Vợ Yêu Ở Trên: Mặc Thiếu Nhẹ Nhàng Hôn!
Chương 130 : Đây gọi là tự mình đa tình…
Ngày đăng: 16:46 30/04/20
Edit: Cẩm Quỳ
Beta: Stuki°°
Cuối cùng Trì Hoan vẫn đi theo Thịnh Đường lên xe.
Thịnh Đường lại đổi một chiếc xe mới cô chưa từng thấy qua…
Thời điểm cô cài giây an toàn liền lẩm bẩm một câu: “Anh đúng là thật yêu xe.”
Người đàn ông cho xe chạy, vẫn là bộ dáng lười biếng kia: “Tiền quá nhiều, không có chỗ xài.”
Trì Hoan: “…”
Lần trước Nhạc Lâm nói phải dẫn cô đi tới chỗ làm của Mặc Thời Khiêm, bị cô cự tuyệt.
Thịnh Đường dường như cũng có ý tưởng để cho cô đi qua đó…
Vậy cô liền đi qua thôi, cô cắn môi, trong lòng có loại tâm tình không cách nào hình dung, tức giận, lại rất bực mình nghĩ để cho mình phát hiện chuyện gì đó không hay, cô liền lập tức đá hắn, nhận phim mới của Chương Diên đạo diễn.
Áy náy, cô có cái gì tốt mà khiến hắn áy náy, hắn cũng sẽ không thật sự khổ sở, hơn nữa cô cho hắn ngủ thời gian dài như vậy.
… …
Chiếc xe con sang trọng đỗ tại bãi đỗ xe trước công ty.
Kiến trúc cũng không tính quá mới, nhưng rất rộng lớn.
Trì Hoan ngón tay nắm lại, đi theo sau lưng Thịnh Đường, lực đạo hơi nặng, vết băng bó hơi sưng đỏ lên, có chút đau thì cô mới buông lỏng một chút.
Bắt đầu từ lúc đi qua đại sảnh, dọc đường đi luôn có nhân viên cúi đầu chào.
Thịnh Đường mang theo cô đi vào thang máy.
Cửa thang máy đóng lại, Trì Hoan tỉnh táo hỏi một câu: “Cả tòa nhà này đều là của các anh sao?”
Nam nhân cúi đầu liếc nhìn cô một cái: “Tại sao không?”
Cô ồ lên một tiếng, nhìn con số không ngừng biến hoá trong thang máy, thấp giọng nói: “Tôi đã gọi điện thoại cho anh ấy, nói là chúng ta tới rồi.”
Thịnh Đường tự tiếu phi tiếu liếc cô: “Cô sợ chú ấy sao?”
Tại thời điểm cô cho là điện thoại sẽ bị tự động ngắt, điện thoại di động đột nhiên thông, thanh âm của nam nhân vang lên bên tai cô, trầm trầm thật thấp, ngữ điệu rất bình thường: “Trì Hoan.”
Trong lúc nhất thời cô không lên tiếng, bởi vì đột nhiên không biết nên nói cái gì nữa.
“Gọi điện thoại cho anh có việc sao?”
Cô mím môi: “Em đang ở bên ngoài.”
“Ừ”
“Bên ngoài phòng làm việc của anh.”
Tĩnh lặng ba giây, điện thoại di động liền bị cúp.
Trì Hoan còn chưa kịp phản ứng, thư kí nam đứng bên cạnh đã hỏi: “Trì tiểu thư, Mặc tổng đáp ứng gặp cô sao?”
Cô nhàn nhạt nhìn anh ta một cái, không lên tiếng.
Không đợi tên thư kí kia nói gì nữa, cửa phòng làm việc đã được mở ra, thân hình cao ngất của người đàn ông xuất hiện ở cửa, chân dài bước ra, hướng cô đi tới.
Trì Hoan cầm điện thoại di động, nhìn hắn đến gần.
Tên thư kí kia lui sang một bên, thần sắc hơi kinh ngạc, còn có chút biểu cảm khác.
Mặc Thời Khiêm rũ mắt, nhìn tiểu nữ nhân đột nhiên xuất hiện ở đây, giơ tay lên sờ đầu cô một cái, thấp giọng nói: “Để An Kha đưa em qua đây sao?”
Cô lắc đầu một cái: “Thịnh Đường dẫn em tới…”
Nam nhân ừ một tiếng, không nói gì, trực tiếp dắt tay cô đi vào phòng làm việc.
Trì Hoan không nhịn được ngẩng đầu nhìn hắn.
Cô đã dự đoán tất cả các phản ứng của hắn, nhưng không thấy được bất kì biểu cảm nào trên mặt hắn.
Không thấy ngoài ý muốn, không có trách cứ, không có chột dạ, dĩ nhiên cũng không có cảm giác kinh hỉ.
Thật giống như việc cô đột nhiên xuất hiện ở nơi này, đối với hắn mà nói là một chuyện rất bình thường.
Cô thở phào nhẹ nhõm, tâm tình lại xông lên một loại thất vọng cùng mất mát không nói ra được.