Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 139 : Chó dữ

Ngày đăng: 18:13 19/04/20


Có vẻ như phát giác ra điều gì đó, người phụ nữ bỗng ngồi dậy, nhìn về phía bến cảng, sau khi biết người đàn ông đang đến gần là ai, con ngươi màu xanh da trời bỗng co rút lại.

Nhưng rất nhanh, cô đã nở nụ cười kiều diễm, xóa đi tia nghi hoặc, căng thẳng cùng bất an.

Cô gái tóc vàng đứng dậy, đi đến đầu thuyền, vứt mẩu thuốc lá xuống biển, dáng vẻ nho nhã thở ra ngụm khói trắng, đặc biệt hấp dẫn người.

Sau đó, đôi chân trần nhẹ nhàng nhảy xuống du thuyền, đến trước mặt Lâm Phi, xốc áo rộng thùng thình lên, như biến chiếc áo thành váy, dù lộ ra eo và rốn xinh xắn cô cũng mặc kệ, hành lễ với Lâm Phi.

- Rất vinh hạnh được gặp ngài, thưa ngài Scarpe tôn kính.

Lâm Phi đi đến trước mặt cô gái, mặt không biểu cảm, trực tiếp đi qua, lạnh lùng lên tiếng:

- Andariel, hiện giờ tôi tên Lâm Phi.

Khi Lâm Phi đi qua người cô gái, tản ra một loại khí khiến người ta khiếp sợ. Trong lòng Andariel run rẩy, một loại áp lực vô cớ khiến nụ cười của cô trở nên cứng ngắc.

Nhưng cô vẫn cung kính tiếp tục cúi đầu:

- Vâng, thưa Lâm tiên sinh tôn kính.

Vẻ tự tin ban đầu trên mặt cô gái không còn sót lại chút gì. Cô phát hiện, chỉ có cúi đầu mới khiến cô thả lỏng một chút.

Lâm Phi trực tiếp nhảy lên boong tàu, đi về gian chính trong du thuyền, Andariel đi theo sát phía sau.

- Gâu gâu!!

Một con chó ngao Bra-xin đen như mực từ trong vọt ra, có vẻ ngửi thấy mùi máu tươi nồng ngặc còn dính trên quần áo hắn cùng với một loại cảm giác uy hiếp.

Con chó ngao Braxin trừng đôi mắt đen, nhe răng ra, nước dãi theo đó chảy xuống, nó không ngừng dùng chân đập boong tàu, móng vuốt cào kim loại, phát ra tiếng kêu chói tai.

Chó ngao hung ác cảm nhận được điềm xấu tỏa ra từ người Lâm Phi, nó tiến lên làm tiền tuyến cho chủ nhân của mình.

Lâm Phi dừng bước lại, ánh mắt lạnh như băng nhìn con chó ngao Braxin này.

Độ nhạy cảm của động vật khiến con chó ngao đã nhận ra nguy hiểm cực lớn từ người đàn ông này, nó theo bản năng lùi một bước, nhưng ý thức được chức trách thủ vệ của mình là không thể sợ sệt, vậy nên nó tăng thêm lòng dũng cảm, không ngừng kêu to lên!

- Kommen!

Andariel thấy sát cơ trong mắt Lâm Phi, thầm nghĩ không ổn, lập tức dùng tiếng Đức ra lệnh cho con chó ngao về bên người cô!

Con chó ngao hiển nhiên được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, không nói nhiều liền vòng qua người Lâm Phi chạy tới bên Andariel, chỉ là nó vẫn nhìn Lâm Phi bằng ánh mắt hung ác cùng đề phòng, tùy thời cơ chuẩn bị tác chiến.

- Thật xin lỗi, Lâm tiên sinh, Bacher là đứa bé không hiểu chuyện.
- Tiểu thư Andariel yên tâm, hắn không có cơ hội làm thương chủ nhân!

- Cô…

Không đợi Andariel nói gì nữa, Eliza đã kéo mạnh cây roi!

Sợi dây sắc bén như lưỡi đao xẹt qua cánh tay Lâm Phi, trong nháy mắt, chiếc áo sơ mi bên ngoài đã bị cắt, chạm tới da thịt bên trong!

Nhưng Lâm Phi cơ bản không chút sứt mẻ, tùy ý sợi tơ kim loại xẹt qua da hắn, thậm chí lúc sợi tơ bởi ma sát mà sinh ra nhiệt độ cao như lửa!

Eliza bởi vô cùng dùng sức, khi kéo roi về, cả người lùi lại mấy bước!

Nhưng khi thấy da thịt lộ ra từ chiếc áo sơ mi bị cắt trên cánh tay Lâm Phi, chỉ có chút vết dây hằn nhàn nhạt, cơ bản không bị tổn thương!

- Không….sao có thể?

Không chỉ có Eliza không nói nên lời, mà bốn người còn lại cũng ngơ ngác nhìn cảnh tượng này.

Phải biết rằng sợi tơ kim lọai của Eliza đã từng cắt nát ống pháo thép của địch. Chẳng lẽ thân thể của người đàn ông này còn kiên cố hơn hợp kim?

Lâm Phi nheo mắt, nhìn Victor nói:

- Từ sức mạnh mà phán đoán, đã tới cấp Bạch Ngân, chậc chậc…người hầu cấp Bạch Ngân, Victor, hơn một năm nay nhân tài mày mời chào không ít đấy.

Victor như đã chết, nhắm hai mắt lại, chờ Lâm Phi cho gã một kích cuối cùng.

Nhưng lúc này, Lâm Phi lỏng tay trái, rồi đẩy Victor ra.

- Khụ khụ..

Victor há miệng hô hấp lấy hô hấp để, cảm kích nhìn Lâm Phi:

- Lâm…rốt cuộc chuyện gì xảy ra khiến anh tức giận thế này?

Ánh mắt Lâm Phi thâm thúy khó lường, hắn tin mình không để lộ bất cứ sơ hở nào, vừa rồi quả thực chỉ dùng sát khí đối mặt với Victor.

Nhưng Victor không phản kháng, có vẻ không làm việc gì trái với lương tâm, lẽ nào là mình đoán sai, việc này không có liên quan gì tới Victor?