Tù Phi Tà Vương

Chương 154 :

Ngày đăng: 06:26 19/04/20


Tô Vân Phong đến đây là vì chuyện tình của Tây Sở Hách Liên Quyền. Bộ tộc Hách Liên từng gả một công chúa hoà thân cho Lan Lăng Vương. Nàng

ta đột nhiên được sủng ái và đã mang thai. Lan Lăng Vương đã đồng ý trở

thành đồng minh của của Tây Sở, hay nói cách khác, trận chiến này, nước

Đại Nguyệt có thêm một đối thủ nữa.



Khéo như vậy ? Hách Liên Quyền đánh lén, công chúa hoà thân của Hách

Liên bộ tộc mang thai, không thể kiềm chế được Hiên Viên Khanh Trần,

liền chuyển qua cho Lan Lăng xử lý, thật đúng là chẳng dễ ăn, thật là

người tính không bằng trời tính.



Hiên Viên Khanh Trần nghe xong, chính là cười lạnh, bắt tay vào

thưởng thức chén rượu. Trong yêu dị đồng mâu của hắn phát ra hàn quang,

khiến người ta không dám nhìn thẳng.



« Vân Vương gia, ý của ngươi là muốn ta ngưng tấn công Tây Sở ? Bằng

không Lan Lăng nhất định sẽ dựa vào hiệp ước liên minh cộng đồng liên

thủ, làm cho kế hoạch lúc ban đầu của cô vương bị phá sản, đồng thời

cùng nhau áp chế cô vương ? »



Tấn công Tây Sở ? Cảnh Dạ Lan có chút nghi hoặc nhìn Hiên Viên Khanh

Trần. Khi nào thì hắn sẽ hạ lệnh xuất binh đối phó với Tây Sở ? Hơn nữa

hiện tại đang là thời khắc đang nguy cấp như vậy.



Hiên Viên Khanh Trần ôn hoà nhéo bàn tay nàng, không nói gì thêm.



Khoé miệng Tô Vân Phong mỉm cười, « Bắc An Vương, nói thật ra trận

chiến này là do bất đắc dĩ mà xảy ra, không phải là bổn ý của Tô mỗ. Nếu như hai quốc gia khai chiến thì chắc chắn sẽ có tổn thất nghiêm trọng,

nếu có thể đàm phán hoà bình thì tại sao chúng ta không ngồi xuống đàm

phán thỏa thuận ? Nếu không nên tranh cái gì thục phi, chẳng lẽ một lần ở Bắc An, Vương gia ngươi một lần xuống tay cũng không nhẹ a. »



« Tô gia các ngươi đã làm cái gì thì chính ngươi tất phải biết rõ,

ngươi đã một mình gánh chịu thì cô vương như thế nào lại làm ngươi thất

vọng. » Hắn cười chế nhạo, đem phần rươu sót lại trong chén ngưỡng đầu
phạt, bao gồm chính hắn, giống như bị mất đi một thứ quý giá gì đó.



« Chẳng lẽ ngươi không thể không khai chiến ? Nếu có phương pháp hoà

giải một cách hoà bình thì không phải là tốt hơn sao ? » Ánh mắt nàng

sáng quắc, nhìn thẳng vào ánh mắt hắn giống ám dạ trong tinh thần sáng

ngời.



« Giải hoà ? Với ta thì giải hoà đồng nghĩ với việc nhận thua. » Cẩn

thận vuốt ve khuôn mặt Cảnh Dạ Lan, Mị Nô, chỉ cần là chuyện tình liên

quan đến Tô Vân Phong , nàng đều quan tâm như thế sao ? Vì sao ngươi

không đứng ở góc độ của ta mà suy nghĩ ?



« Tây Sở kết liên minh cùng Lan Lăng sẽ làm ngươi hai mặt thụ địch,

sao ngươi có thể không lo lắng vậy ? » Thời điểm Hiên Viên Khanh Trần cố chấp, nàng thật muốn hảo hảo đánh hắn cho tỉnh người. Tự cao tự đại,

tàn khốc, lãnh tình nam nhân, là những thứ nàng ghét nhất.



Ánh mắt hắn vừa động, ngược lại hàm chứa ý cười ôn nhu, « Nàng lo

lắng ta sẽ thua trận ? » Ngón tay hắn nâng lên chiếc cằm khéo léo của

nàng, nghiền ngẫm hàm ý trong lời nói của nàng.



Rõ ràng nói không hề quản hắn, cũng nhẫn tâm không thèm để ý hắn mỗi

ngày chờ đợi, nhưng là vừa rồi lại đùa giỡn cái lòng dạ hẹp hòi.



« Sợ ta hai mặt thụ địch, là lo lắng cho ta sao ? » Hắn không nhanh

không chậm hỏi, nhìn ánh mắt nàng có chút trốn tránh, không khỏi cười,

cúi đầu muốn hôn cánh môi nàng.



Cảnh Dạ Lan muốn hướng lui về sau, lại bị hắn ôm trong lồng ngực

không có đường lui. « Những điều cần nói ta đã nói hết. Ngươi tự mình

nhìn mà làm đi. » Nàng trốn tránh nụ hôn của Hiên Viên Khanh Trần, có

chút không được tự nhiên.