị ta tức giận muốn ngăn cản con gái yêu sớm thì lại vì một tiếng kêu “mẹ” theo bản năng của Tiểu Hàng mà kinh ngạc đến ngây người…



Chị ta vốn không phải là Mã Tú Vân, chị ta là Ngô Thục Trân, chị ta vốn là mẹ của Tiểu Hàng.



Cách nhau tám năm, con trai của chị ta đến tìm chị ta. Chị ta lại không muốn thay đổi cuộc sống hiện tại.



Cốc Tuyết Hàm tựa như đã gặp một chướng ngại. Trong lúc chị ta đang hot thì đặt bộ cung đấu Vạn Trinh Nhi xuống, gửi thân vào vai một người mẹ quan trọng nhưng rất ít phân cảnh trong “Đường Về”, có thể nói đây là sự khiêu chiến một lần nữa của Cốc Tuyết Hàm.



Nếu lần này có thể thành công, chị ta sẽ nhận được bước đột phá mới trong sự nghiệp. Nếu thất bại, chị ta sẽ bước xuống bậc thang của thắng lợi.



Từ khi quay bộ phim này, Cốc Tuyết Hàm vẫn luôn ở lại trong đoàn. Chồng của chị ta thường xuyên đến đoàn làm phim thăm chị ta. Con trai của chị ta cũng đến thăm chị ta lúc rảnh rỗi. Cho tới bây giờ người nhà đều ủng hộ sự nghiệp của chị ta. Cảnh tượng này khiến tâm tình của chị ta đầy ắp mà ổn định. Chị ta đang đợi khoảnh khắc diễn xuất bùng nổ.



Cố Lượng vẫn sắp xếp một cơ hội khác cho chị Cốc. Sau khi quay xong “Đường Về”, chị Cốc và cậu Anh cùng liên thủ quay một bộ phim. Trong bộ phim này chị Cốc sẽ xuất hiện với vai diễn là Tổng giám đốc nữ bá đạo.



Trong đoàn làm phim, dường như ai cũng không ngừng cố gắng.



Hoắc Lỗi im lặng thời gian dài, ngồi xổm ở trong góc lải nhải như bị bệnh thần kinh, sau đó tìm chú Đới nói chuyện phiếm, tìm chị Cốc nói chuyện phiếm, tìm Trang Hiểu Bân nói chuyện phiếm, tìm Dư Uyển Uyển châm chọc…



Thậm chí Dư Uyển Uyển tức đến mức hỏi Hoắc Lỗi, “Anh bị cái gì vậy hả?”



Cứ thế, Hoắc Lỗi bệnh thần kinh từng ngày từng ngày đắp nặn thành hình nhân vật Tiểu Hàng này.




Tiểu Tĩnh yên lặng đứng ở trong một góc nhỏ, nhìn xe lửa rời đi. Đây chính là trưởng thành.



Còn mẹ đang đứng phía sau lưng cô, không biết là đang nhìn cô hay là nhìn cậu con trai ngồi trong xe lửa…



Sau khi quay xong bộ phim này, Dư Uyển Uyển từng tìm chị Cốc nói chuyện phiếm.



Không thể nghi ngờ chị Cốc đắp nặn nhân vật mẹ của Tiểu Tĩnh rất là thành công. Sự do dự nhu nhược ích kỷ của chị ta làm tổn thương đến hai đứa bé. Chị ta yêu bọn họ, nhưng lại không muốn vì bọn họ mà bước ra một bước.



Chị ta hoàn toàn không muốn thừa nhận mình là Ngô Thục Trân.



Hai người phụ nữ có dáng vẻ tương tự, dựa vào đâu mà vận mệnh lại kém xa như vậy?



Mã Tú Vân có thể hưởng thụ sự yêu thương của chồng, an tâm làm một bà nội trợ.



Ngô Thục Trân lại phải chịu đựng sự mắng nhiếc ẩu đả của chồng. Cho nên Ngô Thục Trân thay thế Mã Tú Vân. Chị ta không muốn trở lại cuộc sống chịu đựng đủ loại dày vò, cho dù chồng của chị ta từng chạy tới cầu xin chị ta.



Dư Uyển Uyển nói chuyện với chị ta về diễn xuất lần này.



Cốc Tuyết Hàm chỉ cười nói, “Chị cũng làm mẹ mà. Chị lấy chút ít ý nghĩ, chút ít tiếc nuối, chút ít hối hận từng dành cho con của mình vào trong bộ phim này.”



Cốc Tuyết Hàm nhẹ nhàng nói. Vậy lúc trước ly dị chị ta có tâm trạng như thế nào với con trai của mình, với gia đình của mình?



Dư Uyển Uyển hình như lại sinh ra một ý nghĩ mới về diễn xuất.



*



Một ngày nào đó sau khai giảng, Hoắc Lỗi đột nhiên gọi Dư Uyển Uyển một tiếng.



“Anh làm gì thế? Chuyện bé xé to.”



“Chày gỗ Dư Uyển Uyển, nghe nói gần đây em rất thân thiết với đàn chị San hả? Đó là kẻ điên đó em biết không hả?” Hoắc Lỗi nói cái kiểu giống như sợ Dư Uyển Uyển cũng bị kéo vào tà giáo vậy.



“Mặt gấu, đàn chị Hướng đang ở sau lưng anh kìa.”



“…”