Vô Thường

Chương 620 : Áp chế âu dương vũ

Ngày đăng: 21:44 21/04/20


- Khống chế cương khí?



Đường Phong chau mày, khẽ liếc nhìn Âu Dương Vũ, đã thấy thần sắc đối phương cũng hơi nghiêm trọng.



Trang Tú Tú gật đầu.



- Cao thủ Linh Giai cũng không thể vận dụng?



Đường Phong xấu xa nhìn Âu Dương Vũ, đôi mắt tòa sáng lấp lánh, Âu Dương Vũ khẽ động khóe miệng cười với hắn.



- Phí lời, đương nhiên là không thể vận dụng rồi. Bằng không sao là hiểm cảnh được? Động não đi có được không.



Cuối cùng Trang Tú Tú cũng đợi được cơ hội nói móc Đường Phong.



Đường Phong ngửa mặt lên trời cười ha ha, Âu Dương Vũ bất đắc dĩ tột cùng vuốt vuốt chóp mũi.



Trong tiếng cười, Đường Phong nắm tay lại kêu răng rắc, nham hiểm nói:



- Âu Dương tiên sinh, luận cảnh giới tu vi, bản thiếu gia không bằng

ngươi, nhưng hôm nay hai ta không thể vận dụng cương khí, vậy nếu như

đánh nhau, ngươi nghĩ ai trong chúng ta sẽ thắng?



Bị người này

đuổi bốn ngày bốn đêm, Đường Phong đã nghẹn lửa giận lắm rồi, hôm nay

răng nanh của hắn đã bị nhổ, Đường Phong còn gì phải e ngại?



Âu

Dương Vũ có thể đuổi Đường Phong thảm đến vậy, cái dựa vào lớn nhất

chãng phải là thực lực Linh Giai hay sao? Mà nếu không vận dụng cương

khí được, vậy so đấu chính là lực đạo, tốc độ, năng lực phản ứng của bản thân. Những thứ này đều là tố chất cơ bản nhất của cơ thể, là sở trường đặc biệt nhất của Đường Phong!



Âu Dương Vũ nghĩ một đằng trả lời một nẻo:



- Ai thắng ai thua, đánh mới biết được. Âu Dương không muốn kết luận bừa!



Tuy rằng hắn đã lĩnh giáo tốc độ và lực đạo của Đường Phong, nhưng thân là

cao thủ Linh Giai, sao dễ dàng chịu thừa nhận đối thủ mạnh hơn mình

được?



- Chỉ đợi ngươi nói lời này thôi.



Trong tiếng cười

gằn, bước chân Đường Phong xê dịch, vọt mạnh tới trước Âu Dương Vũ, Độc

Ảnh Kiếm đã đổi thành Cuồng Lôi Đao, mạnh mẽ bổ tới trước.



Không

có cương khí phụ trợ, chỉ đơn thuần so đấu tố chất cơ thể mà nói, rõ

ràng khảm đao dày nặng càng phát huy ưu thế lực đạo của Đường Phong.



Âu Dương Vũ vội giơ Tàng Phong Kiếm lên đỡ, một tiếng vang chấn động, toàn thân Âu Dương Vũ không kìm được thụt xuống, hai chân giẫm trên mặt đất

để lại vết chân sâu ba tấc, bụi nổi lên bốn phía!



Trang Tú Tú bịt mũi miệng, giật lùi lại cách với hai người, đứng một bên để xem.



Cuồng Lôi Đao bị Âu Dương Vũ đỡ, không chỉ như thế, Đường Phong còn nhạy cảm

phát hiện cánh tay đối phương chấn động nhỏ, trường kiếm lay động, đã
- Cương khí không thể sử dụng, lực lượng cương tâm cũng không thể sử

dụng. Đồng thời cảm nhận cũng bị áp chế. Nếu không phải như vậy, vừa rồi ta cũng sẽ không bị con báo kia đến gần mới phát hiện ra.



Nghe

xong lời của nàng, Đường Phong và Âu Dương Vũ nhìn nhau, tranh thủ thời

gian thí nghiệm một phen, quả nhiên, đúng như lời của Trang Tú Tú, cảm

giác của Đường Phong bây giờ giống như bị một lực lượng nào đó ngăn cản, bình thường khi thả ra cảm giác liền nhận biết rõ ràng chu vi mười dặm

xung quanh, nhưng là hiện tại ở trong nơi này, không khí xung quanh

dường như trở nên cô đặc lại, hoàn toàn không cảm giác được nửa dặm.



Nơi đây thực đúng là nguy hiểm.



Người tu luyện ở nơi này bất kể là lực lượng của cương khí hay cương tâm đều

không thể sử dụng, cảm giác bị áp chế rất nhiều. Ngược lại, linh thú thổ địa ở nơi đây không bị hạn chế chút nào, nếu như vừa rồi nhảy ra mấy con linh thú lục giai, Đường Phong cũng phải chạy trốn.



Âu Dương Vũ cau mày, mở miệng nói:



- Vị cô nương này, nếu cô đã hiểu rõ chỗ này rồi, chắc hẳn biết đường ra ở chỗ nào?



Trang Tú Tú liếc hắn một cái, ánh mắt giống như nhìn người ngốc, thản nhiên nói:



- Không có đường ra, người vào Vân Hải Chi nhai, vĩnh viễn không thể đi

lên. Chỗ này cách mặt đất tới mấy trăm trượng, xung quanh tất cả đều là

vách đá vách núi, căn bản là không có chỗ để mượn lực, hơn nữa ở Vân Hải Chi nhai còn có một luồng lực hút kỳ quái, cho dù thân pháp của ngươi

tinh diệu ra sao, không thể vận dụng cương khí thì không thể chống lại

được lực hút này.



- Nói cách khác, chúng ta bị nhốt ở nơi này cho đến chết rồi?



Âu Dương Vũ mim cười một tiếng.



- Ngươi có thể hiểu như vậy.



Trang Tú Tú gật đầu:



- Hơn trăm năm trước, trong Linh Mạch Chi Địa có hai vị cao thủ tuyệt

thế, thực lực đều đạt đến Linh Giai trung phẩm, hai người đại chiến vô

tình rơi vào Vân Hải Chi nhai, từ đó trong Vùng Đất Linh Mạch không còn

nghe thấy tin tức của bọn họ, nếu ngươi cho rằng mình mạnh hơn so với

họ, cứ việc thử. Nhưng mà đừng trách ta không có nhắc ngươi, một khi bị

Vân Hải Chi nhai hút vào trong, tiếp tục rơi xuống, nói không chừng lại

bị ngã chết.



Đường Phong trợn mắt nhìn Âu Dương Vũ, trong lòng

thầm hận, nếu không phải bị người này đuổi theo, mình cũng không hoảng

sợ mà chạy tới nơi đây.



Âu Dương Vũ nở nụ cười:



- Trời không tuyệt đường người, ta tin chắc chắn có đường ra.



- Tùy ngươi.



Trang Tú Tú nhếch miệng.