Việc Xấu Trong Nhà

Chương 12 :

Ngày đăng: 14:16 19/04/20


Phan Lôi chạy một hơi tới đại sảnh mới phát hiện trên tay mình vẫn còn cầm ly nước dứa đáng ghét.



Bởi vì bỏ chạy kinh hoàng lại thất thố, nước dứa đã bắn tung tóe không ít ra ngoài, còn bắn lên váy trắng của cô.



"Thật xui xẻo!" Phan Lôi ảo não nhìn chiếc váy bẩn, hết cách rồi, ở đây

không có đồ mới để thay, cô chỉ có thể vào phòng vệ sinh lau một chút

xem thử có sạch không?



Cô vội vội vàng vàng chạy lên toilet lầu hai, nên không chú ý ở cách đó

không xa, hai người đàn ông đối diện cô đang bất lực xoi mói.



"Em còn tưởng chị dâu họ sẽ hắt hết ly nước trái cây ra ngoài chứ." Lục

Tư ngậm điếu thuốc, nhìn cô gái dưới lầu đột nhiên xông tới, khẽ cau

mày.



Tầm mắt Lục Chung cũng rơi trên người Phan Lôi, ngắm cô từ trong hoảng

hốt lấy lại tinh thần, sau đó ảo não vẫy vẫy tay, cuối cùng bĩu môi tức

giận chạy lên lầu.



Trong lòng anh chậm rãi lướt qua một tia cảm xúc, hơi xa lạ, cũng hơi khó chịu.



Lục Tư xoay đầu lại, thấy ông anh họ quanh năm không bộc lộ cảm xúc nhà

mình đang cầm điếu thuốc, nửa điếu kia sắp đốt tới đầu ngón tay mà anh

vẫn chưa phát hiện.



Trong lòng Lục Tư sáng tỏ, đi tới vứt điếu thuốc trên tay Lục Chung.



"Ghen tị?" Thấy khuôn mặt không có phản ứng gì của Lục Chung, Lục Tư lại cười nói: "Kỳ thật, chị dâu là một cô gái tốt, chẳng qua thích nhầm một tên cặn bã thôi."



Nhắc tới cặn bã, cặn bã đó cũng xuất hiện.



Sau khi Lục Tự và Tô San từ trong vườn hoa đi ra, đã nhanh chóng tách biệt.



Có lẽ, giờ hắn còn chưa muốn công khai cuộc tình bí mật này.



Lục Tư nhàn nhã huýt sáo, "Đi thôi, em trai hờ của anh vào rồi, trò hay của chúng ta bắt đầu thôi."



Rốt cục tầm mắt Lục Chung cũng dần dần rơi trên người người đàn ông điển trai cao to dưới lầu, mắt khẽ híp một cái.



Trò hay đã bắt đầu, không phải sao?



Phan Lôi cực kỳ may mắn vì cấp cứu kịp thời.



Váy của cô được cứu rồi.



Lúc này trong toilet, cô suy nghĩ rất nhiều chuyện.



Quả nhiên cô còn non nớt lắm, để tâm trạng bị Lục Tự chi phối.



Đã biết rõ đây là tình đơn phương vô vọng, còn bị đối phương dắt mũi thực sự quá kém.



Nếu để Tôn Như Ý biết, cô lại bị chỉ vào mũi mắng cho xem.



Phan Lôi lau tay, thấy thời gian cũng không còn sớm, không biết hiện tại Lục Chung thế nào nhỉ? Có phải lại bị ức hiếp không?



Phan Lôi quyết định đi tìm Lục Chung, cũng tìm lại phần tâm trạng đã trôi giạt đi mất.



"Chung Phỉ Phỉ?"



Thật không ngờ, ngay cửa phòng rửa tay có thể gặp người quen.
Tối nay Lục Tự hình như rất tức giận, nhìn hai người kia anh anh em em,

người luôn dịu dàng như hắn, tối nay chưa từng nở nụ cười nào.



Phan Lôi nhìn hắn, lại dè dặt cúi đầu thấp xuống, cô lấy một cái đĩa, cắt một miếng bánh ngọt cho Lục Chung.



Dường như cả buổi tối anh chưa ăn gì.



Phan Lôi đẩy bánh ngọt đến trước mặt Lục Chung, Lục Chung nếm thử, hình như không hứng thú lắm lại đẩy ra.



Đáng ghét, đồ kén ăn.



Phan Lôi oán thầm, đợi tối nay về nhà làm chè trôi nước[1] cho anh là được.



Tài nấu nướng của Phan Lôi rất ‘tuyệt vời’, có thể nói là nhân tài kiệt

xuất trong thế giới ẩm thực hắc ám, bất quá món tủ nhất chính là chè

trôi nước.



Toàn bộ tâm tư của Phan Lôi đều dồn vào việc làm bữa khuya tối nay, lại không ngờ nằm cũng trúng đạn.



Đầu tiên là Chung Phỉ Phỉ phụt một tiếng bật cười.



"Phan Lôi, đàn ông đều không thích ăn đồ ngọt. Giống Thanh Dương nè,

thích mì tôi nấu nhất." Câu này của Chung Phỉ Phỉ vừa khoe khoang tình

cảm ngọt ngào của mình với Lục Thanh Dương, vừa bắn một phát vào Phan

Lôi và Lục Chung.



Quả nhiên, Lục Thanh Dương vẫn đắm chìm trong lòng người đẹp lên tiếng.



"Đúng rồi, anh đánh Tiểu Vĩnh bị thương nặng, chuyện ở chỗ tiểu Vĩnh anh giúp giải quyết đi."



Lục Thanh Dương lạnh nhạt nhìn Lục Chung, lạnh lùng dặn dò.



Chuyện Lục Vĩnh cùng lắm chỉ là việc hậu cần, có gì phải giải quyết chứ.



Phan Lôi rất khó chịu. Một giây sau, lại nghe Lục Thanh Dương nói :

"Đúng rồi, nếu thực sự bận bịu, thì phía công ty điện ảnh để tiểu Tự đi

làm, dù sao với... bộ dạng bây giờ của anh cũng không thể làm được mấy

việc xuất đầu lộ diện..."



[1] Món chè này được làm từ nguyên liệu trứng, bánh trôi, đường và cả rượu ngọt.



Tác giả có lời muốn nói:



Sân khấu nhỏ dịp lễ tình nhân:



Lễ tình nhân đầu tiên sau khi Phan Lôi

lấy Lục Chung, suy nghĩ một chút quyết định làm bánh ngọt chocolate bày

tỏ tình yêu tặng Lục Chung.



Buổi chiều ngày lễ tình nhân, Phan Lôi

làm xong tất cả công tác chuẩn bị, chỉ còn thiếu tin nhắn riêng dặn dò

Lục Chung về sớm tí.



Lúc năm giờ chiều, Lục Chung thật sự về sớm.



Không có nguyên nhân nào đó, có người báo nhà anh xảy ra hoả hoạn.



Lễ tình nhân tiếp theo, Phan Lôi vẫn được ăn bánh ngọt chocolate, song do Lục Chung làm.