Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 92 : Hứa hẹn, lớn lên sẽ bảo vệ ngươi

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Dịch: Emily Ton.



Hàn Vân Tịch, nha đầu thúi này cư nhiên dùng lời nàng nói quay lại kính nàng, Từ phu nhân khó thở, ngực bị đè ép, một dòng máu tươi lập tức tràn lên cổ họng, nếu không phải nàng cố nén lại, phỏng chừng thật sự sẽ phun ra máu!



Nhưng!



Đồ tiện nhân không biết liêm sỉ này, thật đúng là cho rằng chính mình cứu Thái tử thì có thể lấy danh thái hậu ra diễu võ dương oai hay sao?



Nàng không khỏi quá ngây thơ rồi!



Tay Từ phu nhân giấu ở trong tay áo nắm chặt thành nắm tay, lông mày dài ra, sắc bén giận dữ. Nàng vốn đang tính toán chờ thương thế nhi tử tốt hơn một chút, nàng sẽ lấy danh nghĩa trưởng tử đòi lại chìa khoá nhà kho từ tay Hàn Vân Tịch, hiện tại nàng không rảnh lo nhiều như vậy!



Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, hiện tại nàng phải lấy lại chìa khoá nhà kho, đàn áp sự kiêu ngạo của Hàn Vân Tịch!



"Vương Phi nương nương nói đúng, là dân phụ thất lễ." Từ phu nhân ngoài cười nhưng trong không cười, cúi người.



"Không đáng ngại, sửa đổi là tốt." Hàn Vân Tịch rất đủ tự tin, cũng không chột dạ.



"Thất thiếu gia nếu không có việc gì, ta đây sẽ không vào nữa. Vương Phi nương nương, ngươi tới vừa lúc, ta còn đang nghĩ khi nào thì tới cửa bái phỏng đây. Không bằng, đến bên kia của dân phụ uống chén trà?" Từ phu nhân lại nói.



Lời này vừa ra, trong lòng Hàn Vân Tịch liền hiểu rõ, Từ phu nhân là muốn chìa khóa nhà kho!



Tiểu Trầm Hương đã nhiều ngày nay vẫn luôn tràn đầy tin tưởng khuyên nhủ Thất di nương, nàng nơi nào biết được lo lắng của Thất di nương nha, nhưng mà, Hàn Vân Tịch lại hiểu.



Nàng là nữ nhi đã gả ra ngoài, mặc dù địa vị tôn quý, nhưng nói theo luân lý thế tục, đừng nói là nhúng tay vào sự tình trong nhà mẹ đẻ, ngay cả thường xuyên về nhà mẹ đẻ, đều sẽ khiến người đàm tiếu.



Phải biết rằng, Thiên Ninh quốc còn tính tương đối cởi mở văn minh, rất nhiều nơi nữ nhi đã gả ra ngoài, chỉ có bị hưu mới có thể quay về nhà mẹ đẻ.



Cho nên, nếu Từ thị liên hợp với mấy di nương thương thảo muốn lấy lại chìa khoá nhà kho trong tay nàng, nàng thật đúng là phải trả lại.



Bất quá, Hàn Vân Tịch nếu dám đến, tất nhiên đã chuẩn bị đối sách ứng phó. Không sợ!



"Có sự tình gì không thể nói ở chỗ này sao?" Hàn Vân Tịch ra vẻ cái gì cũng không biết, tò mò hỏi.




Năm đó nàng là đại tiểu thư con vợ cả đã thất thế, Hàn Nhược Tuyết thân là nhị tiểu thư cũng chính là lão đại của các tỷ muội, nhưng không ít lần lén lút xúi giục các muội muội phòng khác gây khó dễ cho nàng, đừng tưởng rằng tránh ở phía sau thì nàng không biết!



Hàn Nhược Tuyết nghiêm túc đánh giá khuôn mặt Hàn Vân Tịch, hưng phấn đều viết hết ở trên mặt, "Vân Tịch tỷ, mặt ngươi thật tốt nha, thật xinh đẹp, ta......"



Ai ngờ, Hàn Nhược Tuyết còn chưa nói xong, Hàn Vân Tịch đã lạnh lùng ngắt lời, "Nhị tiểu thư, bổn Vương phi không thân với ngươi, phải không?"



Ách...... biểu tình của Hàn Nhược Tuyết lập tức trở nên cứng ngắc, chỉ là, rất nhanh nàng đã khôi phục lại, "Vân Tịch tỷ chính là thích nói giỡn."



Đáng tiếc, Hàn Vân Tịch không tính toán cho nàng mặt mũi, lạnh lùng nói, "Bổn Vương phi không phải đang nói đùa."



Lời này vừa ra, không khí đột nhiên lạnh xuống, đáy mắt Hàn Nhược Tuyết hiện lên một tia hận ý, nghĩ thầm, Hàn Vân Tịch đúng là đồ không biết xấu mặt, hại cha bị giam, đoạt được chìa khoá nhà kho rồi, cư nhiên còn dám đến Hàn gia diễu võ dương oai. Nàng cho rằng nàng làm những chuyện gièm pha đó không ai biết hay sao?



Nàng nhẫn, nàng muốn chờ xem Từ phu nhân làm thế nào để đòi lại chìa khóa nhà kho, làm thế nào thu thập nàng ta!



Từ phu nhân triệu hồi tất cả mọi người tới đây nhất định chính là vì sự tình chìa khoá nhà kho. Nghĩ đến điều này, Hàn Nhược Tuyết nhịn tức giận xuống, hơi cố mỉm cười, cố ý làm đại lễ với Hàn Vân Tịch, "Dân nữ Hàn Nhược Tuyết tham kiến Vương Phi nương nương, Vương Phi nương nương thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"



Hàn Vân Tịch quá lười biếng để nhìn đến nàng, lạnh lùng nói, "Miễn lễ."



Lúc này, trong viện đột nhiên truyền đến một trận rống giận, "Tiện nhân không biết xấu hổ đang ở đâu? Nàng còn dám tới đây sao? Bổn thiếu gia nghĩ rằng nàng chính là tặc cái, đã trộm đồ nhà ta mà còn dám tới nhà ta diễu võ dương oai!"



"Bổn thiếu gia thật muốn nhìn xem tiện nhân này còn có thể kiêu ngạo đến lúc nào!"



"Thức thời thì nhanh chóng đem đồ trả lại, nếu không, bổn thiếu gia nhất định sẽ khiến nàng phải hối hận!"



......



Tiếng mắng này, không chỉ tên nói họ, nhưng từng câu đều rõ ràng đang ám chỉ Hàn Vân Tịch. Thực rõ ràng, vị đại thiếu gia bên trong đã biết Hàn Vân Tịch tới, mắng chính là vì Hàn Vân Tịch đang cầm chìa khoá nhà kho!



Mắt phượng của Hàn Vân Tịch híp lại, khiêu khích như thế, nàng đương nhiên sẽ không ngu ngốc tranh chấp cùng Hàn Ngọc Kỳ, không đánh đã khai, đem chính mình ví như tên trộm.



Hàn Ngọc Kỳ muốn có được chìa khoá nhà kho, kiếp sau cũng đừng mơ tưởng!