[Dịch] Vãn Tống

Chương 16 : Cách cục Sơn Đông

Ngày đăng: 21:08 19/08/19

Tin Lý Tư Nghiệp xuất binh chiếm lĩnh Ích Đô truyền đến Tế Nam, Lý Toàn quát to một tiếng, cảm thấy trước mắt đen kịt, chân như nhũn ra, trong lòng như lửa thiêu. Theo bản năng lão dựa vào ghế soái, buông mình xuống. Mấy sợi râu thưa thớt run run.
"Đại soái! Đại soái!"
Một người thân binh đứng trước soái án vội vàng hô.
Lúc này Lý Toàn bỗng mở mắt ra, hồng quang hung ác lóe lên trong mắt, sắc mặt cũng đã biến thành xanh xám. Lão đột ngột nhảy dựng lên, tiện tay chụp lấy lệnh tiễn trên bàn rống lên một tiếng, nhắm thẳng đầu tên thân binh phóng tới, giống như nổi điên chửi ầm lên.
Thật lâu sau, lão mắng chửi đến mệt mỏi, lúc này mới chán nản ngã xuống ghế. Trong lòng bỗng bắt đầu sợ hãi thật sâu, vì Lý Tư Nghiệp nắm bắt thời cơ thật chuẩn mà sợ hãi. Hiện tại lão cùng Hạ Toàn ở Đông Bình, Bành Nghĩa Bân ở Bác Châu vừa mới hình thành trạng thái giằng co, giống như một cuộc đấu sức giữa 3 người, bất kỳ người nào sơ ý một chút thì sẽ bị đào thải lập tức. Chỉ cần sớm trước 10 ngày, lão cũng có thể chia ra 2 vạn nhân mã đi trợ giúp Ích Đô, nhưng bây giờ ngay cả 1000 nhân mã lão cũng không thể bỏ ra, mà chỉ cần tin tức bị tiết lộ thì quân tâm sẽ biến.
Trong đầu Lý Toàn trống rỗng, lão suy nghĩ không ra đối sách, chỉ có thể phái người gọi thê tử Dương Diệu Chân cùng đại ca Lý Phúc đến thương nghị.
Dương Diệu Chân gần như đồng thời biết được tin phủ Ích Đô cùng đại bộ phận phương bắc bị tập kích. Phản ứng đầu tiên của nàng chính là hối hận, cũng không phải hối hận vì xuất binh, mà vì Chu Hàn Hải không giữ chữ tín mà thương tâm. Trong đời nàng hận nhất nam nhân không giữ chữ tín, nhưng 2 nam nhân trọng yếu nhất trong đời nàng đều lại như vậy.
"Tiểu thư! Người hãy ăn chút gì đi!"
2 tên thiếp thân nha hoàn của Dương Diệu Chân đứng trước lều ngủ của nàng thấp giọng gọi, từ chiều hôm qua, nàng đã tự giam mình trong lều, đã một ngày một đêm.
Mãi cho đến giữa trưa ngày thứ 2, một người nha hoàn không nhịn được, bưng thức ăn vào.
"Cút ra ngoài!"
Nha hoàn lảo đảo chạy trốn, ngay sau đó tất cả chén đĩa thức ăn đều bị ném ra ngoài.
Sau đó không còn ai dám đi vào trong lều 1 bước.
Thời gian dần dần đến trưa, đột nhiên mành lều bị vén lên, Dương Diệu Chân mang vẻ mặt đầy sương lạnh đi ra. Nàng đã khôi phục tỉnh táo cùng lý trí thường ngày, chỉ có từ khóe mắt hơi sưng đỏ của nàng mới có thể đoán ra nàng đã từ khóc.
Nàng yên lặng dùng bữa muộn, lần nữa quay về soái trướng, nhìn qua sa bàn rồi trầm tư.
Lúc hoàng hôn, thân binh Lý Toàn phái tới mời nàng cũng đến. Dương Diệu Chân bèn xoay người lên ngựa chạy về phía doanh trướng Lý Toàn. Sau khi thoát khỏi tâm thái nhi nữ tình trường, Dương Diệu Chân lại biến thành chủ soái quát tháo phong vân.
Đối với chuyện mất đi Ích Đô nàng lại không tức giận giống như Chu Hàn Hải nghĩ, dù sao nàng cũng là nữ trung hào kiệt, vào đêm đáp ứng trợ giúp Chu Hàn Hải, Dương Diệu Chân đã khôi phục lý trí. Xuất binh phủ Đông Bình là kết quả của một đêm suy nghĩ sâu xa. Nếu nàng không xuất binh, một khi Lý Toàn không đánh hạ được Mật Châu, rất có thể sẽ bị Hạ Toàn đánh lén từ phía sau. Dựa theo đại cục mà nói, nàng cũng không đồng tình việc trượng phu quá coi trọng Lý Tư Nghiệp. Từ đầu đến cuối nàng cho rằng Hạ Toàn ở phủ Đông Bình mới là đối thủ chân chính, trọng cái kia kinh cái này tất nhiên sẽ tạo thành quyết sách sai lầm về mặt chiến lược, cuối cùng sẽ bị Hạ Toàn đánh bại. Nếu như không phải là Lý Tư Nghiệp mà là bất kỳ một người nào khác, cân nhắc của Dương Diệu Chân đều hoàn toàn chính xác. Hiện tại so sánh thực lực thì Hạ Toàn là một con ác lang, còn Lý Tư Nghiệp bất quá chỉ là một con chó con vừa mới trưởng thành mà thôi.
Nhưng chỗ sai lầm của Dương Diệu Chân là nàng đã nhìn lầm người. Lý Tư Nghiệp tuyệt không phải là cho con mới lớn, hắn là một con rồng, một con cự long vừa gặp phong vân sẽ lập tức bay lên 9 tầng trời.
Rất nhanh, Dương Diệu Chân cùng Lý Phúc đều lần lượt chạy đến đại trướng của Lý Toàn.
"Làm sao bây giờ? Các ngươi nói thử, trước mắt hang ổ sắp mất, chúng ta lại không thể phân thân. Hơn nữa nếu để binh sĩ biết tin, đó chính là ngày Lý Toàn ta bại vong."
"Tam đệ, đệ muội, thừa dịp bây giờ tin tưc vẫn chưa tiết lộ, chúng ta nhanh chóng trở về tấn công Ích Đô, thừa dịp Lý Tư Nghiệp đứng chưa vững chân có lẽ vẫn còn kịp."
Trong 3 người, nóng giận nhất chính là Lý Phúc, bởi vì Lý Tư Nghiệp là do chính gã đích thân mời chào, bây giờ lại khiến gã mất hết mặt mũi.
"Không được! Nếu bây giờ rút quân, Hạ Toàn kia sao có thể bỏ đi cơ hội ngàn năm một thuở này, 3 mặt đồng thời giáp công, cuộc chiến này không đánh cũng thua."
Dương Diệu Chân phủ định đề nghị của Lý Phúc.
"Vậy làm sao bây giờ! Chúng ta chỉ có thể giấu diếm binh sĩ nhiều nhất là 10 ngày, chẳng lẽ cứ đợi như vậy hay sao."
"Vậy cũng không phải! Hiện tại quan trọng nhất là phá vỡ cục diện bế tắc, nếu Bành Nghĩa Bân kia có thể rút quân thì tốt."
Dương Diệu Chân rơi vào trầm tư.
"Có lẽ ta có biện pháp làm Bành Nghĩa Bân rút quân."
Lúc này Lý Toàn vẫn luôn trầm lặng bỗng mở miệng, lão đi đến cửa đại trướng, nhìn về phương bắc cắn răng nghiến lợi nói:
"Có người vừa mới dạy ta một chiêu!"
3 ngày sau, Triệu Tất Thắng ở Nghi Châu nhận được thư mật của Lý Toàn đột nhiên xuất binh Cử Châu, nhưng lại bị Triệu Bang Vinh giả vờ yếu thế mê hoặc, ở trấn Nhật Chiếu bị Triệu Bang Vĩnh dùng hỏa công, 2 vạn nhân mã chỉ có 5000 tàn binh trốn thoát. Triệu Bang Vĩnh thừa cơ truy kích. Lúc này Nghi Châu cũng phát sinh binh biến, quân dân toàn thành tự phát tổ chức ngăn cản bại quân Triệu Tất Thắng vào thành. Trước mắt thấy truy binh sắp đến, Triệu Tất Thắng chỉ đành suất bại quân trốn đến Hải Châu đầu nhập vào Lưu Khánh Phúc. Tháng 1 năm thứ 2 Thiên Hưng, Lưu Khánh Phúc thấy đại thế của Lý Toàn đã mất, bèn đầu hàng duyên giang chế trí sứ Triệu Thiện Tương của nước Tống, khiến bản đồ nước Tống khuếch trương về phía bắc đến Hải Châu, đất cũ trăm năm trước lại quay về Tống triều.
Triệu Bang Vĩnh thấy Lỗ Nam trống rỗng bèn nảy ý chiếm cứ, lập tức viết thư cho Bành Nghĩa Bân ở Bác Châu, thỉnh cầu đi về nam phát triển. Bành Nghĩa Bân nhận thư mừng rỡ, lập tức từ bỏ Bác Châu dẫn quân xuôi nam, một mạch công phá 4 châu Đằng, Bi, Duyện, Thái An, cùng Lý Tư Nghiệp ở phía bắc hô ứng lẫn nhau.
Bác Châu trống rỗng, áp lực của quân Lý Toàn giảm nhiều. Một mặt lão phái kỳ huynh Lý Phúc tiến vào chiếm giữ Bác Châu, một mặt khác chia binh muốn đoạt lại phủ Ích Đô. Không ngờ chưa xuất binh, Hạ Toàn đã tấn công với quy mô lớn. Lý Toàn chỉ có thể tạm thời từ bỏ quay về tấn công phủ Ích Đô, toàn lực chống cự Hạ Toàn.
Nếu như lấy việc Lý Tư Nghiệp chiếm lĩnh Mật Châu làm ngòi nổ, tình thế ở Sơn Đông lưỡng lộ chỉ trong 2 tháng ngắn ngủi đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất. Cuối cùng từ cục diện lưỡng hùng giằng co ban đầu "bắc Lý nam Hạ" biến thành cách cục quần hùng tranh bá "bắc Lý nam Bành ở giữa lưỡng Toàn".
Bắc Lý chỉ Lý Tư Nghiệp. Là nhân tài mới nổi, chỉ dùng thời gian nửa năm đã phát triển từ 50 người thành 4 vạn quân, chiếm cứ bắc bộ Sơn Đông cùng bán đảo Sơn Đông bao gồm phủ Ích Đô, Đức Châu, Mật Châu, Duy Châu, Đăng Châu, Lai Châu, Tân Châu. "Kim lân há là vật trong ao, vừa gặp phong vân hóa thành rồng" chính là đánh giá đúng nhất đối với Lý Tư Nghiệp.
Nam Bành chỉ Bành Nghĩa Bân. Là quân phiệt có tầm nhìn xa, nguyên là Tăng Trưởng thiên vương thủ hạ của Hạ Toàn, giỏi lấy tĩnh chế động, hậu phát chế nhân, lợi dụng Lý Tư Nghiệp làm Sơn Đông hỗn loạn, đánh một trận chiếm cứ phân nửa thổ địa của Hạ Toàn, chiếm hết nam bộ Sơn Đông bao gồm 6 châu Cử, Nghi, Đằng, Bi, Duyện, Thái An.
Toàn thứ nhất chỉ Hạ Toàn. Quân phiệt tàn bạo nhất Sơn Đông, tứ đại thiên vương thủ hạ ngoại trừ Đa Văn thiên vương Nghiêm Thực ở Tào Châu thì còn lại đều tản mát. Nguyên nhân suy sụp chính là "bại do dân", hiện chiếm cứ phủ Đông Bình, Tào Châu, nhưng có người Kim ủng hộ phía sau.
Toàn thứ hai chỉ Lý Toàn. Đã từng kiêu dũng tung hoành Sơn Đông, Hoài Đông, từng là thế lực thứ 4 sau 3 nước Tống, Mông, Kim, hiện tại lại biến thành một phương yếu nhất trong Sơn Đông tứ cường. Nguyên nhân suy sụp là "không chữ tín", hiện chiếm cứ 2 quận Tế Nam cùng Bác Châu.
Từ đó Sơn Đông tiến vào thời đại tranh bá của các cường giả. Nhưng cách cục như vậy có thể tồn tại được bao lâu, Lý Tư Nghiệp gặp phải khiêu chiến gì mới, lại đối mặt cố quốc của mình như thế nào - mời đọc tiếp quyển 3: Lựa chọn.