Vô Hạn Trọng Sinh
Chương 30 :
Ngày đăng: 09:26 18/04/20
– Hứa Tấn Giang, m* nó mày đang nói cái gì…
Sài Lập Tân không hiểu gì cả.
Chưa kịp mở miệng hỏi, Hứa Tấn Giang trên người hắn hình như bỗng mất đi sức lực, bịch một tiếng, mềm nhũn nằm trên người hắn.
– Này, này!
Sài Lập Tân vỗ y.
Hứa Tấn Giang không hề phản ứng, xem ra đã ngất đi rồi.
Nhưng mặc dù không có ý thức, tay y vẫn nắm chặt Sài Lập Tân như sợ hắn chạy vậy.
Sài Lập Tân hao chút sức mới ôm y ngồi dậy lên. TênHứa Tấn Giang này nặng y heo, cho dù có thuốc giúp đỡ, Sài Lập Tân vẫn cảm giác xương ngực bắt đầu âm ỷ đau.
M*.
Đưa tay sờ soạng trên tường cả buổi, Sài Lập Tân tìm được công tắc, ấn xuống.
Đèn trên đầu hai người nháy hai lần.
Trong căn phòng vốn toàn bóng tối lúc này tỏa sáng.
Sài Lập Tân quay đầu, nheo mắt lại.
Đợi thật vất vả thích ứng, hắn rốt cuộc thấy rõ thảm trạng lúc này của Hứa Tấn Giang, sắc mặt nháy mắt liền thay đổi. Vừa rồi trong phòng thật sự tối quá, dù Sài Lập Tân đã cảm giác không thích hợp, bởi vì không thấy nên hắn không biết tình huống rốt cuộc tệ đến thế nào.
Giờ ánh đèn làm mọi thứ không chỗ nào che thân, vô cùng rõ ràng.
Hứa Tấn Giang ngồi trong lòng Sài Lập Tân, đôi mắt nhắm chặt, lông mi ướt sũng.
Trên trán tuyết trắng của y sưng lên cục u, Sài Lập Tân rốt cuộc rõ tiếng “thùng thùng” vừa rồi là từ đâu ra.
Hứa Tấn Giang lúc này, quả thực thương tích mình đầy.
Trừ nửa bên mặt là bị Sài Lập Tân đánh sưng ra thì gần hai phần ba diện tích sau lưng Hứa Tấn Giang đều có vết bỏng nghiêm trọng không đồng đều. Sơ mi của y đã rách tơi tả, trên cánh tay mang vài vòng gạc nhiễm máu, không biết là bị lỏng hay xé ra, bên dưới đều là những vết thương vừa sâu vừa dài. Mười ngón tay y đầy vết thương nhỏ, có đã đóng vảy, có vài chỗ vẫn đang rướm máu. Móng tay vốn chỉnh tề sạch sẽ hầu như đều dập bật móng ra, lộ ra thịt đỏ bên dưới.
Lúc này Sài Lập Tân rất bình tĩnh.
Hắn không lập tức đồng ý cũng không cự tuyệt, trầm giọng lần nữa hỏi:
– Cyril, mày muốn cái gì?
Thấy thái độ Sài Lập Tân có chút buông lỏng, trong lòng Cyril vui mừng, gã lập tức đáp:
– Sài, mày biết rõ, tao cần có được điểm dừng chân chính xác của tốp hàng đó. Hiện giờ giá quặng titan đã “bão giá” lên tới một triệu dollar một kg, tao được tin tức đáng tin cậy, tốp hàng này của Hứa gia giá trị ít nhất phải hơn chục triệu!
Sài Lập Tân lẳng lặng nghe, khóe môi nhếch thành nụ cười lạnh lùng.
Ánh mắt hắn sắc bén như lưỡi dao lóe sáng đâm thẳng Cyril ở cửa.
– Chỉ vì cái này? M* mày cho tao là con nít ba tuổi à?!
Hai người cộng sự bốn năm, ít nhất Sài Lập Tân hiểu dù là mấy chục triệu còn không thể xúi giục Cyril phản bội Cửu Thiên.
Bị Sài Lập Tân lại không chút lưu tình vạch trần, Cyril gãi đầu cười khổ.
Gã không giấu diếm nữa, rõ ràng mười mươi nói:
– Nếu có được danh sách người nắm giữ bảo quản quặng của Hứa gia thì quá tốt rồi.
Nghe được hai chữ “Danh sách”, sắc mặt Sài Lập Tân âm trầm lạnh lẽo.
Cyril tùy mặt gửi lời, gã thấy Sài Lập Tân bình tĩnh không nói lời nào lại không có nổi trận lôi đình, cho rằng chuyện còn thể thương lượng. Vì thế lại thử nói:
– Sài, mày đã ở bên cạnh người thừa kế Hứa gia bốn năm, Diệp Nhiên năm đó đưa ra điều kiện, yêu cầu mày có được danh sách đó, chúng ta đều cho rằng đây gần như là nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhưng giờ…
Cyril tạm dừng một chút, ánh mắt gã lại ném về phía Hứa Tấn Giang bị Sài Lập Tân ôm vào lòng, im lặng như ngủ vậy.
Rối rắm tìm từ nửa ngày, Cyril lúng túng nói:
– Trông hắn có vẻ… rất tin tưởng mày.