Tu Tiên Nhàm Chán
Chương 14 : Nhiện vụ thứ hai
Ngày đăng: 09:37 20/07/20
Lúc Hoắc Mặc Nhan quay trở về phòng trọ thì lại thấy một cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.....Ma Nhân đáng êu đang say no giấc trên giường, tay chân dang rộng hình chữ đại (大) rất thoải mái. Hoắc Mặc Nhan đen mặt, tay vung lên người trên giường liền lơ lẩng trên không rơi vào thùng nước. 'Tủm' một tiếng nghe cực kì vui tai.
"Hoắc Hoắc............" Ma Nhân hét lên căm phẫn, muốn đánh nhau mà không được, chỉ còn biết méo mặt ai oán nhìn trần nhà.
"Đi gặp Bắc Hải Không, xem xem ông ta làm việc kiểu gì?"
"Ta còn muốn ngủ mà, Hoắc Hoắc xinh zai..."
Hắn liếc Ma Nhân một cái, chỉ còn nghe tiếng 'ưm' 'ưm' phát ra, không thèm nhìn vẻ hờn dỗi của thiếu niên xinh đẹp kia, hắn chính thức cấm ngôn thiếu niên nói chuyện, thở dài ngồi xuống ghế uống trà.
__Kí chủ, nhiệm vụ thứ hai ngươi có muốn làm luôn hay không?__
"Ta phải đi xem hang động kì lạ đó. Nhiệm vụ có thể chờ trong bao lâu?"
__Vậy hệ thống xin chân thành thông báo luôn cho kí chủ, nhiệm vụ thứ hai của người liên quan đến hang động đó, đây là nhiệm vụ bất ngờ của hệ thống, chúc mừng kí chủ lại phải làm việc!!!__
Móa, hệ thống chơi khăm aaaaaaaaaaaa...
__Hệ thống rất công bằng, không thèm chơi khăm với kí chủ, xin chỉnh đốn lại ngôn từ kí chủ phát ra, cẩn thận cảnh báo thứ ba xảy ra!__
Đúng thật là...#%%^&&&%#
Dù vậy thì cũng có cái lợi, đỡ phải đi tới nơi xa xôi lại tiện cũng biết rõ tình hình hơn chỗ lạ. Hoắc Mặc Nhan nghĩ nghĩ rồi quay sang Ma Nhân, đáy mắt lóe lên sự vui cười luôn luôn có của mình. Đứng dậy tiến đến cạnh thiếu niên Ma Nhân đang uất ức mắt rưng rưng sắp chảy ra nước mắt nhìn hắn.
"Đảo chủ Nghịch Tà, chúng ta rảnh rỗi không có gì làm, chúng ta đi tới chỗ Bắc Hải Không, mau đi thôi." Hắn cầm lấy cánh tay của Ma Nhân kéo đi, hai thân ảnh chớp lóe biến mất để lại gian phòng yên tĩnh.
Nơi mà quản sự tiểu Nam chủ đặt kiến trúc là phía trung tâm của tiểu thế giới, là một tòa tháp to lớn với nhiều phân bộ. Tuy không lớn như ở đại thế giới nhưng cũng khá là tốt. Hoắc Mặc Nhan vừa mới đi tới trước cổng tháp thì đã thấy mấy lão giả phi hành lao ra vẻ cảnh giác.
"Lần sau phải thu liễm lại chút!" Hoắc Mặc Nhan lẩm bẩm rồi ở phía sau thiếu niên áo đen mà cười nhạt nhẽo nhìn mấy lão giả.
Một lão giả áo bào tím tiến lên một chút, đang định lên tiếng hỏi thì một bóng đen lướt qua trước mặt lão, dừng lại trước Ma Nhân một khoảng nhất định.
Bắc Hải Không cung kính lễ độ cúi chào Ma Nhân khiến các lão giả khác khó hiểu, nhưng vẫn giữ đúng quy tắc cúi chào. Bắc Hải Không cũng biết đám trưởng lão không gặp qua các vị cao tầng bên trên nên cũng không trách cứ, chỉ khẽ ra hiệu lui lại.
"Hoan nghênh Ma Nhân đại nhân giáng lâm."
Ma Nhân được giải cấm ngôn liền khẽ gật đầu, sau đó nhìn sang vị bên cạnh mình đây giới thiệu :"Cộng sự."
Bắc Hải Không quay sang nhìn Hoắc Mặc Nhan khẽ giật mình, vị này thật có nét giống với Thần chủ đại nhân cao minh a??? Nhưng Ma Nhân đại nhân lại kêu là cộng sự, vậy có lẽ là cộng sự thật rồi.
"Vị đại nhân này là...."
"Ta họ Hoắc, à ừm,... không phải Thần chủ đại nhân, ta chỉ cùng họ thôi!!!"
"A.... vâng mời hai vị vào trong."
Bên trong tòa tháp thật gọn gàng cùng quy củ, xem ra Bắc Hải Không quản lí khu vực này khá tốt, còn cái vụ thông tin tình báo thì phải hỏi cho ra lẽ mới được. Trên đại điện lớn dùng để đón khách và họp bàn, Ma Nhân ngồi trên ghế chính, bên cạnh là Hoắc Mặc Nhan thong dong liếc quanh nhìn, rồi mới nhìn qua các trưởng lão trong tháp, ai nấy cũng đạt tu vi thượng cấp, thấp nhất là nhị cấp, cao nhất là Bắc Hải Không đạt tới thượng cấp lục cấp. Như vậy cũng là kha khá đi???
Không khí trên đại điện yên tĩnh lạ thường, lúc Bắc Hải Không mới lên tiếng giới thiệu, lão nhìn các trưởng lão mà mỉm cười.
"Vị này là Ma Nhân đại nhân, chắc các vị cũng nghe qua. Vị bên cạnh là Hoắc đại nhân, cộng sự của Ma Nhân đại nhân."
Lúc này mặt ai cũng đầy kinh sợ, nhìn vào thiếu niên áo đen Ma Nhân, thực khó tin, một thiếu niên mà tu vi cao đến vậy, một nhân vật phong vân một thời dưới trướng Thần chủ đại nhân Hoắc Mặc Nhan. Bọn họ già cả rồi mà cái tu vi thượng cấp này vẫn mãi không thoát ra được, xem ra duyên số bọn họ không may mắn rồi. Có vài lão giả sau khi nhìn ra tu vi thánh cấp nhị phẩm của Ma Nhân liền hổ thẹn mà đỏ mặt.
Nha~ bọn họ giờ vẫn còn phải phi hành thật xa, không như cấp bậc thánh cấp chỉ cẩn di chuyển không gian nhoáng cái tới luôn địa điểm, đây quả là một cái một trời một vực mà. Khoan nói đến ngưỡng mộ, chuyện chính hôm nay là vì sao vị đại nhân này lại tới phân bộ tiểu Nam chủ a???
"Đại nhân, không biết vì sao hôm nay đại nhân lại giáng lâm tới đây?" Bắc Hải Không cẩn thận lên tiếng hỏi, ý kiến chung cho tất cả mọi người. Không lẽ có chuyện xảy ra thật sao?
"Các ngươi chưa nghe qua thông tin về hang động kì lạ ngoài thành Phổ Nhĩ???" Ma Nhân lạnh lùng mà yêu mị hỏi, thái độ ngạc nhiên của bọn họ hẳn là chưa biết tin gì rồi.
Hoắc Mặc Nhan thoáng kinh ngạc, Ngô hoàng đã dùng cái gì che đạy tin tức kín kẽ như vậy??? Hoặc là... trong số mấy người ở đây có kẻ cố ý che giấu tin tức?
"Hang động kì lạ??? Đại nhân, về cái này lão thân thực không có nghe qua, không biết...."
"Đem toàn bộ nhân viên chuyên thu thập tình báo ra đây, không được thiếu tên nào. Còn có, ai là người phụ trách tình báo ở đây?" Ma Nhân lạnh lẽo nói, áp lực cấp bậc tu vi đè lên vai các lão giả khiến bọn họ không khỏi toát mồ hôi.
"Ta điều tra thấy được, Ngô hoàng uy hiếp dân chúng không được tiết lộ tin tức ra ngoài, nếu tiết lộ cho ai, chu di cửu tộc treo thây trên cổng thành. Không biết các vị nghe qua chưa? Theo như dân chúng kể, có nhóm ẩn sĩ vào đó liền không đi ra, trời đổ cơn mưa máu, bọn họ nói đó là máu của các ẩn sĩ một đi không trở lại. Mấy môn phái biết tin đã có mặt tại thành Phổ Nhĩ, một số cao thù võ lâm cũng xuất hiện muốn đi tìm hiểu hang động đó." Hoắc Mặc Nhan nói một lèo ra, lại liếc nhìn thái độ của từng người. Ai nấy mặt mũi nhìn nhau, làm hắn bực bội, lẽ nào là do Ngô hoàng che giấu quá kĩ hay diễn viên phản diện đóng kịch quá tốt???
"Mau, mau đem toàn bộ người của tổ tin tức lên, tứ trưởng lão, mau báo cáo tin tức mới nhất!!!"
Tứ trưởng lão là một lão giả tu vi thượng cấp nhị phẩm, mới lên cấp không bao lâu, một lão già áo bào trắng, gướng mặt hơi hung dữ. Lõa bước lên đối diện Ma Nhân thành thật khai báo các loại tin tức mới nhất, nhưng lại không có tin gì liên quan tới hang động kì lạ đó. Cũng thật kì quái đi???
Vừa lúc tứ trưởng lão báo cáo xong thì một khí tức khủng bố tới gần trong chớp mắt, là thân ảnh bào lam của đảo chủ Lục Vô Song, không cần ai nói, hắn tự động đi tới bên cạnh Ma Nhân. Gật đầu với Hoắc Mặc Nhan liền quay ra nhìn qua đám người môi hé ra phun từng câu một rõ ràng trên đại điện.
"Người của ta bị giết sạch, thay vào đó là đám lạ mặt thuộc hàng cao thủ. Kẻ thông đồng-Ung Duẩn, tứ trưởng lão phân bộ tiểu nam chủ cấu kết với Ngô hoàng che giấu tin tức về hang động kì lạ."
"Hoắc Hoắc............" Ma Nhân hét lên căm phẫn, muốn đánh nhau mà không được, chỉ còn biết méo mặt ai oán nhìn trần nhà.
"Đi gặp Bắc Hải Không, xem xem ông ta làm việc kiểu gì?"
"Ta còn muốn ngủ mà, Hoắc Hoắc xinh zai..."
Hắn liếc Ma Nhân một cái, chỉ còn nghe tiếng 'ưm' 'ưm' phát ra, không thèm nhìn vẻ hờn dỗi của thiếu niên xinh đẹp kia, hắn chính thức cấm ngôn thiếu niên nói chuyện, thở dài ngồi xuống ghế uống trà.
__Kí chủ, nhiệm vụ thứ hai ngươi có muốn làm luôn hay không?__
"Ta phải đi xem hang động kì lạ đó. Nhiệm vụ có thể chờ trong bao lâu?"
__Vậy hệ thống xin chân thành thông báo luôn cho kí chủ, nhiệm vụ thứ hai của người liên quan đến hang động đó, đây là nhiệm vụ bất ngờ của hệ thống, chúc mừng kí chủ lại phải làm việc!!!__
Móa, hệ thống chơi khăm aaaaaaaaaaaa...
__Hệ thống rất công bằng, không thèm chơi khăm với kí chủ, xin chỉnh đốn lại ngôn từ kí chủ phát ra, cẩn thận cảnh báo thứ ba xảy ra!__
Đúng thật là...#%%^&&&%#
Dù vậy thì cũng có cái lợi, đỡ phải đi tới nơi xa xôi lại tiện cũng biết rõ tình hình hơn chỗ lạ. Hoắc Mặc Nhan nghĩ nghĩ rồi quay sang Ma Nhân, đáy mắt lóe lên sự vui cười luôn luôn có của mình. Đứng dậy tiến đến cạnh thiếu niên Ma Nhân đang uất ức mắt rưng rưng sắp chảy ra nước mắt nhìn hắn.
"Đảo chủ Nghịch Tà, chúng ta rảnh rỗi không có gì làm, chúng ta đi tới chỗ Bắc Hải Không, mau đi thôi." Hắn cầm lấy cánh tay của Ma Nhân kéo đi, hai thân ảnh chớp lóe biến mất để lại gian phòng yên tĩnh.
Nơi mà quản sự tiểu Nam chủ đặt kiến trúc là phía trung tâm của tiểu thế giới, là một tòa tháp to lớn với nhiều phân bộ. Tuy không lớn như ở đại thế giới nhưng cũng khá là tốt. Hoắc Mặc Nhan vừa mới đi tới trước cổng tháp thì đã thấy mấy lão giả phi hành lao ra vẻ cảnh giác.
"Lần sau phải thu liễm lại chút!" Hoắc Mặc Nhan lẩm bẩm rồi ở phía sau thiếu niên áo đen mà cười nhạt nhẽo nhìn mấy lão giả.
Một lão giả áo bào tím tiến lên một chút, đang định lên tiếng hỏi thì một bóng đen lướt qua trước mặt lão, dừng lại trước Ma Nhân một khoảng nhất định.
Bắc Hải Không cung kính lễ độ cúi chào Ma Nhân khiến các lão giả khác khó hiểu, nhưng vẫn giữ đúng quy tắc cúi chào. Bắc Hải Không cũng biết đám trưởng lão không gặp qua các vị cao tầng bên trên nên cũng không trách cứ, chỉ khẽ ra hiệu lui lại.
"Hoan nghênh Ma Nhân đại nhân giáng lâm."
Ma Nhân được giải cấm ngôn liền khẽ gật đầu, sau đó nhìn sang vị bên cạnh mình đây giới thiệu :"Cộng sự."
Bắc Hải Không quay sang nhìn Hoắc Mặc Nhan khẽ giật mình, vị này thật có nét giống với Thần chủ đại nhân cao minh a??? Nhưng Ma Nhân đại nhân lại kêu là cộng sự, vậy có lẽ là cộng sự thật rồi.
"Vị đại nhân này là...."
"Ta họ Hoắc, à ừm,... không phải Thần chủ đại nhân, ta chỉ cùng họ thôi!!!"
"A.... vâng mời hai vị vào trong."
Bên trong tòa tháp thật gọn gàng cùng quy củ, xem ra Bắc Hải Không quản lí khu vực này khá tốt, còn cái vụ thông tin tình báo thì phải hỏi cho ra lẽ mới được. Trên đại điện lớn dùng để đón khách và họp bàn, Ma Nhân ngồi trên ghế chính, bên cạnh là Hoắc Mặc Nhan thong dong liếc quanh nhìn, rồi mới nhìn qua các trưởng lão trong tháp, ai nấy cũng đạt tu vi thượng cấp, thấp nhất là nhị cấp, cao nhất là Bắc Hải Không đạt tới thượng cấp lục cấp. Như vậy cũng là kha khá đi???
Không khí trên đại điện yên tĩnh lạ thường, lúc Bắc Hải Không mới lên tiếng giới thiệu, lão nhìn các trưởng lão mà mỉm cười.
"Vị này là Ma Nhân đại nhân, chắc các vị cũng nghe qua. Vị bên cạnh là Hoắc đại nhân, cộng sự của Ma Nhân đại nhân."
Lúc này mặt ai cũng đầy kinh sợ, nhìn vào thiếu niên áo đen Ma Nhân, thực khó tin, một thiếu niên mà tu vi cao đến vậy, một nhân vật phong vân một thời dưới trướng Thần chủ đại nhân Hoắc Mặc Nhan. Bọn họ già cả rồi mà cái tu vi thượng cấp này vẫn mãi không thoát ra được, xem ra duyên số bọn họ không may mắn rồi. Có vài lão giả sau khi nhìn ra tu vi thánh cấp nhị phẩm của Ma Nhân liền hổ thẹn mà đỏ mặt.
Nha~ bọn họ giờ vẫn còn phải phi hành thật xa, không như cấp bậc thánh cấp chỉ cẩn di chuyển không gian nhoáng cái tới luôn địa điểm, đây quả là một cái một trời một vực mà. Khoan nói đến ngưỡng mộ, chuyện chính hôm nay là vì sao vị đại nhân này lại tới phân bộ tiểu Nam chủ a???
"Đại nhân, không biết vì sao hôm nay đại nhân lại giáng lâm tới đây?" Bắc Hải Không cẩn thận lên tiếng hỏi, ý kiến chung cho tất cả mọi người. Không lẽ có chuyện xảy ra thật sao?
"Các ngươi chưa nghe qua thông tin về hang động kì lạ ngoài thành Phổ Nhĩ???" Ma Nhân lạnh lùng mà yêu mị hỏi, thái độ ngạc nhiên của bọn họ hẳn là chưa biết tin gì rồi.
Hoắc Mặc Nhan thoáng kinh ngạc, Ngô hoàng đã dùng cái gì che đạy tin tức kín kẽ như vậy??? Hoặc là... trong số mấy người ở đây có kẻ cố ý che giấu tin tức?
"Hang động kì lạ??? Đại nhân, về cái này lão thân thực không có nghe qua, không biết...."
"Đem toàn bộ nhân viên chuyên thu thập tình báo ra đây, không được thiếu tên nào. Còn có, ai là người phụ trách tình báo ở đây?" Ma Nhân lạnh lẽo nói, áp lực cấp bậc tu vi đè lên vai các lão giả khiến bọn họ không khỏi toát mồ hôi.
"Ta điều tra thấy được, Ngô hoàng uy hiếp dân chúng không được tiết lộ tin tức ra ngoài, nếu tiết lộ cho ai, chu di cửu tộc treo thây trên cổng thành. Không biết các vị nghe qua chưa? Theo như dân chúng kể, có nhóm ẩn sĩ vào đó liền không đi ra, trời đổ cơn mưa máu, bọn họ nói đó là máu của các ẩn sĩ một đi không trở lại. Mấy môn phái biết tin đã có mặt tại thành Phổ Nhĩ, một số cao thù võ lâm cũng xuất hiện muốn đi tìm hiểu hang động đó." Hoắc Mặc Nhan nói một lèo ra, lại liếc nhìn thái độ của từng người. Ai nấy mặt mũi nhìn nhau, làm hắn bực bội, lẽ nào là do Ngô hoàng che giấu quá kĩ hay diễn viên phản diện đóng kịch quá tốt???
"Mau, mau đem toàn bộ người của tổ tin tức lên, tứ trưởng lão, mau báo cáo tin tức mới nhất!!!"
Tứ trưởng lão là một lão giả tu vi thượng cấp nhị phẩm, mới lên cấp không bao lâu, một lão già áo bào trắng, gướng mặt hơi hung dữ. Lõa bước lên đối diện Ma Nhân thành thật khai báo các loại tin tức mới nhất, nhưng lại không có tin gì liên quan tới hang động kì lạ đó. Cũng thật kì quái đi???
Vừa lúc tứ trưởng lão báo cáo xong thì một khí tức khủng bố tới gần trong chớp mắt, là thân ảnh bào lam của đảo chủ Lục Vô Song, không cần ai nói, hắn tự động đi tới bên cạnh Ma Nhân. Gật đầu với Hoắc Mặc Nhan liền quay ra nhìn qua đám người môi hé ra phun từng câu một rõ ràng trên đại điện.
"Người của ta bị giết sạch, thay vào đó là đám lạ mặt thuộc hàng cao thủ. Kẻ thông đồng-Ung Duẩn, tứ trưởng lão phân bộ tiểu nam chủ cấu kết với Ngô hoàng che giấu tin tức về hang động kì lạ."