Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 58 : Cẩn thận hói đầu

Ngày đăng: 13:13 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



“Hả?” Hà Tấn vừa uống một ngụm Caramel Macchiato, nghe được câu hỏi thì sửng sốt ngẩng đầu, “À, cũng tương đối, sao em biết?”



Tầm mắt không hề dịch chuyển, Đông Huyên nhìn chằm chằm vào Hà Tấn. Trên môi thanh niên nọ còn vương một vòng bọt trắng xóa của sữa, biểu tình có phần mơ hồ ngốc nghếch, đôi con ngươi như mặt nước hồ, trong veo tĩnh mịch và sâu thẳm… Trong phút chốc, những lời cô muốn nói đột nhiên nghẹn lại, không cách nào có thể thoát ra.



Vốn dĩ Đông Huyên định nói cho Hà Tấn biết, cô đang để ý Tần Dương, muốn theo đuổi người ta… Còn về lý do tại sao lại thích, đơn giản là vì lúc trước, có một lần cô đi ngang qua sân tennis, vô tình nhìn thấy người nọ đang thi đấu giao hữu, liền bị bộ dáng oai phong tiêu sái của hắn hút hồn, có chút cảm giác vừa gặp đã thương.



Nhưng cô biết, nữ sinh nhất kiến chung tình với Tần Dương có thể xếp thành một hàng dài thật là dài, cho nên rất có khả năng mình cũng chỉ là động tâm trước cái đẹp chứ không hẳn là thật lòng yêu thích, tựa như loại cảm xúc dành cho Hà Tấn hai năm về trước vậy, thật sự khó hiểu vô cùng.



Trong trường học, Đông Huyên rất được hoan nghênh, cho nên cô cũng thực tự tin. Mặt khác cô lại là người dứt khoát, yêu ghét rõ ràng, chỉ cần gặp được đối tượng mình thích sẽ lập tức chủ động theo đuổi.



Bởi vì Hà Tấn rất thân với Tần Dương, nên cô nghĩ, có thể nhờ đối phương thăm dò giúp mình một chút, hoặc là, tạo một vài cơ hội để cô có thể gần gũi người kia.



Có lẽ việc này đối với Hà Tấn chỉ là tiện tay giúp đỡ, nhưng Đông Huyên lại không biết đối phương có còn tình cảm với mình hay không. Nhỡ như có, cho dù chỉ là một chút, Đông Huyên chắc chắn sẽ cảm nhận được, mà một khi đã như thế, nếu còn lợi dụng sự mềm lòng của người ta để trục lợi cho bản thân mình thì cũng quá là bỉ ổi.



Vì thế cô cố gắng kìm nén suy nghĩ trong lòng, ngược lại vờ như trêu chọc Hà Tấn: “Quan hệ giữa anh và Tần Dương rất tốt, các nữ sinh trong hội sinh viên đều kháo nhau như vậy đấy. Anh cũng biết mà, bên tuyên truyền và bên kỷ luật toàn mấy cô bé giống kiểu Bách Hiểu Sanh, bất cứ tin đồn nào cũng không thoát được lỗ tai bọn nó… Ôi chao, em còn nghe nói hai ngươi tản bộ tâm sự trong sân trường giữa lúc đêm khuya? Có chuyện này không?”



Hà Tấn nhớ tới tình cảnh chạy bộ nửa đêm lại gặp phải một đám nữ sinh về muộn, nhất thời xấu hổ không thôi, sao mới có mấy ngày mà chuyện đã lan truyền đi khắp nơi như vậy?



Tuy nhiên, nếu nhân vật chính trong tình huống đó đổi thành cậu và Hầu Đông Ngạn, chắc chắn sự tình sẽ không có sức lan tràn mạnh mẽ thế này. Rõ ràng vấn đề vẫn là ở phía Tần Dương!
Tiếp theo là một hồi trầm mặc ước chừng năm – sáu giây, sau đó Hà Tấn đột nhiên cảm giác đỉnh đầu bị người xoa nhẹ một chút. Cậu bị người kia xoa đến mụ mị, ngây ngốc nhìn về phía Tần Dương: “Làm gì vậy…” Trong khoảnh khắc cậu đã quên truy cứu lý do đàn em khóa dưới làm ra loại hành động có thể coi là hỗn xược này.



Tần Dương cười cười, lại nói: “Đừng có nghĩ nhiều, cẩn thận rụng tóc hói đầu đấy, đến lúc đó cậu sẽ biến thành một ông cụ non.”



Mang theo trái tim còn chưa bình yên trở lại, Hà Tấn ngốc ngốc đáp: “Tóc tôi rất dày.”



Tần Dương giơ tay che miệng cười cười hồi lâu, mãi sau Hà Tấn mới kịp phản ứng… Sặc, vì sao mỗi lần ở cạnh Tần Dương hoặc Thương Hỏa, cậu đều cảm thấy chỉ số thông minh tụt dốc không phanh thế này!



Thế nhưng cái cảm giác bị trêu chọc, bị đùa giỡn, đồng thời lại được chăm sóc quan tâm này, ngoại trừ khiến Hà Tấn rối rắm và xấu hổ ra thì hình như còn mang theo một tư vị khác. Tựa như xâu mứt quả mua ở Hoàng thành trong game Thần Ma, cắn vào một miếng, trong chua có ngọt, khiến người ta nhịn không được nhăn mặt rồi lại cảm thấy toàn thân ngập tràn sung sướng.







Hai người đi chung một đoạn đường, sau liền tách ra ai về phòng người nấy.



Bởi vì buổi sáng thức dậy quá sớm, nên chưa tới tám giờ Hà Tấn đã mệt rã rời. Cậu dùng ME nhắn tin cho Thương Hỏa, nói hôm nay sẽ không onl game rồi tức thì lên giường đi ngủ.



Cuối tuần, Hà Tấn và Tần Dương hẹn nhau ra ngoài mua vợt tennis. Kỳ thực dưới thời đại mua sắm online phát triển mạnh mẽ như hiện nay, bất kể thành phố lớn hay là thị trấn nhỏ, chỉ cần là nơi có dịch vụ chuyển phát nhanh hoạt động thì mọi người có thể mua bất cứ cái gì mà không cẩn ló mặt ra đường.



Nhưng Tần Dương nói, mua vợt tennis cần phải kiểm tra kỹ lưỡng, tựa như mua đàn, mua giày, hoặc là mua quần áo cao cấp vậy đó, phải đích thân đi xem, mặc thử dùng thử, rồi mới quyết định trả tiền.



Hà Tấn không để tâm nhiều lắm, song cũng chẳng dị nghị gì, trong lòng kỳ thực còn thích ra ngoài cùng với Tần Dương.