Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 84 : Lời tâm tình hết sức buồn nôn

Ngày đăng: 13:14 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Mẹ và dì đang đùa hay sao? Đây là muốn bố trí cho cậu đi xem mắt?



Hà Tấn triệt để rơi vào trạng thái bị sét đánh! Bản thân là một thanh niên năm ba đại học, ấy thế mà mẹ và dì đã bắt đầu thu xếp cho cậu gặp gỡ cùng tìm hiểu đối tượng kết hôn rồi! Cậu đang sống trong thời phong kiến đó sao!?



Trong lòng tích tụ một cục tức khó có thể tiêu tan, nhưng Hà Tấn không nói gì hết cả. Đêm nay là giao thừa, cậu không muốn tranh cãi lôi thôi, chỉ có thể ra vẻ thông cảm mà nghĩ, có lẽ hai người kia ăn no nhàn rồi rồi tán gẫu linh tinh thôi… Chẳng qua, nếu sau này mẹ cậu thực sự nhắc tới, cậu sẽ nhất quyết không đi!



Trong lúc im lặng nhẫn nhịn, Hà Tấn bỗng nhận thấy vòng tay khe khẽ rung lên, là Thương Hỏa nhắn tin tới, bọn họ vừa tán gẫu về chuyện tất niên ăn món gì, còn thảo luận đôi câu về tiết mục đón Xuân nữa.



Hà Tấn vẫn chưa phát hiện, tuy trước đây đã nói game chỉ là game, tình cảm trong game sẽ không kéo ra ngoài hiện thực, nhưng chẳng biết từ lúc nào mối liên hệ cùng những lần liên lạc của cậu và người kia đã chậm rãi mon men ra tận ngoài đời…



Nhìn tên người gửi tin, còn có mấy câu chê bai châm biếm của hắn đối với tiết mục đón Xuân, Hà Tấn lại cảm thấy được an ủi một cách lạ kỳ. Cậu nhanh chóng hồi đáp đối phương, đặt tất cả tâm tư vào đoạn đối thoại cùng Thương Hỏa để né tránh hiện thực, để triệt để quên đi hoàn cảnh buồn bực hiện giờ.



Hàn huyên một lát, Thương Hỏa đột nhiên hỏi: “Sao hôm nay em lạ vậy?”



Hà Tấn ngẩn ra: “Lạ chỗ nào?”



Thương Hỏa: “Bám người hơn so với bình thường.”



A Tấn: “…”



Thương Hỏa: “Có phải nhớ anh không?”




Cậu em trai ngoan ngoãn hơn một chút, ở cách đó không xa làm bộ đấm mấy quyền vừa học về đây, ý đồ khiến anh trai chú ý đến mình. Thế nhưng Tần Dương hoàn toàn không quan tâm, hắn còn đang bận vắt óc nghĩ cách nói chuyện yêu đương cùng một cậu con trai khác.



Vào lúc 0 giờ, Hà Tấn về tới nhà liền nhận được tin nhắn chúc mừng năm mới của Thương Hỏa cùng không ít bạn bè, Đông Huyên, Hầu Đông Ngạn, thậm chí có cả Tưởng Bạch Giản… nhưng lại không có Tần Dương.



Hà Tấn do dự một chút, giơ tay nhắn cho Tần Dương một tin, song Tần Dương chỉ hồi đáp bằng một cái mặt cười.



Bởi vì sáng sớm hôm sau còn phải đi chúc tết họ hàng cho nên đêm đó Hà Tấn không lên game, chúc Thương Hỏa “Ngủ ngon” xong liền chìm vào mộng đẹp.



Ba giờ sáng, cửa phòng Hà Tấn bị người lặng lẽ mở ra, một bóng đen dò dẫm tiến vào, ngay cả đèn cũng không bật, chỉ rón rén đi tới bên giường Hà Tấn, ngồi xổm xuống.



Người phụ nữ lẳng lặng nhìn đứa con đang say ngủ của mình, qua một hồi lâu mới thò tay vào chăn tìm được vòng tay thông minh trên cổ tay Hà Tấn.



Bà xốc một góc chăn lên, định mở vòng tay, thế nhưng ý đồ này không thực hiện được. Vòng tay yêu cầu mở mã bằng phương thức quét võng mạc, bà nhìn vào cái thiết bị kia, đèn cảm ứng chỉ chợt lóe đỏ rồi không có thêm bất cứ phản ứng gì nữa…



Trong lòng vô cùng kích động, bà tự nhiên rất muốn đánh thức con mình, bảo đối phương thẳng thắn kể ra gần đây thường hay liên hệ với ai, lại vừa nhắn tin cho ai ở nhà bà ngoại, có phải đang giấu mình lén lút yêu đương không, nếu có, vì sao không tự nói với mình, cô gái kia rốt cuộc là dạng người gì, có khi nào đang lừa gạt con bà hay không…



Bà suy nghĩ quá nhiều, thời điểm trước đó căn bản không tài nào ngủ được, nên mới quyết định lẻn vào phòng con trai tìm hiểu một phen. Thế nhưng hiện tại, nhìn vẻ mặt say ngủ của Hà Tấn, rốt cuộc bà vẫn nhịn được xúc động đánh thức cậu dậy tra hỏi mà lặng lẽ đi ra ngoài.



Hà Tấn ngủ rất sâu, căn bản không biết mẹ mình mò tới lúc nửa đêm. Mãi đến khi thức dậy, mở vòng tay, thấy màn hình hiện lên thông báo quét đồng tử không trùng khớp hơn mười lần, đồng thời nhắc nhở xác nhận thân phận để tăng bảo mật, cậu mới có phần buồn bực. Từ khi mua đến nay cái vòng tay này chưa từng gặp phải vấn đề tương tự, chẳng lẽ đêm qua cậu nằm mơ rồi giơ vòng tay lên nhìn hay sao?



Không đúng, nếu cậu nhìn, nhất định mã khóa sẽ được mở ra… lẽ nào có người khác đã sờ tới nó?



Hà Tấn nhanh chóng nghi tới một đối tượng khả nghi duy nhất: mẹ mình. Thế nhưng cậu lại nghĩ, cho dù mẹ mình có biến thái hơn thì cũng không thể vào đây sờ sẫm vòng tay giữa lúc đêm khuya đâu? Nói không chừng là vòng tay phát sai tín hiệu…