Vết Xe Đổ

Chương 38 :

Ngày đăng: 10:55 18/04/20


Tôi chạy vội ra khỏi lễ cưới cũng ko biết chạy đi đâu chỉ biết một điều là chạy xa khỏi chỗ này càng tốt, do mang giày cao gót mà chạy cho nên tôi bị trẹo chân ngã nhào xuống đường, mọi thứ chẳng bao giờ diễn ra theo ý của tôi cả, đau khổ luôn đeo bám cuộc đời của tôi... Tim tôi đau quá chẳng còn sức mà đứng dậy tôi cứ ngồi đó mà khóc...



Trong lúc này tôi chỉ mong đây là 1 cơn ác mộng, chỉ cần sang ngày mai khi tôi thức dậy mọi thứ vẫn tốt đẹp nhưng đó cũng chỉ là mong muốn mà thôi, hiện thực nó tàn nhẫn lắm... Nó khiến trái tim tôi tan nát, cõi lòng quặn thắt đến ko thể thở được....



Trên phố mọi người lướt qua họ đều nhìn tôi bằng cặp mắt hiếu kỳ, tôi mặc kệ chẳng còn tâm chí đâu mà quan tâm. Họ muốn nghĩ thế nào cũng được, tôi chẳng thiết tha gì.... Một bàn tay ấm áp đặt lên vai tôi, tôi chỉ ước bàn tay này là của người ấy, đưa đôi mắt sưng húp vì khóc lên nhìn...



_Hải: Chị sao vậy...



Trong lúc chới với, tuyệt vọng có ai đó quan tâm,hỏi han mình chẳng khác nào dòng nước chạm phải mạch, tôi òa lên khóc nức nở...



Nhìn thấy Hà như vậy, Hải bối rối chẳng biết đã xảy ra chuyện gì và làm thế nào để dỗ cô ấy.. Hải ngại ngùng đưa bàn tay mình vỗ nhẹ lên lưng Hà...



Khóc 1 lúc tôi cũng bình tĩnh trở lại, lúc bình tĩnh rồi mới thấy mình vô duyên tự nhiên lại ngồi khóc trước mặt Hải như con nít vậy. Nhìn thái độ của tôi có lẽ Hải cũng hiểu cho nên cậu ta liền lên tiếng trước để giải tan bầu ko khí ngại ngùng...



_Hải: Có chuyện gì với chị vậy...



_Tôi: Ko có gì... Tôi chỉ có tí việc riêng...



_Hải: Nếu chị ko muốn nói thì tôi ko ép... Được rồi... Mình quay lại đám cưới thôi...



_Tôi: Cậu cứ quay lại chung vui với họ và gửi lời chúc phúc của tôi... Tôi hơi mệt nên đón taxi về trước....



_Hải: Làm vậy sao được... Tôi đưa chị đi thì sẽ đưa chị về.... Nếu chị ko muốn quay lại đó thì chúng ta sẽ cùng trở về sài gòn vậy...



_Tôi: Vậy phiền cậu đưa tôi về sài gòn...



_Hải: Vậy mình đi thôi.



Chúng tôi ngồi vào xe để trở lại sài gòn, trên suốt quãng đường ko ai mở miệng nói 1 lời nào. Bất ngờ 1 chiếc khăn giấy lại đưa ra trước mặt tôi



_Hải: Chị lau mặt đi lấm lem hết rồi...



_Tôi: Cảm ơn cậu...



Nhận lấy miếng khăn giấy lau tạm khuôn mặt của mình, chiếc xe chạy được 1 lúc nữa thì dừng trước quán cafe của tôi... Mở cửa xe tôi bước xuống vội lên tiếng.



_Tôi: Cảm ơn cậu đã đưa tôi về... Cậu về cẩn thận...



Hải chưa kịp xuống xe đã nghe tôi nói như vậy cho nên đành gật đầu 1 cái rồi lái xe đi... Tôi quay người mở cửa đi vào nhà, ném chiếc giỏ sang 1 bên nằm dài trên giường và khóc... Ngoài việc khóc thì tôi ko nghĩ ra được cách nào khác...



***



Bàn tay Vũ nắm chặt lại khiến cho các sợi gân nổi lên cuồn cuộn, cố gắng đè nén cảm xúc trong lòng tiếp tục lễ cưới của mình...



_My: A làm sao vậy, cảm thấy ko khỏe sao...



Vũ quay mặt lại nhìn My.



_Vũ: A hơi run thôi,ko sao cả. Mình tiếp tục thôi.



_My: Vâng...



Vũ và My bước xuống khỏi sân khấu cùng ông Quý đi chào hỏi quan khách...




_Ông Quý: Mình vào ăn thôi.



_Vũ: Vâng...



My ôm lấy tay Vũ cùng đi vào nhà dùng bữa sáng, sau khi ăn uống xong ông Quý cho gọi riêng Vũ vào phòng làm việc của mình...



_Ông Quý: Hai đứa có tính đi hưởng tuần trăng mật ko...



_Vũ: Dạ có thưa bố... Bọn con định tuần sau sẽ đi vì công ty còn vài việc cần giải quyết...



Ông Quý mở ngăn tủ lấy ra tập hồ sơ đẩy về phía Vũ.



_Ông Quý: Ta chỉ có duy nhất 1 đứa con gái... Trước sau gì tài sản cũng sẽ để lại cho 2 đứa, ta cũng đã già giữ cũng ko làm gì đây là toàn bộ giấy tờ ta ủy quyền giao lại cho vợ chồng con... Mong con sẽ thật lòng mang lại hạnh phúc cho con gái ta...



_ Vũ: Con nhất định sẽ đối tốt với em ấy...



_Ông Quý: Được rồi... Con cầm lấy đi... Tranh thủ sắp xếp thời gian đưa vợ đi hưởng tuần trăng mật...



_Vũ: Vâng ạ...



_Ông Quý: Chào hỏi ta như vậy là được rồi... Hai đứa đi đâu thì cứ đi...



_Vũ: Vậy con xin phép ạ...



_Ông Quý: Ừ...



Vũ cầm lấy toàn bộ giấy tờ cùng My rời khỏi nhà ông Quý...



_My: Bố đã nói gì với a thế...



_Vũ: Bố đưa cho a giấy tờ chuyển nhượng và bảo đưa em đi hưởng tuần trăng mật...



_My: Vậy khi nào mình sẽ đi vậy a...



_Vũ: Đợi sang tuần a sẽ đưa em đi...



_My: Vâng...



_Vũ: giờ a phải đến công ty, em ở nhà có buồn ko... Có cần a đưa đến nhà ai chơi ko...



_My: A cho e đến trung tâm thương mại... E mua tí đồ rồi sẽ tự đi taxi về...



_Vũ: Như vậy có được ko...



_My: Em lớn rồi mà... A ko phải lo cho em đâu...



_Vũ: Ừ..



Sau khi đưa My đến trung tâm thương mại Vũ cũng lái xe đến công ty... Ngồi vào bàn làm việc a vội vàng mở tập giấy chuyển nhượng ra xem, đôi mắt đỏ ngầu như muốn ăn tươi nuốt sống người khác, bàn tay đập mạnh xuống bàn miệng chửi thề...



_ Mẹ kiếp...