Tu Tiên Nhàm Chán
Chương 23 : Nhiệm vụ mới
Ngày đăng: 09:37 20/07/20
Lúc Hoắc Mặc Nhan trở lại nhà nhỏ, lại thấy nữ nhân xinh đẹp đang lúi húi phơi lá trà ngoài sân nhỏ, cảm nhận được sự xuất hiện của hắn, nữ nhân vội quay lại nhìn :"Tà...." Chưa nói hết lại thấy một mỹ nhân dung mạo xinh đẹp đứng bên cạnh nam nhân, lồng ngực Tiêu Tương có chút co rút, nàng không chút biểu hiện liền tươi cười nhìn hắn.
"Ta về rồi, nàng đang phơi trà??" Hoắc Mặc Nhan mỉm cười tiến lại ôm mỹ nhân vào lòng, cánh mũi hít lấy hương thơm trên mái tóc suôn mượt. Nam nhân này không biết ngượng hay sao a???
Hỏa Hỏa nhìn một cảnh nồng nàn mà muốn nôn, nàng khinh a~
"Lại đây, giới thiệu chút nhé, đây là Hỏa Hỏa, nàng là một yêu thú hóa hình." Hắn cười nói, còn cố ý nhấn mạnh hai từ 'yêu thú' để tránh khỏi hiểu lầm, hắn không muốn nữ nhân của mình ghen tuông đâu nha. Rồi quay sang Hỏa Hỏa mà nói tiếp :"Đây là Tiêu Tương."
"Ai nha, không cần nói ta cũng biết, thế ngươi tính để ta làm kì đà cản mũi à?" Hỏa Hỏa lanh lợi nhìn ra tình ý hai kẻ trước mặt, cũng không lúng túng mà trực tiếp hỏi luôn.
"Ngươi là yêu thú...à, tính ra giwof coi như linh thú nhỉ? Vào không gian linh thú tu luyện a~, trong đó có 2 thú sủng của ta đang ngủ, ngươi ở đấy đừng có dọa chạy thú sủng của ta." Hoắc Mặc Nhan liếc Hỏa Hỏa một cái, liền mở ra một vòng không gian màu xám nhạt.
"Là thú sủng của ngươi quá yếu đi?" Bỏ lại câu nói, Hỏa Hỏa liền biến mất trong vòng xoáy mất hút.
Tiêu Tương nhìn nhìn mà vui vẻ, nam nhân này của nàng a~ thực mạnh nha.
"Thỏ con, ta mệt mỏi, cần vận động giãn gân cốt."
Vô sỉ.........................
Vô sỉ bá đạo của nam nhân cùng sự ôn nhu yêu chiều của nữ nhân kết hợp, thế là trong phòng nhỏ, trên chiếc giường nhỏ lại tái hiện cảnh hai thân thể nhộng trần quấn bám lấy nhau dây dưa không dứt. Trong khi đó....
Bên tròng không gian linh thú, Hỏa Hỏa xinh đẹp cá tính đang lộ cái bản tính hòa đồng hiếu động bất bình thường của mình mà ra sức bắt nạt hai con thú. À. chính xác là thú hóa hình, thành ra một nữ nhân đang phi thân đuổi bắt với hai nam nhân xấu số.
"Mọe, nữ nhân vô sỉ, mau dừng lại..." Một nam nhân áo đỏ vì bị đuổi liên tục suốt hai canh giờ mà mệt đến bở hơi tai, vừa chạy vừa gào lên. Nam nhân còn lại thì nằm trên đất mà thở, hắn bỏ cuộc chơi với cái nữ nhân điên kia rồi a~ Số bọn họ có gì đen mà chủ nhân lại nhét cái thứ yêu ma này vào với bọn chúng chứ??? Chủ nhân a~ Ngươi đừng trọng sắc khinh thú được không hả hả hả?????
Thật đáng tiếc, nỗi khổ của bọn họ nam nhân kia nào có nghe thấy, hắn còn đang bận vận động với gái a~
'Hộc' 'hộc' 'hộc' tiếng thở khó khăn của nam nhân áo đỏ vang lên rõ mồn một, hắn liếc nhìn tên áo nâu đang nằm mà thầm khinh bỉ một cái.
"Đại Ngáo, cái cmn nhà ngươi, ngươi đúng là một con thú ngu ngốc. Ngươi..." Hắn còn chưa nói hết thì một bóng dáng màu đỏ ập tới trước mặt, hại hắn ngào lộn ngào về phía sau. Nam nhân áo nâu thấy thế liền khục khục mà cười :"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, có ngươi ngu ngốc mới chạy nhanh như vậy. Còn nói ta ngu? Rốt cuộc thì chính ngươi mới ngu."
"Hảo, hảo, tiểu Ngáo thật thông minh, lão nương thích người thông minh." Hỏa Hỏa cười tuwoi tỉnh mà vỗ vỗ cái đầu rối rối của nam nhân áo nâu, lại lấy chân đá đá cái chân của nam nhân áo đỏ mà trề môi.
"Ngươi thật ngu si đi? Ngươi là yêu thú laoij gì mà ngủ như vậy?"
"Móa, ngươi mới ngu, lão bà bà thối, mấy vạn tuổi rồi còn muốn làm tiểu cô nương? Ta phiiii..."
Và.....sau câu nói đó, thanh niên áo đỏ mà số nhọ một phát bay từ đầu sông đến cuối sông ^u^"
Đưa tay ngó ngó, Hỏa Hỏa quay lại nhìn kẻ cạnh mình, ngồi lên tảng đá cao, bắt đầu màn thị uy của mình.
"Tên đólà yeuethus gì nha?Tại sao ta chưa thấy bao giờ?"
"Hắn, hắn là... hắn là một trong tứ đại thần thú Chu Tước, chủ nhân hay gọi là tiểu Tước."
"Vậy còn ngươi?"
"Ta... ta là Lang Thiểm, là yêu thú của tộc Lang Nha."
Hở????
Hỏa Hỏa nhìn tên nam nhân áo nâu đang thành thật khai báo, lại nhìn vể phía tên áo đr đang loạng choạng đi lại gần, cong cong cái miệng nhỏ, thích thú nha~
"Xem ra trên đại lục này còn có bộ tộc tứ đại thần thú nha, có dịp phải đi chào hỏi một tiếng mưới được a." Vui vẻ cười nói một câu, Hỏa Hỏa ngồi khoanh chân tình tâm, liếc xéo Đại Ngáo Lang Thiểm một cái :"Ta tu luyện, không có việc gì đừng có chọc ta, nghe chưa?"
"Đã rõ, đã rõ."
Ai mà thèm dây dưa với lão bà nương này chứ. Lang Thiểm nhanh chóng tiến về phía nam nhân áo đỏ, đỡ lấy tay hắn lôi đi một góc xa xa :"Đừng chọc nàng ta, chủ nhân tiếp nhận chắc là có lí do đặc biệt nào đó, đi tu luyện tiếp thôi không tài nguyên của ngươi cũng cạn kiệt bây giờ!"
Không gian linh thú không phân biệt ngày đêm, bên trong ba bóng dáng yên tĩnh tọa tâm, bên ngoài thì mặ trăng đã lên cao từ lúc nào rồi.
Hoắc Mặc Nhan đứng trong sân nhỏ ngước lên ngắm trăng, tay vân vê một nhánh cỏ nhỏ mà khẽ nói :"Thế nào rồi?" Ngay lập tức một bóng người hiện ra bên cạnh hắn, nam nhân áo lam tuấn tú giơ ra một túi nhỏ màu vàng kim hoa văn kì quặc.
"Thần chủ, đã lấy được, chỉ có điều, đây thực là một cái túi rất bình thường."Lục Vô Song lên tiếng nói, hắn giờ đang tháy quá là kì quạc đi. Cái túi này vô cùng bình thường, điều gì khiếm vị này thích đến vậy? Không thấy Hoắc Mặc Nhan trả lời, chỉ thấy hắn cầm lấy chiếc túi mà ngắm ngắm, từ ngón tay nhỏ ra chút huyết đỏ, quệt nhẹ vào thân túi, liền huyết nhiễm đỏ cả cái túi.
'Chuyện này....' Lục Vô Song cạn lời, tròn mắt nhìn hành động kì lạ trước mắt mà không thể tin được. Cái này cũng quá ác liệt đi? Một giọt máu mà lại thành cả đống máu thế kia?
"Đúng là bảo bối, túi càn khôn vạn năm khó gặp, lại bị thu bởi một ông lão bình thường."
"Vậy...vậy sao ngài biết?"
"May mắn a~, ngươi cũng về đi thôi, chuyện nơi này coi như xong rồi."
"..." Thực có mới nới cũ à? Không biết nói gì, Lục Vô Song liền biến mất không thèm chào hỏi nữa, thực chán ghét.
__Kí chủ, chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, đây là quà tặng: 2000 vạn exp, 1 tấm áo tàng hình, 1 chuôi dao găm có chứa sợi lông của Bạch Hổ, 1 cuốn công pháp dâm tu__ Hệ thống lên tiếng chúc mừng, lại không dài thêm mà im lặng tiếp.
"Hệ thống? Ngươi dạo này làm sao a? Sao lại im im như thế?"
__Hệ thống đang tải dữ liệu bổ sung, xin kí chủ đừng làm phiền, nhiệm vụ tiếp theo của kí chủ là tới Tinh kiếm phái trộm bí tịch thần điển tìm ra bộ tộc Huyền Vũ trong truyền thuyết. Chúc kí chủ trộm vui vẻ, ing__
Đậu ma a~ hệ thống chắc chắn có vấn đề, hắn muốn khiếu nại được không??? Lại kêu hắn đi ăn trộm nữa, trộm mộ người chết đã đành, giờ trộm cổ tịch của cái môn Tinh Kiếm ấy??? Cái phái đó chẳng phải truyền danh nam nữ song tu sao? Còn có, mấy lão già bảo vệ phái toàn kẻ biến thái không đâu!!!
Hmmm.... hừ mấy tiếng, Hoắc Mặc Nhan thu túi càn khôn vào giới chỉ, hắn đành ngậm ngùi chấp nhận, ai kêu hắn ngu a~ Lần này đi nhất định hải đưa Tiêu tương đi theo, nàng ấy đã quyết theo hắn rồi thì ai mà lỡ bỏ mỹ nhân lại một mình chứ. Từ tiểu Nam chủ tới Tinh Kiếm phái cũng xa a~ vậy chi bằng đi bộ từ từ cùng giai nhân vui đùa đi? Hahaha.....
"Ta về rồi, nàng đang phơi trà??" Hoắc Mặc Nhan mỉm cười tiến lại ôm mỹ nhân vào lòng, cánh mũi hít lấy hương thơm trên mái tóc suôn mượt. Nam nhân này không biết ngượng hay sao a???
Hỏa Hỏa nhìn một cảnh nồng nàn mà muốn nôn, nàng khinh a~
"Lại đây, giới thiệu chút nhé, đây là Hỏa Hỏa, nàng là một yêu thú hóa hình." Hắn cười nói, còn cố ý nhấn mạnh hai từ 'yêu thú' để tránh khỏi hiểu lầm, hắn không muốn nữ nhân của mình ghen tuông đâu nha. Rồi quay sang Hỏa Hỏa mà nói tiếp :"Đây là Tiêu Tương."
"Ai nha, không cần nói ta cũng biết, thế ngươi tính để ta làm kì đà cản mũi à?" Hỏa Hỏa lanh lợi nhìn ra tình ý hai kẻ trước mặt, cũng không lúng túng mà trực tiếp hỏi luôn.
"Ngươi là yêu thú...à, tính ra giwof coi như linh thú nhỉ? Vào không gian linh thú tu luyện a~, trong đó có 2 thú sủng của ta đang ngủ, ngươi ở đấy đừng có dọa chạy thú sủng của ta." Hoắc Mặc Nhan liếc Hỏa Hỏa một cái, liền mở ra một vòng không gian màu xám nhạt.
"Là thú sủng của ngươi quá yếu đi?" Bỏ lại câu nói, Hỏa Hỏa liền biến mất trong vòng xoáy mất hút.
Tiêu Tương nhìn nhìn mà vui vẻ, nam nhân này của nàng a~ thực mạnh nha.
"Thỏ con, ta mệt mỏi, cần vận động giãn gân cốt."
Vô sỉ.........................
Vô sỉ bá đạo của nam nhân cùng sự ôn nhu yêu chiều của nữ nhân kết hợp, thế là trong phòng nhỏ, trên chiếc giường nhỏ lại tái hiện cảnh hai thân thể nhộng trần quấn bám lấy nhau dây dưa không dứt. Trong khi đó....
Bên tròng không gian linh thú, Hỏa Hỏa xinh đẹp cá tính đang lộ cái bản tính hòa đồng hiếu động bất bình thường của mình mà ra sức bắt nạt hai con thú. À. chính xác là thú hóa hình, thành ra một nữ nhân đang phi thân đuổi bắt với hai nam nhân xấu số.
"Mọe, nữ nhân vô sỉ, mau dừng lại..." Một nam nhân áo đỏ vì bị đuổi liên tục suốt hai canh giờ mà mệt đến bở hơi tai, vừa chạy vừa gào lên. Nam nhân còn lại thì nằm trên đất mà thở, hắn bỏ cuộc chơi với cái nữ nhân điên kia rồi a~ Số bọn họ có gì đen mà chủ nhân lại nhét cái thứ yêu ma này vào với bọn chúng chứ??? Chủ nhân a~ Ngươi đừng trọng sắc khinh thú được không hả hả hả?????
Thật đáng tiếc, nỗi khổ của bọn họ nam nhân kia nào có nghe thấy, hắn còn đang bận vận động với gái a~
'Hộc' 'hộc' 'hộc' tiếng thở khó khăn của nam nhân áo đỏ vang lên rõ mồn một, hắn liếc nhìn tên áo nâu đang nằm mà thầm khinh bỉ một cái.
"Đại Ngáo, cái cmn nhà ngươi, ngươi đúng là một con thú ngu ngốc. Ngươi..." Hắn còn chưa nói hết thì một bóng dáng màu đỏ ập tới trước mặt, hại hắn ngào lộn ngào về phía sau. Nam nhân áo nâu thấy thế liền khục khục mà cười :"Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, có ngươi ngu ngốc mới chạy nhanh như vậy. Còn nói ta ngu? Rốt cuộc thì chính ngươi mới ngu."
"Hảo, hảo, tiểu Ngáo thật thông minh, lão nương thích người thông minh." Hỏa Hỏa cười tuwoi tỉnh mà vỗ vỗ cái đầu rối rối của nam nhân áo nâu, lại lấy chân đá đá cái chân của nam nhân áo đỏ mà trề môi.
"Ngươi thật ngu si đi? Ngươi là yêu thú laoij gì mà ngủ như vậy?"
"Móa, ngươi mới ngu, lão bà bà thối, mấy vạn tuổi rồi còn muốn làm tiểu cô nương? Ta phiiii..."
Và.....sau câu nói đó, thanh niên áo đỏ mà số nhọ một phát bay từ đầu sông đến cuối sông ^u^"
Đưa tay ngó ngó, Hỏa Hỏa quay lại nhìn kẻ cạnh mình, ngồi lên tảng đá cao, bắt đầu màn thị uy của mình.
"Tên đólà yeuethus gì nha?Tại sao ta chưa thấy bao giờ?"
"Hắn, hắn là... hắn là một trong tứ đại thần thú Chu Tước, chủ nhân hay gọi là tiểu Tước."
"Vậy còn ngươi?"
"Ta... ta là Lang Thiểm, là yêu thú của tộc Lang Nha."
Hở????
Hỏa Hỏa nhìn tên nam nhân áo nâu đang thành thật khai báo, lại nhìn vể phía tên áo đr đang loạng choạng đi lại gần, cong cong cái miệng nhỏ, thích thú nha~
"Xem ra trên đại lục này còn có bộ tộc tứ đại thần thú nha, có dịp phải đi chào hỏi một tiếng mưới được a." Vui vẻ cười nói một câu, Hỏa Hỏa ngồi khoanh chân tình tâm, liếc xéo Đại Ngáo Lang Thiểm một cái :"Ta tu luyện, không có việc gì đừng có chọc ta, nghe chưa?"
"Đã rõ, đã rõ."
Ai mà thèm dây dưa với lão bà nương này chứ. Lang Thiểm nhanh chóng tiến về phía nam nhân áo đỏ, đỡ lấy tay hắn lôi đi một góc xa xa :"Đừng chọc nàng ta, chủ nhân tiếp nhận chắc là có lí do đặc biệt nào đó, đi tu luyện tiếp thôi không tài nguyên của ngươi cũng cạn kiệt bây giờ!"
Không gian linh thú không phân biệt ngày đêm, bên trong ba bóng dáng yên tĩnh tọa tâm, bên ngoài thì mặ trăng đã lên cao từ lúc nào rồi.
Hoắc Mặc Nhan đứng trong sân nhỏ ngước lên ngắm trăng, tay vân vê một nhánh cỏ nhỏ mà khẽ nói :"Thế nào rồi?" Ngay lập tức một bóng người hiện ra bên cạnh hắn, nam nhân áo lam tuấn tú giơ ra một túi nhỏ màu vàng kim hoa văn kì quặc.
"Thần chủ, đã lấy được, chỉ có điều, đây thực là một cái túi rất bình thường."Lục Vô Song lên tiếng nói, hắn giờ đang tháy quá là kì quạc đi. Cái túi này vô cùng bình thường, điều gì khiếm vị này thích đến vậy? Không thấy Hoắc Mặc Nhan trả lời, chỉ thấy hắn cầm lấy chiếc túi mà ngắm ngắm, từ ngón tay nhỏ ra chút huyết đỏ, quệt nhẹ vào thân túi, liền huyết nhiễm đỏ cả cái túi.
'Chuyện này....' Lục Vô Song cạn lời, tròn mắt nhìn hành động kì lạ trước mắt mà không thể tin được. Cái này cũng quá ác liệt đi? Một giọt máu mà lại thành cả đống máu thế kia?
"Đúng là bảo bối, túi càn khôn vạn năm khó gặp, lại bị thu bởi một ông lão bình thường."
"Vậy...vậy sao ngài biết?"
"May mắn a~, ngươi cũng về đi thôi, chuyện nơi này coi như xong rồi."
"..." Thực có mới nới cũ à? Không biết nói gì, Lục Vô Song liền biến mất không thèm chào hỏi nữa, thực chán ghét.
__Kí chủ, chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, đây là quà tặng: 2000 vạn exp, 1 tấm áo tàng hình, 1 chuôi dao găm có chứa sợi lông của Bạch Hổ, 1 cuốn công pháp dâm tu__ Hệ thống lên tiếng chúc mừng, lại không dài thêm mà im lặng tiếp.
"Hệ thống? Ngươi dạo này làm sao a? Sao lại im im như thế?"
__Hệ thống đang tải dữ liệu bổ sung, xin kí chủ đừng làm phiền, nhiệm vụ tiếp theo của kí chủ là tới Tinh kiếm phái trộm bí tịch thần điển tìm ra bộ tộc Huyền Vũ trong truyền thuyết. Chúc kí chủ trộm vui vẻ, ing__
Đậu ma a~ hệ thống chắc chắn có vấn đề, hắn muốn khiếu nại được không??? Lại kêu hắn đi ăn trộm nữa, trộm mộ người chết đã đành, giờ trộm cổ tịch của cái môn Tinh Kiếm ấy??? Cái phái đó chẳng phải truyền danh nam nữ song tu sao? Còn có, mấy lão già bảo vệ phái toàn kẻ biến thái không đâu!!!
Hmmm.... hừ mấy tiếng, Hoắc Mặc Nhan thu túi càn khôn vào giới chỉ, hắn đành ngậm ngùi chấp nhận, ai kêu hắn ngu a~ Lần này đi nhất định hải đưa Tiêu tương đi theo, nàng ấy đã quyết theo hắn rồi thì ai mà lỡ bỏ mỹ nhân lại một mình chứ. Từ tiểu Nam chủ tới Tinh Kiếm phái cũng xa a~ vậy chi bằng đi bộ từ từ cùng giai nhân vui đùa đi? Hahaha.....