[Edit] Võ Lâm Chi Vương Thoái Ẩn Sinh Hoạt

Chương 327 : Tin đồn thất thiệt · tinh yếu của lại

Ngày đăng: 12:37 01/08/19

Nha môn Lại bộ.
Nơi đây hoàn toàn khác với nha môn Hình bộ, trước cửa có hai hàng nha dịch, người nào cũng hoạt bát phấn chấn. Lại bộ đứng đầu lục bộ, hơn nữa chưởng quản đại sự khảo khóa, thăng điều —— đám quan viên quan tâm nhất. Bởi vậy trừ phi là tình huống đặc biệt như thời chiến, thời điểm bình thường, mỡ Lại bộ béo mập, quan viên giàu có luôn là lục bộ chi quan. Bởi vậy những nha dịch nha môn Lại bộ mời đến đều là võ sĩ biết võ chân chính, thậm chí một ít người là đệ tử đến từ danh môn đại phái. Bởi vì tiền lương nơi đây rất cao, các đại nha môn trong triều đình không thể sánh được, có nhiều cao thủ võ lâm gia nhập. Bởi vậy tỉ lệ cao thủ của nha môn Lại bộ cũng cao nhất trong lục bộ.
Nơi đây chưởng quản mệnh mạch quan văn toàn quốc, hơn nữa, Lại bộ thượng thư —— Trương Thuần Phong —— Trương thượng thư, tác phong nhẹ nhàng, đối xử với người thân thiện hữu lễ, nho nhã hàm súc, có thể làm tấm gương cho bách quan. Hắn có xuất thân tiến sĩ lưỡng bảng, trạng nguyên chi tài. Từ hai mươi mấy tuổi đã đề tên bảng vàng, sau đó một đường bước mây xanh, không đến ba mươi tuổi đã là thái phó của thái tử, lão sư của đương kim thánh thượng, cũng là nguyên lão hai triều. Tư lịch nổi trội, chỉ Lý Tư lão thừa tướng là nguyên lão tam triều mới có thể so sánh. Nhưng Lý thừa tướng lớn hơn Trương thượng thư không ít, năm nay cũng sắp bảy mươi tuổi, bởi vậy rất nhiều người cho rằng thừa tướng đời tiếp theo, không ai có thể hơn Trương thượng thư.
Bởi vậy, xưa nay nha môn Lại bộ được bách quan triều đình cho là đệ nhất cường thế trong lục bộ, nếu Liệt thượng thư không có bình loạn chi công mấy năm trước, danh vọng phóng đại, sợ rằng vẫn bị Lại bộ vượt lên một bước.
Trương thượng thư chỉ vào bức hoành hoàng thượng tự viết trong nha môn Lại bộ, đầy tình cảm nói.
“Người trong Lại bộ ta, nắm giữ nhận đuổi, khảo khóa, huân phong, lên xuống, điều động của quan viên một nước. Chính là trọng bản của quốc gia...... A này, ngươi nhìn, nhìn phía sau nha môn Lại bộ này, đó là khao khát và mong đợi của quan viên toàn quốc, sau Lại bộ không có quan chức a. Đây là nền tảng để quốc gia hoạt động. Sở dĩ vạn sự vạn vật có thể chung sống hòa hợp đều do có chúng ta...... Yên Lăng, ngươi nhìn lão phu...... Cho nên nếu nha môn Lại bộ ta có chút chuyện, toàn quốc sẽ phải lộn xộn. Tâm tư tỉ mỉ, kiên nhẫn và cẩn thận, chính là chuẩn tắc cao nhất Lại bộ chúng ta phải tuân thủ...... Yên Lăng, lão sư nói chuyện với ngươi đấy...... Nếu hoàng thượng có chỉ muốn ngươi đến Lại bộ học tập, không nói những chuyện khác, trước tiên phải học lòng này——
Mẹ nó, ngươi đủ rồi! Ngươi còn đánh mộc nhân đó lần nữa, lão phu sẽ đánh chết ngươi! ! !”
Không biết đã là lần thứ mấy hôm nay, Trương thượng thư nói tục.
Lặp lại lần nữa, Trương thượng thư, phong độ nhẹ nhàng, nho nhã hàm súc......
“Ngươi là, mẹ nó! Còn không ngừng tay! Lão phu chặt tay ngươi a!”
Đường Dịch rất bình tĩnh nói: “Trương lão sư chờ một lát, ta đánh xong quyền này.”
“Ngươi nói a, chỉ một quyền này thôi a. Này, chờ đã, cổ cầm trong phòng ta đâu? Đậu xanh, mộc nhân của ngươi từ đâu tới! Ngươi lấy cổ mộc cầm trong phòng lão phu làm mộc nhân! ! Đây chính là cổ vật tiền triều, đáng giá ngàn vàng, ngươi lại có thể...... Này! Đừng đánh, đừng đánh, đánh sẽ hỏng...... Này! Nói đừng đánh, ngươi dừng tay a! !”
Một quyền của Đường Dịch trùng điệp đánh vào mộc nhân, phát ra một tiếng nặng nề như dưa hấu rơi xuống đất. Mặt ngoài mộc nhân tản ra khí lưu, nhưng lông tóc không tổn hao.
Sau đó Đường Dịch nở nụ cười tự tin.
“Lão sư, không có chuyện gì. Đây là Lục Hợp Quyền của Lục Phiến môn, học sinh luyện đến đệ tam trọng, đã có thể tản kình lực ra ngoài vật thể, không đụng đến cây kim sợi chỉ.”
Trương lão sư vội vàng chạy tới nhìn cổ cầm bị Đường Dịch lấy ra đánh, khẩn trương vuốt ve trên dưới.
“A, a, may mà không có chuyện gì —— “
Trương lão sư vừa sờ xong, đột nhiên răng rắc một tiếng —— mộc nhân gãy thành hai nửa từ trong ra.
“Mẹ nó, thế này không phải đứt mất a! ! !
Đường Dịch nghi hoặc nhìn nắm đấm của mình, thấp giọng lẩm bẩm một câu: “Đệ tứ trọng, Thông Bối Quyền kình sao?” Sau đó khuôn mặt lãnh tuấn nở một nụ cười tự hào: “Còn không hỏng mà.”
“Hỏng mẹ nó a! ! Lão tử đánh chết ngươi a! ! Lão bà bản của tôn tử lão phu đều bị ngươi làm hỏng a! !”
Trương lão sư, tác phong nhẹ nhàng, đế sư một nước, bây giờ lại nổi khùng trong nha môn Lại bộ. Tám chín người ở phía sau kéo cũng không kéo được hắn muốn dùng mộc nhân kia —— thật ra là cổ cầm —— hài cốt hung hăng gõ chết Đường Dịch.
Nếu nói, bách quan văn võ toàn triều, Trương lão sư không sợ ai cả. Thậm chí là thừa tướng đứng đầu bách quan hắn cũng không sợ chút nào, tuy Lý thừa tướng chỉ huy bách quan, nhưng đạo làm quan của hắn chính là một chữ —— hỗn, căn bản không có dã tâm phải làm một sự nghiệp lẫy lừng. Cho nên hắn dĩ nhiên là một phương không thể lôi kéo, nhưng Trương thượng thư muốn làm bất kỳ chuyện gì, hắn cũng không trở thành lực cản.
Trương lão sư sợ nhất, chính là gặp phải nam nhân chỉ huy Hình bộ. Đó cũng là người duy nhất trong triều đình có thể làm hắn phát điên nói tục —— Hình bộ thượng thư Lãnh Danh. Lãnh thượng thư, người cũng lạnh như tên, hơn nữa mặc kệ đối phương có chức quan cao thấp, tuổi tác lớn nhỏ, thậm chí đối phương là cửu ngũ chí tôn, vẫn đại công vô tư bắt lại. Có chuyện muốn hắn hỗ trợ, sau khi làm hỏng chuyện của ngươi, hắn còn phải ra vẻ lạnh lùng và vô tội nhìn ngươi, dường như không hiểu vì sao ngươi phải tức giận. Mấy năm trước đây, chuyện Trương lão sư bị Lãnh thượng thư tức đến suýt phải đi gặp đại phu nhiều vô số kể, đến nay đã bị liệt vào hộ mà nha môn Lại bộ cự tuyệt vãng lai vĩnh cửu.
Nói thật, Trương lão sư vẫn tán thưởng khí tiết của Lãnh Danh. Giữ gìn pháp trị giống hắn là không sai. Nhưng lại trị không thể như thế. Bổ nhiệm quan viên, ngoại trừ khắc nghiệt còn cần thủ đoạn nhu hòa, mỗi ngày toàn quốc phát sinh vô số chuyện, giao tất cả cho người như Lãnh Danh, với bách tính với quốc gia đều không phải chuyện tốt.
Trương thượng thư dĩ nhiên cũng có khí khái kiên trì của người đọc sách, đồng thời cũng có sự khôn khéo mà người làm quan nên có.
Nhưng cũng bởi như vậy, cá tính của gia hỏa Lãnh Danh cũng quá quái dị. Có đôi khi vì một việc nhỏ, hắn có thể ầm ĩ với Trương lão sư ba ngày, mà sau đó hình như đối phương hoàn toàn không nhớ có chuyện này. Khiến Trương lão sư phí công giận dữ một trận, sau đó còn sinh ra cảm giác trống rỗng lớn lao.
Bây giờ, khó khăn lắm mới xác định Lãnh thượng thư không ảnh hưởng đến đại kế hắn muốn tiến hành sau này, sẽ không thành trở ngại, cũng lười nhác qua lại với hắn nữa.
Chỉ không ngờ, hôm nay hoàng thượng phân công một học sinh, tính cách lại có thể giống tên kia như đúc!
Không, không phải giống như đúc.
Quả thực gia hỏa này chính là Lãnh Danh có vũ lực mạnh hơn mấy trăm lần còn đặc biệt hiếu chiến! Quả thực là ác mộng!
Lúc đầu suy nghĩ đây là hoàng thượng nhất thời cao hứng ném tới, qua quít mấy ngày, chịu đựng qua coi như xong.
Nhưng lại nhìn trên cánh tay hắn, xăm một con kỳ lân hung ác giương nanh múa vuốt, sinh động như thật.
Con mẹ ngươi, còn xăm hình!
Lập tức phạm vào thói quen lão sư của Trương lão sư, căn bản không nhìn được a.
Cuộc đời lão phu thu đồ vô số, đứa nào xăm hình? Mất mặt a!
Đường Dịch làm hỏng đàn gỗ của Trương lão sư, sau đó cúi đầu trầm mặc một khoảng thời gian, dường như hơi hối hận, lẳng lặng nói: “Trương lão sư, ta có thể xin ngươi chút gỗ không?”
Trương thượng thư tâm tro ý lạnh nghe vậy ngẩng đầu.
“A? Ngươi...... Muốn sửa đàn này cho lão phu?”
“Không phải.” Đường Dịch lắc lắc đầu, dùng sức nắm chặt tay: “Ta nghĩ ta có thể tiếp tục luyện quyền, tranh thủ nắm chắc tinh nghĩa Lục Hợp Quyền lục trọng trong năm nay.”
Trong ánh mắt hắn còn có thần quang sáng ngời, dường như phi thường chờ mong.
Ở đây tiếp tục bổ sung, Lại bộ thượng thư —— Trương Thuần Phong —— Trương lão sư, phong độ nhẹ nhàng, nho nhã hàm súc......
“Luyện mẹ nó! ! Luyện luyện luyện! Ngươi luyện thêm lão phu cho ngươi luyện lên thiên đường truyền lửa!”
Nhưng vừa nổi cáu sẽ nói tục.
Hôm nay, lời thô tục vô tận, quanh quẩn trong tấm gương của bách quan, nha môn Lại bộ.