Tu Tiên Nhàm Chán

Chương 42 : Hoàng Đô

Ngày đăng: 23:31 19/02/21

Hoàng Đô là một trong các thế lực lớn nơi phía đông nam đại lục Thần Chủ, tuy nhiên không giống với đại tông môn hay môn phái nhỏ, Hoàng Đô mỗi nơi khác nhau đều có người thống lĩnh riêng biệt khác nhau. Hoàng Đô theo như lời con người nơi này nói, chính là một vị thú vương hóa hình thống trị. Tu vi vị thú vương này đạt tới bát giai đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa đạt tới cửu giai rồi, dẫn lên con đường đạt tới thập giai truyền thuyết.
Hừ, nghĩ muốn lên thập giai đơn giản như vậy? Đến tam phu nhân Diêu Diêu của hắn mới có đạt tới cửu giai trung cấp mà thôi a~. Hoắc Mặc Nhan ngồi trong lâu trà nghe đám người bàn tán thảo luận mà âm thầm khinh bỉ, đúng là tục tĩu a.
Một tháng sau nơi trung tâm Hoàng Đô náo nhiệt này sẽ tổ chức hội đấu giá lớn nhất của năm, các thế lực cũng tranh nhau tìm tới, tạo nên chốn náo nhiệt này lại càng thêm rôm rả ồn ào. Đôi lúc lãng vãng ven đường cũng có thế nghe được có nhưng ai, môn phái nào, thế lực lớn nhỏ ra sao vào thành, thực muốn lôi cả gia phả lên coi hay sao? Ôm Tiêu Tương bên cạnh mà hòa nhã cười, Hoắc Mặc Nhan vuốt ve nựng nựng cằm nhỏ của nữ nhân xinh đẹp khiến nàng thẹn thùng đỏ mặt.
"Có thời gian lớn một chút ta liền đưa nàng đi gặp mặt các tỷ tỷ, các nàng nhất định sẽ hòa thuận tốt nhất." Hắn mỉm cười mà nói, lại dùng đũa gỗ gắp từng chút từng chút thức ăn vào tô nhỏ của Tiêu Tương, chăm sóc không tốt đến mấy thì cũng phải dỗ nhỏ người ta ăn uống đủ chất a~, nếu không hắn nhất định sẽ bị oán giận nho nhỏ dìm chết đi.
Tiêu Tương gật gật đầu nhỏ chấp nhận sự thật mà mình mới biết ban nãy, lúc đầu nàng có vẻ khá sốc với câu chuyện nam nhân nói với nàng, xong nghe càng nhiều lại càng cảm thấy phân lượng của bản thân mình rất nhỏ nhoi. Nam nhân tài giỏi luôn có bóng dáng nữ nhân theo phía sau lưng, dù họ không có giúp gì được nhiều, nhưng lại là tinh thần vững chắc cho nam nhân đó thành công trong cuộc đời. Nếu chỉ vì người sau lưng nam nhân mà dễ dàng từ bỏ tình yêu như vậy, vậy thì nàng cũng không xứng đáng đứng bên cạnh nam nhân này rồi.
"Không quan trọng, chàng gắng chút thời gian chú ý chăm sóc cẩn thận tam tỷ cùng bảo bảo cho tốt, ta cũng sẽ coi hài tử như thân sinh ruột thịt của mình mà yêu thương, còn có..." Tiêu Tương ngập ngừng nhỏ nhẹ nói, lớn gan một chút vương tới hôn một cái lên má nam nhân mà cười cười :"Ta biết ta không đủ tài giỏi để hoài thai con chàng, nên chàng không cần lo sợ ta sẽ nảy sinh cái gì oán hận, với ta mà nói, chỉ cần là chàng hay chảy dòng máu của chàng, ta đều nguyện ý yêu thương."
"Ủy khuất nàng rồi, sau này hết bận, ta liền bồi nàng thực tốt!"
"Là chàng nói đó a? Ta chờ ngày đó nhanh tới."
"Ha ha ha, dù không biết thời gian bao lâu, chỉ cần nàng tình nguyện bên ta, ta nhất định không để nàng chịu ủy khuất."
Nam nhân nói được làm được, hắn lại càng không phải loại nam nhân nói một đằng làm một nẻo, thất hứa gì gì đó.
Chợt nhớ tới cái gì đó, Hoắc Mặc Nhan cười cười thêm vui vẻ :"Còn có một người muốn để nàng gặp, mẫu thân ta cực kỳ quý nàng dâu, nàng như này khẳng định bà ấy lại thêm vui vẻ mà ăn mừng lớn."
Mẹ chồng??? Mặt nhỏ Tiêu Tương liền hồng hồng nóng nóng, lại có chút lo lắng không biết làm sao, nhỡ mẹ chồng không ưa nàng thì sao nha?
"Bà ấy không hung dữ, thực là một nữ nhân ưa hài lại cá tính, nhất định sẽ thích con dâu nàng."
"Lúc đó chàng nhất định hảo hảo giúp ta ý tốt."
"Được được, mau chút ăn no rồi đi thôi, lần này dẫn nàng tham gia đấu giá, ta không nỡ để nàng cô đơn a~" Hắn cười cong cong khóe miệng, ý tứ rất chi gian tà xảo trá khiến mỹ nữ trợn mắt trừng hắn mãi mới thôi.
....................Hôm nay trong đường phố Hoàng Đô xuất hiện vài nhân vật khá nổi tiếng trong thiên hạ cao thủ nổi danh, một đám người tầm sáu, bảy người mặt mày hung dữ, tay vác đao to búa lớn đi lại trên phố khiến cho dân chúng một phen kinh sợ, bọn họ trong đồn đại cũng là Thất Quái hung tàn một vùng. Tuy rằng trong thành cấm đánh nhau, nhưng vẻ này ra ngoài đường đúng là có chút dọa người.
Lại có thêm tin tức truyền miệng rằng Thái Tử Hoàng Đô đích thân một chuyến đón tiếp vài đại tông môn tới, làm khách tại hoàng cung. Không biết thái độ của các Hoàng Tử khác ra sao, nhưng lại có người thấy Tứ Hoàng Tử cũng tiếp đón vài vị kỳ nhân dị sĩ lạ mặt, dân chúng liền thừa hiểu ngầm e rằng sắp tới đây, Hoàng Đô cũng sẽ không yên ổn được bao lâu nữa rồi. Tranh quyền đoạt vị xưa nay đâu có từ một ai ra, sống trong cái cung cấm này có ai là kẻ không đa mưu suy tính kết bè bảo hộ bản thân khỏi cái chết. Mặc dù nói thú vương nắm quyền, nhưng vị tri vẫn cần con người giải quyết những chuyện mà yêu thú cảm thấy không cần thiết. Muốn trở thành Hoàng Đế tương lai, cần có sự trợ giúp từ bên ngoài, mà bên ngoài này thế lực của các đại tông môn lại là một lựa chọn vô cùng lý tưởng tốt, Thái Tử này cũng thực biết nắm bắt kết giao.
Không cần quan tâm mấy cái đồn đại lời truyền đó, hãy nhìn lại về thế giới ngập tràn nóng bỏng của Hoắc Mặc Nhan kìa kkk.
Nhìn Tiêu Tương xinh đẹp lại thẹn thùng trong bộ đồ tình thú mà huyết dịch trong người hắn xông tới tận não, cho nên đừng nói tinh trùng lên não với hắn, lên được bộ não chắc phải thiên tài trong thiên tài lắm mới có thể làm được ha, mà hắn thì chỉ là một nam nhân có dục vọng thôi a~. Cái đồ tốt này của hệ thống quả thực con mẹ nó quá kích thích, nhìn đi nhìn đi thỏ con xinh đẹp của hắn biến thành mèo yêu cả rồi này. Đôi tai mềm mại, bộ y phục còn phải nói không đáng để che đi da thịt mịn màng kia đâu, cái đuôi kia làm sao lại có thể lắc lưu qua lại mê hoặc mắt hắn như vậy?
"Tà, cái này...uh cái này có hơi....ta ngại, thực ngại ngùng.." Tiêu Tương đỏ mặt mà nói, tay nhỏ che không nổi da thịt bị lộ ra ngoài nhẹ bước hướng gần cạnh Hoắc Mặc Nhan. Nam nhân lúc này thân mình nóng rực, đôi tay đưa lên xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn đang hồng hồng thẹn thùng, thực tốt nữ nhân của hắn.
"Đều đã bao lần rồi còn thẹn thùng như thế? Nàng thế này nếu để các tỷ tỷ biết liền bị chê cười gan nhỏ a?" Nói vậy chứ hai bàn tay theo chuyển động ôm lấy thân mình yêu kiều vào ngực, môi đặt lên đôi môi hồng nhuận hôn từng chút một chăm chú, đầu lười duyện theo sự mềm mại mà khai phá khoang miệng ngọt ngào. Cảm giác thực ngọt không thua kém các lão bà của hắn đi, xúc cảm da thịt ngày càng mềm mịn say lòng người.
Mỹ nhân trong ngực hổn hển thở dốc, gương mặt nhỏ đỏ lên phát ra mị hoặc quyến rũ nam nhân, lại duyên dáng bày ra tư thái hấp dẫn tâm tư xấu xa của Hoắc Mặc Nhan. Ha ha, thỏ nhỏ đây là đang chủ động dụ hoặc hắn a~
Nhẫn nại nhìn từng tư thái của mỹ nhân bày ra, hắn cong cong khóe môi ý vị thâm tình, vươn tay ôm lấy eo nhỏ xinh vào ngực, khẽ hít lấy hương thơm nhàn nhạt ngọt ngào ghé tai nhỏ mà nói :" Gan lớn như vậy? Ta nhất định phải phạt nàng thật nặng mới được nha?"
"Nào có nha, chàng là oan uổng ta đây mà."
"Oan uổng? Vậy ta đành làm nàng oan uổng vậy!"
Làm sao cái bộ đồ này lại trong suốt như vậy hả, này coi như mặc so với không mặc thực như nhau a, cơ mà hắn lại càng thích kiểu kích thích thị giác như này hơn, nếu có đủ cho các lão bà thì cũng là ý kiến không tồi đi? Thế là Hoắc đại Thần Chủ vừa thưởng thức mỹ nhân trong lòng, lại vừa nghĩ nghĩ hình ảnh đám lão bà vây lại xung quanh mình bận đồ tình thú, thực con mẹ nó kích thích vãi, hắn muốn phun máu a.

Ngáo: Vì sao hôm nay không có H?
Hoắc Hoắc: Nay chơi tình thú không thích ai đó nhìn! ¬‿¬
◉◡◉ Các bác ạ, nay tui đọc lại mấy bộ hồi xưa tui viết á, tự dưng thấy mình ngáo vãi chưởng ấy, tui thề là không phải tui viết đâu tự ti