Vẫn Mơ Về Em

Chương 25 : Bố mẹ phát hiện

Ngày đăng: 16:15 18/04/20


Lửa giận bốc lên nghi ngút, trong phút chốc tôi

không nghĩ nổi nên bật lại hắn thế nào, chỉ biết há to miệng theo bản năng cắn

một miếng thật đau vào ngực hắn!



Ninh Hiên hét lên: “Tô Nhã, định mưu sát phu

quân à!”



Nhả miệng ra tôi nói: “Sao? Sợ chưa! Phải để cậu

sau này hễ thấy tôi là lập cập, chỉ muốn bỏ chạy thật xa cho khuất mắt mới

được!”



Ninh Hiên xoa xoa ngực trầm ngâm nhìn tôi: “Em

cắn anh chết cũng được, đau thế này nhằm nhò gì. Chứ để anh không được trông

thấy em nữa mới gọi là đau không muốn sống!”



Trái tim tôi lại bị hắn làm cho run rẩy. Nhóc

con, sao mồm miệng ngọt hơn cả mật thế chứ! Không ngày nào tôi không bị hắn làm

cho mê man choáng váng!



Nghĩ đến ước mơ trở thành một nhà thiết kế đồ

trang sức của hắn, tôi thấy phiền lòng không yên. Tôi hỏi: “Ninh Hiên, có phải

nếu như không vì tôi thì sau khi tốt nghiệp phổ thông, cậu dự định sẽ đi du học

đúng không?” Hắn đã nói trong nước không đào tạo chuyên sâu ngành này mà.



Ninh Hiên bẹo má tôi, nói: “Đồ ngốc, sao mặt mũi

lại thành quả mướp đắng thế này. Ừ, đúng là trước kia anh định du học vì khi đó

thứ anh yêu thích nhất chính là thiết kế trang sức. Nhưng sau đó gặp em, được ở

bên em thì thiết kế trang sức chỉ xếp thứ hai thôi. Bây giờ anh chỉ muốn ngày

ngày được ở bên người mình yêu, những thứ khác đều không quan trọng!”



Những lời lẽ ngọt ngào này làm tôi xúc động đến

mức chỉ muốn ngã ngất luôn vào lòng hắn thôi! Vì tôi mà hắn có thể hy sinh như

vậy, chẳng lẽ tôi lại không thể làm được chút gì cho hắn ư! Nghĩ ngợi một lúc,

tôi nói: “Ninh Hiên, cậu xem thế này có hay hơn không? Cậu cứ chuẩn bị cho việc

du học. Còn tôi sẽ tập trung ôn tiếng Anh thật tốt để thi cái gì mà TOEFL với

IELTS. Đợi cậu tốt nghiệp trung học xong, cả hai chúng ta sẽ cùng ra nước

ngoài!”



Hai mắt Ninh Hiên lóe sáng, giọng hắn không giấu

nổi niềm hân hoan vui sướng: “Ừ nhỉ! Chúng mình có thể cùng ra ngước ngoài! Sao

anh chỉ nghĩ đến việc ở lại mà không nghĩ ra sẽ đưa em theo nhỉ! Như thế chúng

ta cũng sẽ không phải xa nhau!”



Vội vàng nắm lấy cơ hội hiếm hoi có thể hạ nhục

hắn, tôi hất hàm nói: “Sao, trí tuệ của chị vẫn cao hơn một bậc chứ còn gì

nữa!”



Ninh Hiên trừng mắt, không nói gì chỉ cúi xuống

hôn tôi. Hôn nhau một lúc, đến khi cả hai đã cùng hổn hển, trống ngực đập thình

thịch, mặt mũi đỏ bừng bừng, hắn mới buông tôi ra, tì trán vào trán tôi, thì

thầm: “Sau này nhất định anh sẽ thành nhà thiết kế trang sức giỏi nhất thế

giới! Anh muốn thiết kế cho người anh yêu một chiếc nhẫn đẹp nhất trên đời,

dùng chiếc nhẫn đó cầu hôn cô ấy!”




Tôi và Ninh Hiên ngồi trong khu rừng nhỏ trong

công viên, hôn qua hôn lại không biết chán. Nghỉ giữa hiệp, tôi dựa vào lòng

hắn, ngẩng đầu nhìn trời.



Ninh Hiên thơm nhẹ lên giữa trán tôi, nói: “Sao

hôm nay trông em không vui thế?”



Tôi nói: “Tôi đang ước mình có thể biến thành

một người trong bộ máy lãnh đạo nhà nước, như thế chỉ cần tôi chỉ tay nói bừa

một câu cũng có thể giúp bố mẹ giải quyết hết mọi phiền não trong công việc

rồi!”



Ninh Hiên cười nói: “Nghĩ viển vông. Đúng là đồ

ngốc!” Nói rồi hắn lại cúi đầu thơm chụt một cái lên má tôi.



Lòng tôi lại dạt dào dâng lên làn sóng hạnh phúc

vì được cưng nựng, chiều chuộng.



Tôi chỉ vào một tòa nhà nhỏ bên ngoài công viên

nói: “Ninh Hiên, nhìn kìa, mới có mấy ngày đã khai trương một quán cà phê mới

rồi! Trông sang trọng ra phết!”



Ninh Hiên ngẩng đầu nhìn tôi rồi lại cúi xuống

hỏi tôi: “Muốn đến đấy ngồi không!”



Tôi lắc đầu: “Bây giờ tôi phải tập trung sống

tiết kiệm, nhất định không vào những chỗ xa xỉ.”



Ninh Hiên nhướn mày hỏi tôi: “Sao phải tiết

kiệm?”



Tôi nói: “Hình như gia đình tôi đang gặp khủng

hoảng tài chính. Dù tôi đã đi làm nhưng bản chất vẫn là đứa ăn bám, làm ra thì

ít tiêu thì nhiều. Tôi phải tiết kiệm hơn một chút, làm được bao nhiêu tiêu bấy

nhiêu thôi, tốt nhất là dành ra được một khoản nho nhỏ, không làm tăng thêm

gánh nặng cho bố mẹ nữa mới được!”



Ninh Hiên nhìn tôi thương cảm nói: “Bà xã, em

không cần tiết kiệm, muốn tiêu gì thì cứ tiêu, sau này anh sẽ kiếm tiền nuôi

em! Anh không cần em tiết kiệm, anh sẽ ra sức kiếm tiền vì em, em cũng phải ra

sức giúp anh tiêu tiền thì anh mới vui được. Em không cần lo lắng gì hết, sau

này anh sẽ lo mọi thứ, em chỉ cần làm bà xã ngoan hiền của anh, yêu anh cả đời

thôi!”



Tôi lại bị Ninh Hiên làm cho cảm động điên đảo!

Tại sao ngày nào hắn cũng có những lời đường mật chẳng giống nhau để rót vào

tai tôi thế này?



Hắn lại cúi xuống hôn tôi, tôi cuồng nhiệt đến

bất thường đón nhận nụ hôn của hắn. Nhận ra sự đáp lại của tôi, nụ hôn ban đầu

phơn phớt của hắn liền nóng lên miên man đến tỉ độ.