Vũ Dạ Kỳ Đàm

Chương 78 : Bạn học cũ cách xa gặp lại, nguy cơ ẩn dấu, cùng với nguy cơ tình cảm

Ngày đăng: 22:02 19/04/20


Sáng sớm chủ nhật, có lẽ còn chưa đến bảy giờ…



“Lam Minh! Lam Minh!”



Lam Minh đã bị tiếng ồn đánh thức, tối hôm qua chơi mạt chược với Sesier, Phong Tiểu Vũ và Bạch Lâu tới ba giờ sáng mới đi chợp mắt.



“Hả?” Lam Minh mở mắt nhìn, phát hiện là Tiêu Bắc gọi mình.



Tiêu Bắc mặc một chiếc áo lông đen thấp cổ, Cổ Lỗ Y ngồi trên vai.



Lam Minh thấy được chiếc cổ thon thả của Tiêu Bắc, xương quai xanh được chiếc áo lông thấp cổ này tôn lên càng thêm tinh xảo, có điều… ăn không được, vậy cứ tiếp tục ngủ thì có lợi hơn!



Lam Minh trở mình, chui vào chăn trùm kín đầu.



“Đứng dậy!” Tiêu Bắc đẩy hắn.



Lam Minh không thèm nhúc nhích.



Cổ Lỗ Y vỗ cánh bay ra phía sau Lam Minh, canh me sau cái mông của hắn… Đá!



Lam Minh chậm rãi ló đầu ra, giơ tay sờ sờ mông, quay đầu lại…



“Cô!” Cổ Lỗ Y kêu một tiếng rồi vội vã bay ra sau lưng Tiêu Bắc trốn, Lam Minh muốn đánh nó!



“Đứng dậy!” Tiêu Bắc giơ tay kéo tay hắn ra ngoài, “Đi siêu thị với tôi.”



“Gì?” Lam Minh xoa người che đầu, “Siêu thị chín giờ mới mở…”



“Hôm nay siêu thị gần nhà khai trương, bảy giờ đã mở cửa hoạt động rồi!” Tiêu Bắc đẩy hắn, “Rất nhiều khuyến mãi, anh đi với tôi đi!”



“Tự đi đi, ta không muốn mua gì hết…”



Lam Minh cố sức chui vào trong ổ chăn.



“Tôi muốn mua rất nhiều đồ ăn vặt cho Cổ Lỗ Y, còn có bột mì trứng gà sữa bò thịt bò!” Tiêu Bắc tiếp tục đẩy hắn, “Tôi không xách được, anh theo tôi! Giúp tôi xách đồ.”



“Ngươi gọi Khế Liêu đi đi!”



“Sáng nay Khế Liêu theo Tiếu Hoa ra ngoài rồi!” Tiêu Bắc nhéo tay hắn, “Anh dậy hay không!”



“Domi đâu?”



“Theo Tiểu Vũ tập thể dục rồi!”



“Long Tước?”



“Đi tới viện khoa học công nghệ rồi, anh ấy nhờ tôi mua sữa cho đám rồng con.”



“Vậy Đao Tù…”



“Anh ấy làm bữa sáng cho Tiểu Ái xong còn phải theo cô ấy tập thể dục buổi sáng!” Tiêu Bắc bò lên trên giường ngồi đè lên người hắn, túm cổ áo hắn lắc mạnh, “Mau đứng dậy! Một hồi coi chừng bán hết!”



“Trời…” Lam Minh bất đắc dĩ thở dài, dụi dụi mắt cũng đã lơ mơ tỉnh, nhìn Tiêu Bắc đang ngồi trên người mình.



Một lúc lâu, Lam Minh cười gian, “Bắc Bắc, sau này muốn ngồi trên người ta lắc tới lắc lui, nhớ chọn buổi tối vừa tắm xong không mặc nội y… Ai da.”



Lam Minh còn chưa lưu manh xong, Tiêu Bắc đã dùng gối đầu hung hắn đập vào mặt hắn, Cổ Lỗ Y nhân cơ hội, lại đạp Lam Minh một cái.



Mười phút sau, Lam Minh đã chải tóc xong, cùng Tiêu Bắc lái xe ra ngoài, lần này lái chiếc Jeep.



Lam Minh nhìn trời, không biết Tiêu Bắc muốn mua bao nhiêu, mua thêm nữa phỏng chừng đủ cho đám nhóc kia ăn cả tháng, sức ăn của đám rồng con kia quá kinh khủng… đương nhiên, mình với Khế Liêu cũng ăn rất nhiều.



Xe lái đến ngoài siêu thị.
Mới vừa vào phòng khách, Tiêu Bắc đã bị cảnh tượng trước mặt làm cho giật mình.



“Có cướp sao?” Thấy bình hoa ngã trên mặt đất và bàn trà thủy tinh vỡ nát đầy đất, Tiêu Bắc kinh hãi hỏi.



Lúc này, Sphinx nằm trên sofa gật gù ngủ, Long Tước đang quét dọn.



Tiếu Hoa thì xanh mặt ngồi một bên xem sổ sách.



“Xảy ra chuyện gì?” Tiêu Bắc tiến tới nhỏ giọng hỏi Sesier.



“Khế Liêu nổi điên.” Sesier thấp giọng nói.



“Tại sao?”



“Bởi vì cậu ta là cái đồ con nít quỷ, đúng là cố tình gây sự!”



Không đợi Sesier nói, Tiếu Hoa đã hầm hừ rống lên một tiếng.



Sesier làm mặt quỷ với Tiêu Bắc —— Tiếu Hoa rất tức giận!



Lúc này, Lam Minh đi vào, “Long Tước, mua đồ về rồi nè.”



Long Tước nhanh chân chạy ra ngoài, “Ta đem đưa cho đám rồng con.”



“Để tôi giúp một tay.” Đao Tù theo đi ra.



Tiêu Bắc dùng mắt ra hiệu cho Lam Minh, Lam Minh gật đầu, đi lên lầu.



Tiêu Bắc ngồi xuống bên cạnh Tiếu Hoa, hỏi, “Chuyện gì vậy?”



Tiếu Hoa thở phì phì kể lại chuyện ngày hôm nay cho Tiêu Bắc nghe.



Lam Minh đi tới trước cửa phòng Khế Liêu, chỉ thấy Khế Liêu đang nằm ì trên giường, thẫn thờ mà nhìn trần nhà, trên bụng là một chú sói con nằm úp sấp đang lắc cái đuôi.



“Sao vậy?” Lam Minh tựa bên cửa hỏi hắn.



Khế Liêu bĩu môi, lẩm bẩm một câu, “Đúng là không biết nói lý lẽ, đồ con người!” Nói xong kể lại chuyện ngày hôm nay cho Lam Minh nghe.



Mười phút sau.



Lam Minh đứng trên cầu thang ngoắc gọi Tiêu Bắc.



Tiêu Bắc đi lên cầu thang, hỏi, “Sao vậy?”



“Hỗ trợ cho Khế Liêu.” Lam Minh nói rất thản nhiên.



“Thật tốt quá!” Tiêu Bắc nhẹ nhàng vỗ tay một cái, “Tôi cũng thấy giữa bọn họ có vấn đề, hỗ trợ thế nào?”



Lam Minh kéo cậu tới trước cửa phòng Khế Liêu, “Ta muốn dạy Khế Liêu cách kiss.”



“Hả?” Tiêu Bắc mở to mắt nhìn Lam Minh.



“Cho nên, cần ngươi phối hợp!” Lam Minh nghiêm túc nói, “Vì bạn bè mà!”







.



.