[Vô Xá Hệ Liệt] Tu La Quân Tử
Chương 41 :
Ngày đăng: 22:35 21/04/20
“Vương phủ?” Thượng Quan Khiêm nghi vấn. Lúc y rời đi mới có tám tuổi, ngay cả tư cách phong vương còn không có, làm gì có vương phủ?
“Là vương phủ được xây năm trẫm mười tuổi, vốn tính là để mình ở nhưng vẫn không có cơ hội.” Cẩn thận tìm từ, Hoàng huynh năm đó không được phụ hoàng yêu thương, hơn nữa năm đó còn phát sinh ra chuyện như vậy, một người được sủng ái như hắn, một người không được phụ hoàng yêu thương – Hoàng huynh mà hắn yêu, hắn sao có thể khiến cho Hoàng huynh thấy khổ sở. Cho nên hắn hàm hàm hồ hồ nói.
Tòa vương phủ kia, là năm mười tuổi nhất thời hứng khởi sai người tu kiến, ngoại trừ kích cỡ cùng những quy định ra, vương phủ này tuyệt đối không thua hoàng cung. Phụ hoàng năm đó đối hắn sủng ái không cần phải nói. Không nghĩ rằng sau khi vương phủ này xây dựng hoàn thành, hắn không còn cơ hội vào ở, bởi vì hắn đã đăng cơ Hoàng Đế, vương phủ này cũng để đó không dùng tới.
Bởi vì tòa vương phủ này hắn cũng tham dự thiết kế, cho nên nhiều năm như vậy vẫn có chuyên nhân (chuyên gia) đến sửa sang lại, vì thế tư khố hàng năm đều phải tốn chút bạc, đương nhiên đối với Hoàng Đế mà nói một chút cũng không đau lòng, những năm gần đây Nguyên Quốc dưới sự thống trị của hắn đã một lần nữa xuất hiện tình hình thịnh thế, nhân dân giàu có, quốc khố tràn đầy, tư khố của Hoàng Đế lại sung túc đến mức khiến cho người ta kinh ngạc.
Lúc chọn vương phủ cho Hoàng huynh, hắn đã nghĩ tới chỗ này, nơi đó cách hoàng cung không xa, ân, thậm chí còn có một cái mật đạo nối thẳng vào hoàng cung, có thể thuận tiện để hắn xuất cung gặp Hoàng huynh, không phải kiêng dè gì mà là đi theo mật đạo thì sẽ rút ngắn được thời gian, chỉ cần một khắc chung (15 phút) là có thể tới. Còn có, nơi đó hết thảy đều mang bóng dáng của hắn, để cho Hoàng huynh ở đó, trong lòng có cảm giác thỏa mãn lạ thường, Hoàng huynh ở trong vương phủ hắn thiết kế, những đồ vật xung quanh Hoàng huynh đều là do hắn sắp đặt, chỉ cần nghĩ như vậy, trong lòng sẽ ấm áp lên. Sau đó mới biết, đó là cảm giác hạnh phúc. Hạnh phúc a, chỉ là một chuyện tinh tế như vậy, hắn đã hạnh phúc rồi.
“Tốt, đi xem thôi.” Thượng Quan Khiêm sảng khoái đáp ứng. Những chuyện Quân Hành Tuyệt nói lướt qua, cho dù hắn không nói thì y cũng biết. Quân Hành Tuyệt từ nhỏ đã được lập làm Thái tử, căn bản là không cần dùng đến vương phủ, năm đó được phép tu kiến nhất định là bởi vì sự sủng ái của phụ hoàng. Ghen tị sao? Không có đâu, có gì để phải ghen tị chứ, một thế giới nhỏ bé mà thôi. Thương cảm? Một số ít người đã quên trước đây, vì bọn họ, có gì để phải thương cảm nào.
“An Thịnh, chuẩn bị một chút.” Quân Hành Tuyệt được Thượng Quan Khiêm đồng ý, lập tức phân phó An Thịnh đi chuẩn bị xuất cung.
“Tuân chỉ.” An Thịnh nhanh chóng an bài, tuyệt đối không để Hoàng thượng đợi lâu.
Nhóm cung nhân nhận được mệnh lệnh lập tức tách ra làm việc.
Thượng Quan Khiêm nhìn hình ảnhtrước mắt, ý cười trên mặt cũng không thay đồi. Còn chưa được, Quân Hành Tuyệt, ngươi vẫn chưa được, ngươi vẫn không hiểu, tuyệt vọng cùng thống khổ của ngươi là thực ngu xuẩn.
“Chủ nhân.” Diêm La hiện thân đối Thượng Quan Khiêm nói, “Quân Hành Tuyệt đại nhân phái người đến.” Từ khi Quân Hành Tuyệt đại nhân rời đi, tòa trạch tử này liên tục có người đến, nhanh chóng sửa sang lại tiểu viện của chủ nhân, các loại tùy nhu vật phẩm (đồ vật theo nhu cầu) đều chuẩn bị đầy đủ hết.
Phất tay, hình ảnh trong hư không liền biến mất.
“Diêm La, ngoại trừ nơi này ra thì những nơi khác tùy tiện bọn họ.” Thượng Quan Khiêm phân phó, nơi này tuy rằng không có gì đặc biệt tồn tại, thế nhưng, y không thích có người tùy tiện đi vào địa hạt của y.
“Vâng, chủ nhân.” Diêm La biết phải làm như thế nào.
Thượng Quan Khiêm vẫn ở nơi này, quan sát Quân Hành Tuyệt.
Quân Hành Tuyệt tự dày vò bản thân bởi tình cảm của chính mình, Thượng Quan Khiêm ở một bên thờ ơ lạnh nhạt, bất cứ chuyện gì cũng đều nhìn trong mắt, nhưng cái gì cũng không nói. Thượng Quan Khiêm đang đợi, toàn bộ kiên nhẫn của mình đều dùng hết, y chờ Quân Hành Tuyệt tự mình hiểu được, thế nhưng y chỉ nhín thấy Quân Hành Tuyệt ngu xuẩn vùng vẫy. Quân Hành Tuyệt, ngươi phải đến lúc nào mới có thể hiểu được đây, nhớ là phải trước khi ta dùng hết sự kiên nhẫn của mình nha, nếu không, ta liền dứt khoát từ bỏ ngươi, vốn mấy chuyện đối tinh này ta đã không cần, tồn tại của ngươi là dư thừa, nếu không phải bởi vì đồng bạn của ta, ta tuyệt đối sẽ giết ngươi.
Thời gian cứ như vậy vội vàng trôi qua, mùa xuân sớm kết thúc, mùa hè cũng tới rồi đi qua, hiện tại đã là cuối mùa thu.