Tù Phi Tà Vương

Chương 191 :

Ngày đăng: 06:27 19/04/20


chỉnh sửa: Chương trc có chi tiết KT đấm DL, ta nhầm, muốn đấm nhưng ko nỡ nên đành đấm xuống đất, tay bị chảy máu



Không liên quan gì đến hắn?



Mâu quang Hiên Viên Khanh Trần lạnh hơn, lời nói kiên quyết của nàng, giống như đưa hắn trở thành một người ngoài cuộc. Trong đồng mâu kia,

chưa bao giờ ánh lên thân ảnh của hắn.



Làm sao có thể không liên quan đến hắn? Nàng là Vương phi vợ của hắn, nữ nhân của Hiên Viên Khanh Trần hắn, nhưng tại giờ này khắc này, lời

nói lạnh như băng nói cho hắn, bọn họ trong lúc đó căn bản là không hề

gắn bó lẫn nhau.



Chuyện của nàng, nàng tự mình giải quyết, không liên quan gì đến Hiên Viên Khanh Trần hắn, tựa như cho tới bây giờ đều không từng quen biết

qua, ý của nàng vốn là như vầy sao?



“Nàng nói lại lần nữa xem!” Thân mình hắn có chút nâng lên, trên cao nhìn xuống Cảnh Dạ Lan.



Tuy rằng Cảnh Dạ Lan bị hắn áp chế dưới người, nhưng lại nâng cằm lên, ánh mắt cũng lạnh lùng như vậy nhìn lại hắn



“Ta nói chuyện của ta không liên quan gì đến ngươi, ngươi không được

xen vào!” Bốn mắt đối nhau, hai mắt hắn giống như muốn phun hỏa, mà của nữ tử dưới thân, lại như núi băng lạnh lùng đáp lại.



Hiên Viên Khanh Trần, thế gian này sẽ không có chuyện ngươi có thể

vĩnh viễn nắm mọi việc trong tay, ta đối với ngươi vốn vô tình, ngươi

lại lần lượt mạnh mẽ giữ ta ở bên người, ngươi có hận của ngươi, cần

phát tiết, ta chẳng lẽ không có hận của ta sao? Ta phải làm như thế nào, vừa không thể thương tổn đến người khác, ta chỉ có thể cầu tự bảo vệ

mình, ngươi tội gì phải dây dưa đối với ta?



Đối lập nhau không nói gì, tất cả quanh mình giống như ngưng trệ, đột nhiên, hai tay Hiên Viên Khanh Trần nhanh chóng kề sát ở cổ nàng, máu

sền sệt nồng đậm dinh dín chạm đến da thịt nhẵn nhụi của Cảnh Dạ Lan,

mùi máu tươi quen thuộc xộc vào hơi thở của nàng.




Mặc kệ ngươi là Hoa Mị Nô cũng tốt, hay là Cảnh Dạ Lan, hoặc là Cảnh

công tử, Hiên Viên Khanh Trần hắn trả giá tình cảm không phải nói quên

là có thể dễ dàng cho nàng quên! Cho tới bây giờ hắn cũng không là một

người vô tư, tất cả trả giá đều là cần hồi báo!



Ai nói tình cảm không thể miễn cưỡng? Hắn muốn thì nhất định là có được, vô luận phải trả giá như thế nào!



“Ta tình nguyện nàng hận ta vĩnh viễn, ít nhất nàng sẽ nhớ kỹ ta!”

Hắn cúi đầu chăm chú nhìn khuôn mặt của nàng, ánh mắt của nàng làm cho

Hiên Viên Khanh Trần có một khắc mềm lòng như vậy



Vươn tay, hắn dừng ở đôi mắt của nàng, nếu là lại nhìn xuống, hắn sợ mình sẽ không khống chế được.



Những nụ hôn tinh mịn hạ xuống, nghe tiếng nàng hít không khí rất

nhỏ, hắn cuối cùng không có dừng động tác lại, ngón tay thon dài chạm

nhẹ vào trước ngực nàng, một chút nhọn. Trêu đùa , kề sát, tay hắn

linh mẫn khéo chui vào ở giữa.



Ngực vẫn bị cưỡng chế có chút phát đau, đột nhiên bị cái gì đó khêu

khích một đạo khe hở, tựa như tất cả khó chịu có thả lòng làm khẩu.



Đầu ngón tay như rắn chạy, cách biến vải bố trắng bó ngực ở bên trong uốn lượn mà đi. Mềm mại đẫy đà bị hắn nắm, nụ hoa run nhè nhẹ nơi ngón

tay như đóa hoa nở rộ.



Người dưới thân gian nan muốn khống chế được thân thể của chính mình, nhưng vào lúc đầu ngón tay của hắn va chạm vào chỗ trái tim không khỏi

tràn ra một tiếng rên rỉ rất nhỏ.



Nếu không phải là bởi vì…mà là đau khó nén được