Tù Yêu
Chương 149 : Chỉ có Trình Cảnh Khu thích hợp với Tang Vãn Cách nhất
Ngày đăng: 14:32 19/04/20
“Không cho phép em cùng người đàn ông kia có bất kỳ sự đụng chạm thân thể nào có biết không?! Nếu không anh sẽ không cần em nữa.”
Những lời Hùng Thần Giai đã từng nói xuất hiện rõ ràng ở trong đầu cô. Tang Vãn Cách bụm mặt, không chịu đem bộ dạng thê thảm thấm đẫm những giọi nước mắt của mình bày ra trước mặt Trình Cảnh Khu, thế nhưng lại không thể ngăn được những giọt nước mắt tràn mi chảy ra. Thân thể bị dị vật tạo ra cảm giác quá mức quen thuộc, nhưng cho tới bây giờ chưa từng có lần nào làm cho cô cảm thấy sợ hãi đến như vậy.
Đại Hùng sẽ không cần cô. Đại Hùng thật sự sẽ không cần cô... Không, cho dù anh có muốn, cô cũng không còn mặt mũi để trở lại bên cạnh anh nữa rồi bởi vì cô đã bị người khác chạm qua.
Hôm nay anh vừa mới đáp ứng với cô là anh sẽ đến đón cô, vậy mà buổi tối cô đã cùng một người đàn ông khác lên giường.
"Nếu như hắn bởi vì em đã bị anh đụng qua mà không cần em nữa, vậy em cũng không cần hắn là tốt nhất." Trình Cảnh Khu cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên mí mắt cô. Làn môi mỏng có chút lạnh như băng, giống như bụi phấn mềm mại của cánh hoa đặc biệt, mang theo vẻ mỹ lệ cùng độc dược đều thấm vào ruột gan."Một người đàn ông yêu cầu em vì hắn mà thủ thân, em muốn hắn thì có ích lợi gì?"
"Vậy thì sẽ phải xem hắn ta có bản lãnh sống sót ở trong tay anh hay không nữa rồi." Trình Cảnh Khu cười cười một cách vô nghĩa. Đôi môi gợi lên độ cong thâm sâu khó hiểu, "Em phải là của anh. Cho dù là trước kia anh đã chối bỏ giao ước, anh cũng không cho phép em và người đàn ông khác qua lại. Em yêu hắn, vậy thì sao? Không sao, thời gian sẽ từ từ làm cho em quên mất hắn, cuối cùng có một ngày em sẽ tỉnh ngộ, chỉ có Trình Cảnh Khu mới là người đàn ông thích hợp nhất với Tang Vãn Cách."
Nói xong, hắn liền nhẹ nhàng đứng dậy, khi dục vọng to và dài rời khỏi thân thể của Tang Vãn Cách thì phát ra một thanh âm rất nhỏ, sau đó ngón tay thon dài liền thong thả ung dung kéo phec-mơ-tuya lên, cài lại dây lưng.
Thân thể mềm mại của Tang Vãn Cách vẫn trần trụi như cũ nằm ngửa ở trên giường, ánh mắt có chút trống rỗng, dường như không thể tin được hắn nguyện ý bỏ qua cho cô.
Nhìn thấy hai cái bánh bao trắng noãn vẫn cứ không ngừng rung động, đỉnh của hai đóa hồng vẫn còn hơi hơi run rẩy, ánh mắt Trình Cảnh Khu lại thâm sâu thêm mấy phần. Khi tầm mắt rơi vào chỗ giữa hai chân trắng mịn của cô, yết hầu càng thêm kích động, dục sắc tràn ngập. Gương mặt tuấn tú hiện ra một nụ cười. Hắn nghiêng người áp trụ Tang Vãn Cách, hài lòng nhìn thấy cô trong nháy mắt mở to đôi mắt ngập nước, môi mỏng hé mở: "Hôm nay trước hết không đụng vào em. Tiểu Cách, em sẽ hiểu, cho dù em yêu người đàn ông khác, cho dù anh không chạm vào em, cuối cùng cũng có một ngày em sẽ ngoan ngoãn vui vẻ một lần nữa trở lại bên cạnh anh." Dứt lời, bàn tay xốc lên một bên chăn mỏng đem thân thể mềm mại trần trụi của Tang Vãn Cách che kín lại. Đứng dậy đi ra cửa, lúc chuẩn bị đóng cửa, hắn lại nói tới một câu: "Trước đây, vì đề phòng gã đàn ông đó lại không thức thời đem em từ bên người anh cướp đi, anh liền cho em nghỉ việc, nhưng từ ngày mai em bắt đầu cùng đi làm với anh."
Lúc này hắn mới thật sự rời đi.