U Linh Boss
Chương 30 : Giao dịch
Ngày đăng: 10:57 18/04/20
(Thượng)
Giao dịch mà mỗi người đều đạt được mục đích
Vương Tiểu Minh mồ hôi lạnh ứa ra.
Dù rằng Singh vẫn chưa đoán ra thân phận thật sự của Baal, nhưng hắn đã nắm được mục đích của bọn họ đến bảy tám phần. Nghĩ đến viễn cảnh Singh có thể sẽ vạch trần lớp ngụy trang của Baal, cậu liền đứng ngồi không yên, ngay cả dư vị thơm ngon của miếng bít tết trong miệng cũng trở nên đắng chát.
Singh thấy ánh mắt cậu hoang mang, mỉm cười trấn an: “Khi trước ta đã nói rồi, ta mời hai người đến đây làm khách thì tuyệt đối không phải là kẻ thù của cả hai, thậm chí còn có thể trở thành bằng hữu thân thiết.”
Vương Tiểu Minh nói: “Ngài rốt cục muốn làm gì?”
“Rất đơn giản, hợp tác.” Hắn tươi cười, đi về phía cửa trước.
Bất quá hắn chưa kịp bước tới cửa, cửa tựa như diều giấy bay ra, nặng nề đập vào bức tranh treo trên bức tường đối diện.
Singh tao nhã dừng bước, mỉm cười vươn tay nói: “Hoan nghênh quang lâm.”
Một thân ảnh chậm rãi từ ngoài cửa bước vào, sát ý nồng đậm trong mắt không hề kiêng nể.
Pripley thật cẩn thận theo sát sau hắn. Mặc dù trên đường đi đến đây y đã phải dùng đến sinh mệnh của Cain đại nhân để thề thốt, nhưng sát khí trên người Baal cứ qua mỗi giây lại tích tụ ngày một nhiều thêm.
“Baa… Chỉ mong ngươi tới!” Vương Tiểu Minh nhanh chóng kéo ghế đứng dậy, đang định đi qua thì bị Wudlens lơ đãng nhấc chân cản đường.
Không khí ban đầu còn đang thư thái bỗng chốc đông cứng.
Singh chậm rãi thu hồi tay, cười nói: “Sao ngươi có thể ngăn cản đôi tình nhân gặp mặt chứ?”
Wudlens hờ hững thả chân xuống.
Cùng lúc, thân ảnh của Baal như sấm chớp xẹt qua phòng khách.
Pripley cảm thấy trong nháy mắt, cảnh tượng trước mặt đã thay đổi.
Wudlens đứng dựa vào cửa sổ, nếu nhìn kỹ, khóe môi nhếch lên còn vương tơ máu. Đồng tử trong mắt hắn cũng như khóe môi dần tím lại. Đây là dấu hiệu báo trước hắn sắp tấn công.
Còn Vương Tiểu Minh lại đang được Baal ôm chặt cứng trong ngực.
Singh đột nhiên cười nói: “Wud, không ngờ ngươi cư nhiên thất thủ trước một vãn bối.”
Wudlens không nói, miệng càng mím chặt hơn.
Singh nói: “Vì sao tất cả lại đứng hết thế này, ta nghĩ, cùng ngồi xuống sẽ tạo ra bầu không khí ấm áp hơn đấy. Đứng miết thế khiến ta cảm thấy áp lực lắm.” Hắn khoan thai trở về vị trí ban đầu, đối với không khí giương cung bạt kiếm trước mắt làm như không thấy, vẫn cười tủm tỉm như trước, “Wud, ngươi còn chưa ăn hết bít tết mà.”
Wudlens yên lặng nhìn hắn giây lát, màu đỏ tím trong mắt dần tan, nhưng hắn không quay về vị trí ngồi lúc đầu mà ngồi bên cạnh Singh.
Vương Tiểu Minh thấy Baal còn lạnh lùng đứng đó, nhẹ nhàng kéo kéo ống tay áo của hắn nói: “Chúng ta cũng ngồi xuống chứ?”
Cậu không mở miệng thì không sao, vừa mở miệng đã khiến cho lửa giận của Baal ngùn ngụt phun trào, “Là ai cho phép ngươi không được sự đồng ý của ta đã tự tiện rời đi?”
Vương Tiểu Minh cúi đầu túm chặt góc áo, nhỏ giọng nói: “Thực xin lỗi.”
Baal cảm thấy hắn cần lên giáo huấn y nhiều hơn, tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho y, nhưng khi nói ra ngoài miệng, ngữ khí và thanh thế giữ nguyên, chỉ có ngôn từ là thay đổi, “Có bị thương không?”
Vương Tiểu Minh lắc đầu, sau đó chỉ vào bít tết nói: “Còn được ăn bít tết và uống vang đỏ nữa đó.”
…
Hắn không ở đây, y cư nhiên ngồi ung dung ăn bít tết uống vang đỏ sao?
Cơn tức có chút hạ nhiệt lại sôi ùng ục thêm lần nữa, hắn hung tợn quát: “Ta vừa rồi mới nói thế nào?”
“A? Có bị thương không?” Vẻ mặt Vương Tiểu Minh ngơ ngác.
“Câu trước đó kia!”
Vương Tiểu Minh nghĩ nghĩ nói: “Thực xin lỗi.”
“… Không phải cái câu ngươi nói, là câu mà ta nói cơ.” Cơn giận của Baal rũ xuống lại thăng lên.
Vương Tiểu Minh lúng túng nói: “Ta nói, thực xin lỗi, trước đó thì ta không nhớ.”
Baal: “…”
“Chi bằng chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện.” Singh hoà giải.
Đang nói, Louis quản gia lại long trọng bày tiệc. Bất quá vì muốn biểu đạt sự bất mãn của y khi nửa đêm khuya khoắt bị quấy rầy, y mặc áo ngủ bước ra, một bộ kẻ sọc trắng vàng xanh, trước ngực và sau lưng còn in hình hai con mèo Kitty đáng yêu.
Y mặt không đổi sắc đặt mâm bít tết và ly rượu mới xuống trước mặt Baal và Pripley, sau đó không nói lời nào trừng mắt nhìn Singh.
Singh mỉm cười nói: “Ta cam đoan, đây là những vị khách cuối cùng của hôm nay.”
Louis nói với hắn: “Ta ngủ nửa giấc bị đánh thức sẽ mất ngủ.”
Singh cười làm lành.
“Mất ngủ chỉ có thể uống thuốc ngủ.”
Singh tiếp tục cười làm lành.
“Uống thuốc ngủ xong dễ bị mộng du.”
Singh cười không nổi.
Nụ cười chuyên nghiệp lại xuất hiện trên mặt Louis, “Cho nên, nếu lát nữa Singh đại nhân nhìn thấy một Huyết tộc chỉ vì mông du mà phá nhà, ngàn vạn lần xin đừng đánh thức y.”
Singh nhìn y đi xa, chậm rãi nâng ly vang đỏ lên, quay lại nói với Vương Tiểu Minh: “Yên tâm, căn phòng này rất chắc chắn, cho dù có phá đến ba mươi năm người vẫn ở được.”
Pripley thấp giọng lẩm bẩm: “Cuối cùng ta đã biết tại sao Singh đại nhân ngày nào cũng đi kiếm nhà mới để chuyển đi.”
“…” Singh vội ho một tiếng, ánh mắt chuyển sang Baal, kẻ đang ‘tao nhã’ gặm bít tết, “Edward tiên sinh, thỉnh cho phép ta ta xưng hô với ngươi như vậy.” Là một Huyết tộc tam đại lại xưng hô trịnh trọng với một Huyết tộc đời thứ sáu như thế quả là vinh hạnh cho đối phương, nhưng nghĩ đến cú đấm mà Wudlens – cũng là một Huyết tộc tam đại trưởng lão phải hứng chịu, chút vinh hạnh đó chẳng đáng nhắc tới.
Baal buông dao nĩa xuống, nâng mắt nhìn hắn.
Singh nói: “Ta vừa rồi đã giải thích với vị bằng hữu nhân loại này về lý do mời các người đến đây, nói ngắn gọn, ta nghĩ ta có thể giúp các người đạt thành tâm nguyện. Nếu ngươi thật sự muốn biến anh bạn nhỏ đến từ nhân loại này trở thành Huyết tộc.”
Bởi vì hắn cắt bỏ phần đầu và trực tiếp đưa ra kết luận, cho nên biểu tình của Baal có vẻ vô cùng kinh ngạc.
“Ta nghĩ ngươi rất rõ ràng, máu của Cain đại nhân là do mười ba trưởng lão chúng ta bảo quản.” Singh đan mười ngón tay lại, thong thả nói, “Có được sự hỗ trợ của chúng ta, mọi chuyện của ngươi hết thảy sẽ trở nên thuận lợi. Đời cha chú của ngươi hẳn đã nói qua về đêm hội máu tươi nhỉ.”
Pripley nói: “Ta cũng nói qua.” Ánh mắt y nhìn Baal, trong lòng đột nhiên có một dự cảm không tốt, bởi vì y nhận ra, dường như Singh đang muốn mượn sức Baal đạt thành một giao dịch nào đó. Nhưng y biết rõ bộ mặt thật của Baal. Y biết rõ vị khách ngồi kia, một nam tử bộ dạng dường như chẳng ai bì nổi kia kỳ thật là một đọa thiên sứ, hơn nữa còn là một đọa thiên sứ siêu cấp.
Nên vạch trần hay tiếp tục giấu diếm đây? Y rơi vào bế tắc.
“Tốt lắm, ta nghĩ như vậy sẽ làm cho cuộc nói chuyện của chúng ta càng thêm thuận lợi.” Singh nói, “Điều đầu tiên ta muốn nói là, đêm hội máu tươi đã chính thức bắt đầu, suất tham dự cũng đã được quyết định, nếu các ngươi muốn trổ hết tài năng, như vậy cần phải dựa vào sự liên minh của ba gia tộc lớn là Ravon, Giovanni và McCorvey.” Sợ bọn họ không hiểu, hắn lại bổ sung, “Chỉ có như thể mới có thể loại bỏ người mà Toraedor đề cử.”
Baal cười lạnh.
“Đương nhiên, đây là một giao dịch. Cho nên chúng ta sở sĩ cố gắng giúp đỡ các ngươi như vậy không phải hoàn toàn miễn phí. Chúng ta hy vọng Vương Tiểu Minh sau khi trở thành Huyết tộc nhị đại rồi, có thể thành lập gia tộc mới, liên minh cùng chúng ta, trở thành một đảng phái hoàn toàn mới.” Ánh mắt Singh trước giờ vẫn tràn ngập ý cười, bây giờ ngay trong đồng tử lại lóe lên dã tâm.
Vương Tiểu Minh kinh ngạc hỏi: “Vì sao?”
Singh nói: “Ravon và Giovanni trước giờ là gia tộc trung lập, bởi vì lý tưởng của Ma đảng và Mật đảng không hợp với lý tưởng của chúng ta. Nhưng nếu muốn lập ra một đảng phái khác sẽ khiến cho Ma đảng và Mật đảng liên thủ đả kích, hơn nữa hiện tại tộc trưởng đứng đầu Huyết tộc lại là Leslie của Mật đảng.”
Baal nói: “McCorvey cũng là Mật đảng.”
“Cũng chỉ là kẻ điên bị Mật đảng bài xích mà thôi.” Nụ cười của Singh mang theo chút thèm khát, “Chúng ta hướng tới tự do, phát triển. Các ngươi đã từng ở nhân giới, hẳn là biết đến sự tiến bộ của nhân loại. Nếu đem ra so sánh thì Huyết tộc giới rõ ràng lâu đời hơn nhân giới, nhưng vẫn trì trệ không tiến bộ. Chúng ta cần một động lực để xúc tác sự tiến hóa đó.”
Baal khinh thường nói: “Đây là giao dịch mà ngươi nói đến sao?”
Lông mao trên người Baal nhất thời nổ tung. “Không được ta đồng ý , ai cho phép ngươi rời khỏi tầm mắt của ta chứ.”
Singh nói: “Cậu ta là nhân loại, ngươi mang cậu ta theo chỉ tổ vướng tay vướng chân thôi.” Hắn nói thực hàm súc.
Vương Tiểu Minh cũng nói: “Ta không muốn làm lỡ việc của ngươi.” Nghe thấy Singh giới thiệu sơ sơ, cậu đã thấy việc này nguy hiểm rất cao, nếu cứ bám lấy hắn, Baal cho dù có thể miễn cưỡng ứng phó, cũng sẽ bị lộ thân phận do bất đắc dĩ. Đến lúc đó e là bị bao vây không phải chỉ có mười Huyết tộc.
Baal ngạo nghễ nói: “Ngươi nghĩ ta là cái loại… Huyết tộc mà ngươi muốn cản trở, ta liền bị ngươi cản trở chắc?”
Vương Tiểu Minh quay lại nhìn hắn, trong mắt tràn đầy nghiêm túc, “Vậy ngươi phải đáp ứng với ta một chuyện.”
“Ta đáp ứng ngươi.” Baal cũng chẳng buồn hỏi là chuyện gì.
Vương Tiểu Minh ngạc nhiên nói: “Ngươi không hỏi là chuyện gì sao?”
“Mặc kệ là chuyện gì.” Baal thản nhiên nói.
Vương Tiểu Minh nhìn hắn, khóe miệng chậm rãi, chậm rãi kéo lên.
Baal đột nhiên trừng mắt nhìn Singh: “Ngươi muốn tự cút hay muốn bị đá văng đi?”
Singh cười khổ : “Ngươi mới nãy còn bảo ta có giá trị lợi dụng mà.”
Baal nói: “Bởi thế chúng ta mới có ý định hợp tác.”
Singh không chớp mắt nhìn hắn, sau khi xác định những lời này của hắn là thái độ hoàn toàn nghiêm túc, bất đắc dĩ thở dài, mở cửa xe, thân ảnh nhanh chóng biến mất.
Baal thuận tay đóng cửa, một phen ôm chầm lấy Vương Tiểu Minh, cười xấu xa nói: “Chúng ta còn rất nhiều thời gian.”
…
“Tới rồi.”
Môi Baal vừa mới đụng tới Vương Tiểu Minh, liền cảm thấy xe ngựa dừng lại, thanh âm của Singh từ bên ngoài vọng vào.
Baal tức giận gặm Vương Tiểu Minh một miếng.
Huyết tộc giới thật sự là cái nơi khiến người khác ghét cay ghét đắng.
Khác với cửa thứ nhất, chỗ này là trung tâm trò chơi.
Đương nhiên đẳng cấp của trung tâm trò chơi ở Huyết tộc giới vẫn cách xa so với nhân giới. Tỷ như mấy gian phòng bên trong, nhìn theo bố cục thì, càng giống nhà ma của nhân loại hơn.
Vương Tiểu Minh đứng trước cửa, từng cọng tóc dựng thẳng lên, giống như đang múa balê vở hồ thiên nga.
Singh nói: “Mật đảng có hai gã đến từ gia tộc Ventrue, bọn họ là một cặp anh em song sinh, hai gã đến từ Nosfera, một đến từ Toreador, ta nghĩ có lẽ là các ngươi biết gã.”
Baal nói: “Daniel?”
“Không, là Anak.”
Vương Tiểu Minh cảm thấy đau đầu.
“May mắn chính là, hai người đến từ gia tộc trung lập có một người đến từ Giovanni, một người đến từ Ravon. Ta nghĩ các ngươi đã rõ ai đáng tin rồi chứ. Ngoài ra ba kẻ đến từ Ma đảng, một kẻ Lasombra, hai gã Jimmis.” Singh nhìn Baal không kiên nhẫn muốn lập tức đi vào vội nói, “Trước khi tiến vào, xin cho phép ta nhắc một câu cuối, Jimmis có thể tùy ý biến hóa dung mạo.”
Vương Tiểu Minh há hốc mồm, “Biến hóa dung mạo?” Cậu cảm thấy bóng ma ám ảnh trên phim truyền hình đã trở lại. Từng có một bộ phim võ hiệp, nội dung nói về một gã sát nhân giết mẹ của vị quan nào đó, sau lại dịch dung thành bà ta ở lại phủ tác oai tác quái, gây nên bao sóng gió mà chẳng ai nhận ra. Bộ phim đó cậu không coi được kết thúc, bởi vì quá sợ hãi. Mấy ngày sau đó cậu thậm chí không dám nói chuyện với ba mẹ và anh hai, bởi lẽ cậu không biết đằng sau mấy khuôn mặt đó có phải đang cất giấu một bộ mặt khác hay không.
Baal thấy cậu sắc mặt trắng bệch, nhíu mày hỏi: “Ngươi lại nghĩ vẩn vơ gì đó?”
“Chúng ta hay cứ ra một ám hiệu trước đi.” Cậu túm chặt tay áo của hắn.
“Ám hiệu gì?”
Vương Tiểu Minh nói: “Vạn nhất chúng ta bị tách ra rồi muốn gặp lại, chúng ta có thể dùng ám hiệu để nhận nhau.”
“Ví dụ coi?”
“Thiên vương cái địa hổ, bảo tháp trấn hà yêu.” Vương Tiểu Minh thốt lên.
Baal: “…”
“Không được sao?” Vương Tiểu Minh cười gượng nói, “Hay là chúng ta đặt một câu đơn giản hơn.”
“…”
“Như là: em trai của Hạng Văn Huân là ai?”
Baal nhướn mày: “Ngươi thật nhớ thương Hạng Văn Huân nhỉ?”
Vương Tiểu Minh 囧: “Ta không phải ý này.”
Baal yên lặng nhìn cậu trong chốc lát, “Ta sẽ không nhận nhầm ngươi đâu.”
Singh đứng bên cạnh nói: “Kỹ năng này của Jimmis chỉ có thể dùng để đối phó với chủng tộc ngoài Huyết tộc. Bởi vì so với khuôn mặt, Huyết tộc thích dùng khướu giác để nhận ra thân phận đối phương hơn.”
Vương Tiểu Minh lại càng lo lắng, “Ta sợ mũi ta không đủ minh mẫn.”
Singh nói: “Ta cũng không cho rằng cậu tham dự vào trận đấu này là chuyện sáng suốt. Trận đấu một khi đã bắt đầu, cho dù ta là trưởng lão cũng không thể can thiệp vào những gì diễn biến trong trận đấu, những gì phát sinh trong trận đấu đều do bọn hắn chịu trách nhiệm. Nói cách khác, đến lúc đó cho dù cậu có muốn rời khỏi, chỉ e là không dễ đâu.” Hắn nhìn về phía Baal, “Ta vẫn nghĩ vậy đấy.”
Baal nói: “Kệ ngươi.”
Vương Tiểu Minh nhỏ giọng nói: “Singh trưởng lão chỉ muốn tốt cho chúng ta.”
…
Thật không?
Baal liếc mắt nhìn ánh mắt chân thành của Singh, trong lòng cười lạnh.
“Như vậy, các ngươi mau vào thôi. Chúc các ngươi thành công. Ta sẽ chờ ở Huyết Dạ sơn để chúc mừng các ngươi.” Singh mỉm cười nói.
Baal kéo Vương Tiểu Minh đi vào trong.
Vương Tiểu Minh quay lại vẫy vẫy tay với Singh, “Cám ơn ngài, Singh trưởng lão!”
Pripley từ bên ngoài bay tới, đậu trên vai Singh.
Vương Tiểu Minh cảm thấy trong đầu ấm áp dào dạt, tuy rằng những nguy hiểm rình rập bên trong làm cậu thấy sợ hãi, nhưng ít nhất khoảnh khắc hiện tại, cậu cảm thấy thật hạnh phúc, bởi vì có mấy người bạn Huyết tộc tận tâm hết sức giúp đỡ bọn họ. Điều duy nhất cậu cảm thấy áy náy chính là, bọn họ không thể tiết lộ thân phận thật sự của Baal. Lừa gạt những ngừoi bạn tốt như vậy, trong lòng cậu tự dưng thấy bất an.
“Baal.” Vương Tiểu Minh nhỏ giọng nói, “Ta nghĩ trước mắt nên thực hiện nguyện vọng của Singh trưởng lão.”
“Ngươi muốn thành lập gia tộc à?” Baal cảm thấy cái này chẳng vấn đề gì. Lại nói, Thấu Minh nhân cũng coi như một tộc do hắn lập ra, bởi vì hắn đã chọn ra những kẻ sống lâu trong số tổ tiên bình thường của họ và ban cho họ năng lực trong suốt đặc biệt. Tuy là hắn chẳng thấy đây là một chuyện đáng khen ngợi cho lắm.
“Không. Ta chỉ là muốn thực hiện nguyện vọng của bọn họ thôi.” Vương Tiểu Minh đơn giản là xuất hiện cái suy nghĩ này trong đầu, cụ thể nên làm như thế nào hoàn toàn không biết. Cậu suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được cái gì rõ ràng, đành nói, “Bất quá phải chờ chúng ta trở về từ Huyết Dạ sơn đã rồi nói sau.”
Cửa vào của trung tâm trò chơi gần ngay trước mắt.
Đây là một cánh cửa lớn đỏ thẫm, trên cửa một đống con dơi bay nhảy xung quanh, lớn có nhỏ có, con nào con nấy rất năng động.
Chính giữa cửa lớn có một ô lõm hình tròn, kích thước vừa với quả thắng lợi.
Baal thả quả thắng lợi vào.
Chỉ thấy quả thắng lợi giống như bị nuốt xuống, chậm rãi lọt vào, sau đó cạch một cái, trực tiếp rơi vào trong cánh cửa. Tiếp theo là âm thanh lăn lộn va chạm. Qủa thắng lợi như thể chạy vòng mê cung, lăn một vòng lớn trong cánh cửa rồi mới dừng lại ở dưới.
Toàn bộ hành trình ước chừng hai phút, cửa kẽo kẹt một tiếng, rốt cục mới chậm rãi nâng lên.
Baal và Vương Tiểu Minh còn chưa kịp nhìn rõ cảnh sắc sau cánh cửa, đã ngửi thấy một mùi máu tươi nồng đậm trực tiếp vọt ra.